- Nhưng Hùng Chiến đã chiến thắng, theo quy tắc thì Man Hùng bộ lạc đã thắng rồi.
Tô Dật vô cùng kinh ngạc, nếu như muốn khiêu chiến cùng Hùng Chiến thì cũng không có vấn đề gì, nhưng dựa theo quy tắc, hiện tại Man Hùng bộ lạc đã chiến thắng.
- Đúng vậy, Thần Phong ca, Man Hùng bộ lạc đã thắng rồi.
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Tú cùng mấy thanh niên đều rất nghi hoặc, dường như kết cục đã định rồi không thể thay đổi được.
- Không phải, hoàn toàn còn có quy tắc khác, nhưng rất ít người biết.
Bỗng dưng Thượng Quan Hề Vi như nhớ ra điều gì, ánh mắt sáng lên, như trong bóng tối xuất hiện ngôi sao, chiếu rọi lấp lánh.
- Dựa theo quy tắc, tuy Hùng Chiến đã chiến thắng nhưng nếu có người khiêu chiến thì vẫn còn chưa kết thúc.
Thượng Quan Thần Phong nhìn Thượng Quan Ngọc mà nói, lập tức nhìn qua Tô Dật, nói tiếp:
- Có điều Hùng Chiến đã thắng lợi, dựa theo quy tắc khiêu chến này khá nguy hiểm, phải đồng thời khiêu chiến Hùng Chiến cùng thu phục con Xích Liệt Cuồng Hùng kia, đánh bại mới có hữu hiệu.
- Dựa theo tổ quy, nếu cùng thế hệ có người không phục liền có thể đề nghị khiêu chiến. Tuy nhiên khiêu chiến này đồng thời phải thu phục người thắng trận cùng Man Yêu Thú.
Ánh mắt Thượng Quan Hề Vi kích động vô cùng, không ngờ nàng lại quên mất quy tắc này, vốn Linh Cổ Thôn đã bại, quy tắc này có tồn tại cũng không có ý nghĩa gì.
Người mạnh nhất cũng đã thua thì còn ai có thể khiêu chiến người thắng trận cuối cùng cùng tọa kỵ chứ? Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào.
Vì thế tổ quy này chưa có ai dùng qua bao giờ.
Nhưng tình huống lúc này có chút khác biệt, Thượng Quan Hề Vi hiểu rõ nếu người thiếu niên trước mắt này tham chiến, Linh Cổ Thôn còn có cơ hội cuối cùng.
- Đồng thời khiêu chiến với Xích Liệt Cuồng Hùng cùng Hùng Chiến à?
Ánh mắt Tô Dật di chuyển, không phải vì lo lắng Hùng Chiến cùng con Xích Liệt Cuồng Hùng kia mà kinh ngạc vì còn có quy tắc như vậy.
Nếu ai có năng lực đủ đánh bại người thắng trận cùng khả năng thu phục tọa kỵ Man Yêu Thú, thì cứ khiếu chiến thành người thắng trận sau cùng, cần gì phải khiêu chiến?
- Ta biết yêu cầu này có chút khó khăn, Hùng Chiến đã đến Nguyên Huyền cảnh thất trọng, cộng thêm Xích Liệt Cuồng Hùng, nếu bị thua có thể sẽ bị trọng thương.
Thượng Quan Thần Phong nhìn Tô Dật, thần sắc có chút khó coi, nếu là hắn đơn độc đối mặt với Hùng Chiến cũng chỉ có thể địch được một chiêu.
Huống chi còn có con Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Huyền Cảnh thất trọng cơ chứ? Như vậy một con Xích Liệt Cuồng Hùng so với một võ giả Nguyên Huyền cảnh thất trọng có hơn chứ không có kém.
Lúc đầu Thượng Quan Thần Phong cũng nghĩ như vậy nhưng nghe nói chuyện của Tô Dật ở Yêu La sơn, cho nên hắn muốn đánh cược một phen.
Mắt nhìn Tô Dật, Thượng Quan Thần Phong dừng lại một chút, rồi lại tiếp tục nói:
- Dịch Túc, chỉ cần ngươi khiêu chiến thắng lợi, sau này Thượng Quan Thần Phong ta nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngươi.
- Dịch Túc huynh đệ, nếu ngươi nắm chắc, hãy ra tay.
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Diệp cùng mọi người nhìn hắn khẩn cầu.
Bọn họ hy vọng Tô Dật có thể xuất thủ, đại diện Linh Cổ Thôn tham gia trận chiến cuối cùng, đây cũng là cơ hội cuối cùng của Linh Cổ Thôn.
Tô Dật nhìn Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham, đảo nhìn qua mọi người, cuối cùng lại nhìn Thượng Quan Thần Phong, hắn mỉm cười nói:
- Ngươi có một khối nguyên thạch hoặc đan dược gì đó không?
Nghe vậy Thượng Quan Hề Vi, Thương Quan Nham đều vô cùng kinh ngạc, tò mò nhìn Tô Dật, không biết lúc này Tô Dật muốn nguyên thạch cùng đan dược làm gì.
