Thần Đế

Chương 214: Chương 214: Kỳ tích xuất hiện!




Theo Thượng Quan Thanh Minh nói xong, trong sương mù dày đặc nổi lên ba động, có bóng người lấp lóe.

- Là Hề Vi tỷ trở về sao?

Sau lưng Thượng Quan Thanh Minh, không ít thiếu niên thiếu nữ lộ ra vẻ chờ đợi.

Không ít trưởng giả, bao quát Thượng Quan Thanh Minh, ánh mắt cũng âm thầm lấp lóe ánh sáng.

- Bò... Ò...

Thú hống truyền ra, có thân ảnh từ trong sương mù trắng xoá xuất hiện.

- Độc Giác Man Ngưu, là Man Hùng bộ lạc!

- Là đám người Hùng Liệt, hình như thương thế rất nặng, cái này là thế nào!

Thời điểm mấy thân ảnh cùng ba Độc Giác Man Ngưu xuất hiện, làm cho toàn trường biến sắc.

Có Độc Giác Man Ngưu thương thế thảm trọng.

Đám người Hùng Liệt cực kỳ chật vật, đều trọng thương.

- Hùng Liệt, xảy ra chuyện gì!

Bên cạnh thiếu niên cưỡi gấu, có không ít người sắc mặt kinh biến, lập tức xông lên, nâng đám người Hùng Liệt trở về.

Nhìn thấy không phải Thượng Quan Hề Vi, người trong đội hình của Thượng Quan Thanh Minh đều âm thầm lo lắng.

- Xem ra Hùng Liệt không có bất kỳ thu hoạch gì, còn trọng thương!

- Hôm qua đám người Hùng Liệt còn lén lén lút lút ở cửa vào, sao hôm nay lại trọng thương.

Bốn phía có tiếng nghị luận, thấp giọng thầm thì.

Hùng Liệt bị nâng trở lại trong đội hình của Man Hùng bộ lạc, thiếu niên cưỡi gấu nhảy xuống, thấp giọng hỏi cái gì đó.

Sắc mặt của Hùng Liệt rất khó coi, đang thấp giọng nói cái gì đó, qua một lúc ánh mắt mới nhìn về phía đám người Thượng Quan Thanh Minh.

Nghe Hùng Liệt nói, không ít người Man Hùng bộ lạc ánh mắt khó coi, âm thầm nhìn Thượng Quan Thanh Minh.

Hình như chuyện gì đó phát sinh!

Rất nhiều người đều đang suy đoán, tự dưng bầu không khí có chút quái dị.

- Lại có người trở về.

- Hẳn là Hề Vi tỷ, chỉ còn Hề Vi tỷ và đám người Thượng Quan Ngọc chưa về.

Mà lúc này, trong sương mù lại có bóng người lấp lóe, đám người Thượng Quan Thanh Minh lại lần nữa mong đợi.

Hiện tại chỉ có đám người Thượng Quan Hề Vi chưa về, ở thời gian sau cùng mới trở về, hi vọng bọn họ có thu hoạch bất ngờ.

Đây là cơ hội sau cùng của Linh Cổ Thôn, hi vọng có kỳ tích xuất hiện.

Linh Cổ Thôn đã mấy lần không chiến thắng, lần này đã không thể lại thua, bằng không mười năm sau sẽ càng thêm gian nan.

Tuy người Liệp Hổ bộ lạc cảm thấy Linh Cổ Thôn không có khả năng có kỳ tích xuất hiện, vì tu vi của Thượng Quan Hề Vi bày ở đó.

Xem như Thượng Quan Hề Vi có thể thu phục một Man Thú không tầm thường, sợ rằng cũng không có khả năng mạnh hơn Xích Liệt Cuồng Hùng và Hắc Minh Yêu Hổ, nhưng giờ phút này ánh mắt cũng hiếu kỳ nhìn lại.

Ở dưới vô số ánh mắt nhìn soi mói, trong sương mù có mấy thân ảnh chầm chậm đi ra, cho đến khi rõ ràng lọt vào tầm mắt.

- Là Hề Vi tỷ!

- Thượng Quan Hề Vi!

Thời điểm mấy thiếu niên thiếu nữ đi đầu xuất hiện, toàn trường chuyển mắt, trong Linh Cổ Thôn có thiếu niên thiếu nữ reo hò.

Mà khi nhìn thấy thiếu niên lạ lẫm như Tô Dật đi theo, trong Linh Cổ Thôn, tất cả ánh mắt đều âm thầm kinh ngạc.

- Ah, đó là cái gì, U Hư Man Thiên Báo sao!

- Là U Hư Man Thiên Báo, Thượng Quan Hề Vi thu phục được U Hư Man Thiên Báo!

Trong Liệp Hổ bộ lạc, có người nhìn thấy U Hư Man Thiên Báo, không khỏi biến sắc, kinh ngạc chấn động!

- Rống!

U Hư Man Thiên Báo gào thét, thấy ở hiện trường có không ít Man Thú, trong mắt có quang mang lấp lóe, khí tức bá đạo mà hung hãn.

- Ngao!

