- Còn không phải bởi vì Liễu Nhược Hi.
Vương bàn tử liếc Tô Dật một cái, toàn bộ Man Thành, cũng chỉ có kẻ trước mắt này dám làm như vậy với Liễu Nhược Hi.
- Cái này liên quan gì tới Liễu Nhược Hi?
Ánh mắt Tô Dật vẩy một cái, có chút hồ nghi.
- Sau khi ngươi bị lưu đày, ngày thứ hai Liễu Nhược Hi liền nói, ba năm sau nếu ngươi thật có thể còn sống trở lại, ai giết ngươi, nàng gả cho kẻ đó, cho nên hiện tại đám người Mạc Bất Phàm ai cũng muốn giết ngươi.
Vương bàn tử liếc nhìn Tô Dật, từ tốn nói, nói thật, đối với sự tình ba năm trước, hắn cũng thực bội phục, toàn bộ Man Thành trừ kẻ này, sợ là không còn người thứ hai.
- Móa, tiểu nha đầu kia ác như vậy!
Tô Dật sững sờ, lông mày nhăn lại nói:
- Chờ ta lấy nàng làm vợ, xem ta làm sao trừng trị nàng!
- Đừng mơ mộng hão huyền, thứ nhất, lúc trước lão gia tử nhà ngươi đáp ứng điều kiện, là ba năm sau ngươi phải thành công Trúc Cơ, hôn ước kia mới có thể thành, nếu như ba năm sau ngươi không thành công Trúc Cơ, như vậy không chỉ bị trục xuất khỏi Tô gia, còn bị trục xuất khỏi Man Thành.
Vương Thượng Vũ nhìn Tô Dật nói:
- Ta là thật bội phục ngươi, lại còn có dũng khí trở về.
Tô Dật nuốt nước miếng, không nghĩ tới Liễu Nhược Hi đủ hung ác, đây hết thảy đều là nha đầu kia gây ra.
Vương bàn tử nhìn Tô Dật, tiếp tục nói:
- Mặt khác, sợ là cho dù bây giờ ngươi thành công Trúc Cơ, cũng không có khả năng cưới Liễu Nhược Hi.
- Vì cái gì?
Tô Dật hỏi, nếu không phải bởi vì nha đầu kia, mình cũng không thể ăn khổ nhiều như vậy, không cưới nàng về, để nha đầu kia đẹp mắt, vậy không phải có lỗi với mình đầu thai làm người sao.
Vương Thượng Vũ nhìn Tô Dật, hít sâu một hơi, ánh mắt có chút rung động, nghiêm mặt nói:
- Sau khi ngươi bị khu trục ra Man Thành không bao lâu, Liễu Nhược Hi liền đi Thánh Sơn, nghe nói ở dưới Thánh Sơn kiểm trắc ra thiên tư Hoàng phẩm!
- Thiên tư Hoàng phẩm!
Nghe vậy, Tô Dật cũng khẽ giật mình, thân thể có chút phát run.
Thế gian này cường giả vi tôn, võ đạo hưng thịnh.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều có tư cách tu võ.
Người tu võ thiên tư có cao có thấp, thiên tư càng cao, về sau con đường tu hành sẽ đi càng xa.
- Liễu Nhược Hi đã ở Thánh Sơn trở thành đệ tử thân truyền của Thánh Chủ, tựa hồ là bởi vì nàng, lần này Thánh Sơn mới có thể tới Man Thành chọn lựa đệ tử.
Vương bàn tử tiếp tục nói, trong ánh mắt tràn đầy hướng tới.
Thánh Sơn, đây chính là thiên đường của tất cả võ giả.
Vương bàn tử rất rõ ràng thiên tư của mình, sợ là căn bản không có cách tiến vào Thánh Sơn, chỉ có thể hâm mộ và hướng tới.
- Không phải là thiên tư Hoàng phẩm sao.
Khóe miệng Tô Dật dương dương, lộ ra rất nhẹ nhàng.
Bỗng dưng, lông mày Tô Dật nhíu lại, giống như cảm giác được cái gì, thần sắc nhất thời trầm xuống, mũi chân cấp tốc điểm một cái, thân hình không chút do dự nhảy vọt ra ngoài.
Xùy…
Sau lưng Tô Dật, có một chưởng trực tiếp đánh tới, bàn tay mang theo âm thanh xé gió bén nhọn.
- Nguyên Hồn cảnh!
Tô Dật biến sắc, chỉ có sau khi thành công Trúc Cơ, đặt chân đến Nguyên Hồn cảnh, mới có khí thế bực này.
Cước bộ của người kia nhanh chóng hoạt động về phía trước, thi triển thân pháp, bàn tay cấp tốc xuyên qua, như bóng với hình, năm ngón tay nắm chặt, biến chưởng thành quyền, trước quyền có từng tầng từng tầng ánh sáng lan tràn, giống như có khí thế cường đại bao phủ trùng kích ra.
- Bạo Sơn Quyền!
Một quyền nổ tung, theo một tiếng quát nhẹ, nắm đấm mang theo khí thế cường hãn giết đến.
Đến Nguyên Hồn cảnh, đã đặt chân vào hàng ngũ võ giả chính thức, cho dù là Trích Hoa Phi Diệp, lấy hoa cỏ làm kiếm, cũng có thể xuyên thủng cự thạch.
Huống chi hiện tại người này còn thi triển vũ kỹ.
- Tô Dật, cẩn thận!
Vương bàn tử kinh hãi, người đánh lén mạnh hơn hắn quá nhiều, hắn ngay cả cơ hội nhúng tay cũng không có, chỉ có thể hét lớn nhắc nhở Tô Dật.
Nắm đấm trong nháy mắt đánh tới, khí thế mãnh liệt sắc bén, phát ra âm thanh khẽ kêu, để không khí cũng run nhè nhẹ.
Bàn chân Tô Dật cách mặt đất, thân thể bay lên không trung, trong nháy mắt lăn mình về phía trước, tư thế rất khó coi, nhưng lại cực kỳ hữu hiệu, trực tiếp tránh đi một quyền khí thế mãnh liệt kia.