Thần Đế

Chương 366: Chương 366: Lệnh của Yêu Hoàng! (1)




- Thiếu chủ!

Ánh mắt Tô Dật ngầm chuyển động, xem ra Xích Nô đúng là có thân phận rất lớn, hơn nữa hình như còn đủ để cho Hắc Minh Phi Tích kiêng kỵ.

- Trước đây không lâu Xích Nô bị một Kim Văn Cổ Hạt dẫn theo cường giả bao vây, ta trùng hợp đi ngang qua mới ra tay giúp đỡ Xích Nô thôi.

Tô Dật nhìn thẳng vào Hắc Minh Phi Tích, ánh mắt lóe lên ánh sáng màu đỏ mang theo một uy thế kinh người.

Vẻ mặt Hắc Minh Phi Tích âm thầm biến đổi. Nó biết chuyện này, chuyện gần đây Xích Nô bị đám Kim Văn Cổ Hạt bao vây đánh lén đã sớm được truyền ra, Yêu Hoàng vì thế mà tức giận, nó làm sao có thể không biết được.

Nhìn thiếu niên nhân loại trước mắt, Hắc Minh Phi Tích càng nhìn càng thấy lạ.

Một thiếu niên nhân loại như vậy, không biết vì sao lại mang tới cho nó một áp lực vô hình.

Đối mặt càng lâu thì áp lực vô hình này lại càng lớn, dần dần khiến nó có ảo giác dường như trước mắt đây không phải là thiếu niên nhân loại, mà là một vị hoàng giả Yêu tộc vậy.

- Mấy ngày trước đây thiếu chủ thật sự bị bên phía Kim Văn Cổ Hạt bao vây đánh lén, đã bị thương.

Trên mặt đất, Hắc Áp thú nhắc nhở Hắc Minh Phi Tích.

Hắc Minh Phi Tích nhìn chằm chằm Tô Dật, trong mắt đầy hung ác.

- Thiếu niên nhân loại, ngươi có thể không biết, người muốn tất cả đám nhân loại các ngươi chính là Yêu Hoàng, cho dù ngươi có liên quan đến thiếu chủ cũng vô dụng thôi. Hơn nữa, ngươi có biết thiếu chủ hay không? Ngươi rốt cuộc lấy được tín vật của thiếu chủ từ đâu, vẫn chưa có xác định đâu!

Hắc Minh Phi Tích nói với Tô Dật.

- Yêu Hoàng!

Mắt Tô Dật tối lại. Yêu Hoàng, ban đầu ở trong rừng rậm Man Yêu, hắn cũng từng thấy qua một nhóm Yêu Hoàng, mỗi con đều có thực lực rất cường đại.

- Yêu Hoàng lại thế nào!

Tô Thiên Tước U ở trên lưng U Hư Man Thiên Báo ngẩng đầu mở miệng, rất không thoải mái nói.

- Ngươi là ai?

Đám Man Yêu thú Hắc Minh Phi Tích và Hắc Áp thú theo tiếng động nhìn qua, tất cả đều chấn động nhìn Tô Thiên Tước, một con gà nhỏ trụi lông lại có thể mở miệng nói ra tiếng người, chẳng lẽ là yêu thú Hư cảnh sao?

- Các ngươi còn chưa tư cách để biết ta là ai, thức thời thì mau cút đi!

Tô Thiên Tước ngẩng đầu, hai cái cánh thịt chống nạnh, ngược lại lộ ra vài phần khí thế.

Tuy nhiên chỉ là với dáng vẻ của Tô Thiên Tước lúc này, thật sự làm người ta không nhịn được cười, sẽ hoàn toàn quên mất khí thế trên người nó.

- Không quan tâm ngươi là ai, kẻ lăn lộn cùng một chỗ với nhân loại chính là kẻ địch!

Hắc Minh Phi Tích nhìn chằm chằm vào Tô Thiên Tước, dường như nó cũng có thể cảm giác được khí thế bất phàm trên người Tô Thiên Tước làm nó phải kiêng kỵ, tuyệt đối không dám lập tức có động tác.

- Vì sao Yêu Hoàng lại muốn tìm chúng ta?

Tô Dật ra hiệu cho Tô Thiên Tước đừng phá rối, nếu để cho đám người Hắc Minh Phi Tích ra tay, đến lúc đó sẽ hậu quả khó lường.

- Chúng ta làm sao có thể biết được suy nghĩ của Yêu Hoàng chứ? Chúng ta chỉ nhận lệnh hành sự mà thôi!

Hắc Minh Phi Tích nói.

- Nhân loại, Yêu Hoàng hạ lệnh, nói ở gần đây có thể có nhân loại xuất hiện, bảo chúng ta tìm được các ngươi thì lập tức dẫn tất cả các ngươi trở về.

Hắc Áp thú do dự một lát, từ phía xa nói với Tô Dật.

Tô Dật nhíu mày. Nơi đây rất bí mật, vẫn có các đời tiền bối bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ trong thôn Linh Cổ đã xử lý bố trí, vẫn không hề bị Man Yêu thú phát hiện.

Mà lần này sau khi mọi người đến lại nhanh chóng bị Man Yêu thú tìm được như vậy.

Tuy trong đó có thể vì có mấy trăm người đến đây, ít nhiều sẽ làm cho Man Yêu thú chú ý, tuy nhiên điều này cũng quá nhanh, lúc mọi người tiến vào đều rất cẩn thận.

Nhưng lúc này hắn đã hiểu rõ, hóa ra là có Yêu Hoàng hạ lệnh tìm kiếm nhân loại, không trách được bọn họ lại bị phát hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.