Thượng Quan Thần Phong trong lòng cũng kinh hãi nhưng lập tức lấy trong túi ra mấy khối nguyên thạch, đều là nhất tinh nguyên thạch tầng thứ, nói:
- Đan dược nơi này rất khan hiếm, toàn bộ Linh Cổ Thôn chỉ có hai Luyện Đan sư, nguyên thạch trên người ta có mấy khối.
- Dịch Túc huynh đệ, ngươi muốn nguyên thạch cùng đan dược làm gì? Trên người ta cũng có một ít.
- Trên người ta cũng có một ít.
Trong nháy mắt, Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc cùng vài thiếu niên thiếu nữ xung quanh nhất thời đều móc ra thứ có trên người, người có nguyên thạch người có đan dược phẩm chất thấp.
- Một khối là đủ rồi.
Tô Dật mỉm cười, lấy từ trong tay Thượng Quan Thần Phong một khối nguyên thạch ném ném.
- Được rồi, Hổ Trì bị thua trong tiếc nuối, Hùng Chiến thắng lợi, lần đọ sức này người thắng trận sau cùng chính là Man Hùng bộ lạc.
Lúc này, lời của lão giả Man Hùng bộ lạc truyền ra, âm thanh không lớn nhưng vang dội toàn trường.
- Gào.
Xích Liệt Cuồng Hùng rít gào, thân thể cao lớn lúc này đã đứng vững giữa sân, tiếng gào đinh tai nhức óc.
Bàn chân Hùng Chiến chỉa xuống đất, nguyên khí lướt đi, thân thể to lớn nhẹ như chim trực tiếp nhảy lên vai Xích Liệt Cuồng Hùng, áo giáp phát sáng, nhấc tay ra hiệu.
- Thắng, chúng ta thắng rồi!
- Hùng Chiến ca thật giỏi!
Man Hùng bộ lạc mừng rỡ như điên, thanh niên hò hét hoan hô.
Thiếu niên trẻ tuổi đầu tiên thuộc Man Hùng bộ lạc, trong trận chiến ngày hôm nay đã đủ để chứng minh tất cả.
- Dịch Túc huynh dệ, ngươi muốn nguyên thạch làm gì?
Tiếng reo hò mọi người Man Hùng bộ lạc đinh tai nhức óc, Thượng Quan Nham nghi hoặc hỏi, vẻ mặt vừa khó hiểu, vừa hiếu kỳ.
Vẻ mặt kiều diễm của Thượng Quan Hề Vi cũng đầy nghi hoặc.
Tô Dật nhìn Thượng Quan Nham cười nhạt, lập tức dời ánh mắt qua Thượng Quan Thần Phong:
- Ta không làm ăn lỗ vốn, một khối nguyên thạch ta giúp ngươi đánh bại Hùng Chiến cùng con Xích Liệt Cuồng Hùng kia, nếu ta thua, ta bồi thường ngươi gấp một vạn lần.
Lời vừa nói xong, Tô Dật ném nguyên thạch trong tay lên, miệng huýt sáo, xoay người trực tiếp đi về phía giữa sân.
- Đây là…
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
- Dịch Túc huynh đệ đồng ý rồi.
Ngay sau đó, Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Diệp vô cùng mừng rỡ, Dịch Túc huynh đệ đã đồng ý rồi.
Ánh mắt Thượng Quan Thần Phong di chuyển, nhìn bóng lưng trong sân, mái tóc dài màu đen khẽ tung bay, đao kiếm phía sau giao nhau, trong ánh mắt quang mang lấp lóe.
- Này, Dịch Túc đi lên làm gì?
Thấy Tô Dật lên sàn đấu, cường giả cùng lão nhân trong Linh Cổ Thôn chú ý, nghi hoặc hỏi.
Hùng Chiến đang ở trên đầu vai Xích Liệt Cuồng Hùng hoan hô ăn mừng, trên cao nhìn xuống thấy Tô Dật đang tiến lên, ánh mắt vô cùng kinh ngạc.
Hùng Chiến gặp qua Tô Dật, có ấn tượng khá sâu, Hùng Liệt đệ đệ hắn cũng bị tên thiếu niên kia khiến trọng thương.
Bàn tay giơ lên từ từ hạ xuống, ánh mắt Hùng Chiến chăm chú nhìn Tô Dật đang đi tới.
Theo ánh mắt Hùng Chiến, toàn trường lúc này cũng nhận ra điều gì đó, lập tức dừng ánh mắt trên người Tô Dật.
- Một thiếu niên ngoại lai, lên sàn đấu làm gì?
- Hắn chính là thiếu niên ngoại lai kia sao?
- Có người nói hắn là Dịch Túc, thực lực rất mạnh, đã đánh bại Hùng Liệt.
- Ta nghe nói hai huynh đệ Hổ Mạch Hổ Dược đều bị hắn đánh bại.
Nhất thời Liệp Hổ bộ lạc cùng Man Hùng bộ lạc có âm thanh nghị luận, ánh mắt tò mò nhìn Tô Dật trên sàn đấu.
Tô Dật từ từ lên sàn đấu, không nhanh không chậm.