- Rống!

Hắc Minh Yêu Hổ, Xích Liệt Cuồng Hùng gào thét theo, khí tức phun trào.

- Ngao ô...

Những tọa kỵ Man Thú khác bị áp chế, đều gào thét, mắt lộ ra hoảng sợ.

- U Hư Man Thiên Báo, là U Hư Man Thiên Báo!

Người Linh Cổ Thôn sôi trào, đi theo Thượng Quan Hề Vi trở về, lại là một U Hư Man Thiên Báo.

Ở trong đẳng cấp Man Thú, huyết mạch của U Hư Man Thiên Báo vượt xa Hắc Minh Yêu Hổ, Xích Liệt Cuồng Hùng nha.

- U Hư Man Thiên Báo, Yêu Huyền cảnh ngũ trọng!

Đám người Thượng Quan Thanh Minh kinh hỉ, cảm ứng được khí tức của U Hư Man Thiên Báo, đây là một Yêu Huyền cảnh ngũ trọng nha.

Không hề nghi ngờ, U Hư Man Thiên Báo đã thắng Hắc Minh Yêu Hổ và Xích Liệt Cuồng Hùng.

- Hề Vi tỷ, ngươi lại thu phục được U Hư Man Thiên Báo, thật lợi hại!

Đám người Thượng Quan Hề Vi xuất hiện, lập tức dẫn tới không ít thiếu niên thiếu nữ của Linh Cổ Thôn chen chúc, hưng phấn kích động.

Thiếu niên áo trắng nhìn thấy Thượng Quan Hề Vi dẫn U Hư Man Thiên Báo Yêu Huyền cảnh ngũ trọng về, trong lòng cực kỳ vui mừng, nhưng ánh mắt lại hơi kinh ngạc hiếu kỳ nhìn Tô Dật.

Tô Dật đứng ở bên người U Hư Man Thiên Báo, đi ra sương mù bao phủ, nhìn những bóng người trong cốc, trong lòng không khỏi rung động.

- Thật nhiều cường giả!

Lực lượng linh hồn đảo qua, Tô Dật lập tức cảm ứng được ở hiện trường có không ít cường giả, rất nhiều người chí ít đều là Nguyên Hư cảnh.

Ở hiện trường có rất nhiều người trẻ tuổi, ăn mặc mộc mạc, nhưng lại có khí chất không giống bình thường, trong lúc mơ hồ lan tràn ra khí tức rất cường hãn.

- Rất bất phàm!

Tô Dật âm thầm thán phục, những thiếu niên thiếu nữ ở hiện trường này đều không đơn giản, từ trên trực giác, rất nhiều thiếu niên thiếu nữ còn mạnh hơn Kỷ Siêu thiên tư Vương phẩm.

Một địa phương ngăn cách, giấu ở trong Man Yêu Lâm, lại có nhiều hậu bối không tầm thường như vậy.

Tô Dật không khó biết, cái gọi là Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc còn có Linh Cổ Thôn, sợ là đều không đơn giản.

Thời điểm Tô Dật dò xét, Thượng Quan Hề Vi cũng đến bên người Thượng Quan Thanh Minh, thấp giọng nói cái gì đó, ánh mắt nhìn về phía Tô Dật, sau đó nhìn về phía Man Hùng bộ lạc.

Đám người Thượng Quan Thanh Minh nghe Thượng Quan Hề Vi nói, ánh mắt chuyển động theo, có ánh mắt hiếu kỳ đánh giá Tô Dật, sau đó nổi giận nhìn về phía Man Hùng bộ lạc.

- Man Hùng bộ lạc, thật đúng là không biết xấu hổ, nửa đường đánh lén, muốn trắng trợn cướp đoạt U Hư Man Thiên Báo, đáng tiếc không biết lượng sức!

Nghe Thượng Quan Hề Vi nói, Thượng Quan Thanh Minh tràn đầy nộ khí, nhìn Man Hùng bộ lạc chửi ầm lên.

Giống như bởi vì Thượng Quan Thanh Minh nói ra sự thật, Hùng Tam cũng có chút xấu hổ, thanh âm chột dạ nói:

- Ngươi đừng ngậm máu phun người, chỉ cần vẫn chưa về, vậy thì ai cũng có quyền tranh đoạt.

- Nói cướp thành tranh đoạt, cũng chỉ có Man Hùng bộ lạc ngươi mới không biết xấu hổ như vậy!

Khóe miệng của Thượng Quan Thanh Minh nhếch lên, cười lạnh nói:

- Biết lần này ván đầu tiên các ngươi căn bản không thắng, lại ra loại thủ đoạn hạ lưu kia, chỉ tiếc không biết tự lượng sức mình, tự rước lấy nhục.

Người Liệp Hổ bộ lạc hai mặt nhìn nhau, nghe Thượng Quan Thanh Minh và Hùng Tam mắng nhau, bọn họ đã nghe ra đầu mối.

Xem ra vừa rồi đám người Hùng Liệt trọng thương chật vật quay về, bộ dáng còn thê thảm như vậy, là bởi vì Thượng Quan Hề Vi đánh trả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.