Thần Đế

Chương 216: Chương 216: Hùng Chiến (2)




- Hắn là Hùng Chiến người trẻ tuổi mạnh nhất trong Man Hùng bộ lạc, ca ca ruột của Hùng Liệt, thực lực rất mạnh!

Thượng Quan Hề Vi thấp giọng nói rồi nhíu mày lại.

Tô Dật cũng sớm cảm giác được khí tức trên người Hùng Chiến, một thiếu niên như vậy quả là bất phàm, rất cường đại.

- Ta tên là Dịch Túc!

Tô Dật không để lại dấu vết, người ta đã tìm tới cửa, thì không có cách nào để né tránh. Sợ là bởi vì Hùng Liệt bị thương nên tên Hùng Chiến này mới muốn gây phiền toái.

- Hùng Chiến, ngươi muốn làm gì, nếu muốn động thủ, bây giờ ta có thể phụng bồi!

Thiếu niên mặt áo bào trắng nói, giọng nói không lớn nhưng lại giống như lợi kiếm xuất vỏ, mang theo sự sắc bén vô hình.

- Muốn giao thủ trước sao!

Mọi người có mặt đều chấn động, có người chờ mong.

Đây là Hùng Chiến cùng Thượng Quan Thần Phong đó, người trẻ tuổi mạnh nhất của Man Hùng bộ lạc cùng với Linh Cổ Thôn.

Hai người như vậy nếu như trước tiên đnáh một trận thì tuyệt đối sẽ đặc sắc, không thể bỏ qua được.

- Thượng Quan Thần Phong, bảy ngày sau ta sẽ đnáh bại ngươi trước mặt mọi người, không phải bây giờ.

Hùng Chiến mắt nhìn Thượng Quan Thần Phong, dường như cũng không quá để ý tới.

- Vậy sao, sợ là ngươi không làm được!

Thượng Quan Thần Phong nói, ánh mắt nhìn thẳng.

- Đến lúc đó thì ngươi sẽ biết, chờ xem!

Lời nói của Hùng Chiến vừa dứt thì không để ý tới Thượng Quan Thần Phong nữa, mắt tiếp tục nhìn Tô Dật, gật đầu nói:

- Dịch Túc, được, ta nhớ kỹ rồi!

Nhàn nhạt nhìn Tô Dật một cái, câu nói của Hùng Chiến dứt rồi lập tức dẫn theo Xích Liệt Cuồng Hùng, xoay người rời đi.

Vẻ mặt của Thượng Quan Thần Phong không thay đổi, mắt nhìn hướng mà Hùng Chiến rời đi, trong ánh mắt có ánh sáng như kiếm.

Những ánh mắt có mặt đều vô cùng kinh ngạc, vốn dĩ mọi người còn tưởng rằng Hùng Chiến muốn gây phiền toái, nhưng kết quả lại khiến người ta có phần ngoài ý muốn.

- Đi thôi!

Dường như không còn náo nhiệt nữa, người của Liệp Hổ bộ lạc cũng rời đi theo.

Mặt của Thượng Quan Thần Phong không đổi sắc.

- Chúng ta rốt cục cũng thắng ván đầu tiên!

- Hề Vi tỷ thật uy phong!

Nhìn Man Hùng bộ lạc và Liệp Hổ bộ lạc rời đi, thiếu niên của Linh Cổ Thôn đều sôi trào, hưng phấn không ngừng, dường như thấy được lần này đã chiến thắng rực rỡ.

- Ha ha, đa tạ vị thiếu niên anh hùng này tương trợ, chính là quý khách của Linh Cổ Thôn ta!

Thượng Quanh Thanh Minh đến bên cạnh Tô Dật, nở nụ cười tỏ ra cảm kích.

- Không đáng nhắc đến, xin tham kiến tiền bối.

Tô Dật gật đầu hành lễ.

- Cái gì mà tiền bối chứ, ta không già như vậy đâu! Tuổi của ngươi và tên nhãi Thượng Quan Nham xấp xỉ nhau, ta tên là Thượng Quan Thanh Minh, không bằng cứ gọi ta là thúc đi!

Thượng Quanh Thanh Minh cười nói, đánh giá Tô Dật với ánh mắt ôn hòa.

- Dịch Túc huynh đệ, đây là cha ta.

Thượng Quan Nham đến bên cạnh Tô Dật, sờ đầu mình rồi nói với Tô Dật. Thượng Quan Thanh Minh chính là cha của gã.

Tô Dật hơi sửng sốt rồi lập tức cười, đối với đôi cha con này đều rất có hảo cảm, cũng không hề nhăn nhó gì, nhìn Thượng Quan Thanh Minh nói:

- Vậy tiểu tử sẽ không khách khí nữa, tham kiến Thanh Minh thúc.

- Ha ha, tốt, sắc trời đã tối, chúng ta đi về trước đi!

Thượng Quan Thanh Minh cười ha ha một tiếng, hôm nay ván đầu tiên thắng lợi, tâm tình dường như cực kỳ tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.