Thần Đế

Chương 182: Chương 182: Sí Thiên Giao Yêu Hoàng cảnh!




- Ta cũng không nghĩ tới, thực ra mấy ngày trước ta còn chưa tới gần, đã bị Hàn Băng Man Lang phát hiện và đuổi giết.

Giờ phút này Mạc Nguyệt cũng nghẹn họng nhìn trân trối, tình huống vượt xa nàng đoán trước, đám Hàn Băng Man Lang kia lại nhiều như vậy, trọng yếu nhất là có rất nhiều cường giả Hàn Băng Man Lang.

- Nghiệt súc, các ngươi muốn chết!

Tiếng quát trầm thấp truyền ra, lão giả lúc trước hét to, Man Thú gào thét, thân hình khổng lồ đáp xuống, móng vuốt như câu, mấy con Hàn Băng Man Lang bị xé thành mảnh nhỏ.

Phanh phanh!

Kình phong trùng kích, mấy con Hàn Băng Man Lang bị chấn ra.

Sắc mặt của lão giả âm hàn, phất tay mà động, nguyên khí dâng trào, như phong bạo bao phủ, để mười mấy con Hàn Băng Man Lang bị quật bay, hóa thành huyết vụ.

- Nhân loại, đây là Man Yêu Đại Hạp Cốc, các ngươi mới là muốn chết!

Lang Vương nộ hống, đột phá Yêu Hư cảnh, đã có thể miệng nói tiếng người,

Tiếng quát rơi xuống, toàn thân Lang Vương bộc phát khí tức hàn băng, không trung rơi xuống băng sương, thân thể nhảy vọt, bay lên không trung mấy chục trượng, móng vuốt như câu, chộp tới lão giả ngũ tuần.

- Làm tọa kỵ của ta, tha cho ngươi một mạng!

Lão giả ngũ tuần biết tọa kỵ của mình còn không phải đối thủ của Lang Vương, sợ bị liên lụy, lập tức hét lớn một tiếng, bay lên trên không, quyền ấn bao phủ nguyên khí, trực tiếp va chạm với Lang Vương.

Ầm!

Ánh sáng năng lượng theo băng sương khuấy động cuồn cuộn, như gây ra cuồng phong bạo vũ.

Xoẹt...

Lang Vương rất mạnh, nhưng lão giả ngũ tuần đã là Nguyên Hoàng cảnh, nhất thời bị đẩy lui, trong miệng có máu tươi tràn ra.

Một chiêu đã bị kích thương, ánh mắt Lang Vương lộ ra ý sợ hãi.

- Trước thu ngươi cái đã!

Lão giả ngũ tuần cười lạnh, thừa cơ xông lên, khí thế mãnh liệt chộp về phía Lang Vương.

- Ngao...

Nhưng lúc này, long ngâm lại truyền ra lần nữa, kinh thiên động địa.

Thanh âm này làm cho lão giả ngũ tuần đình trệ, nhìn về phía ngọn núi kia.

Nơi đó có một sơn động thật lớn, bốn phía bị hàn băng bao trùm, băng trùy treo ngược che đậy động khẩu, ánh sáng rạng rỡ lấp lóe, khó có thể thấy rõ.

Oanh!

Theo tiếng long ngâm truyền ra, hang núi kia phát ra ánh sáng ngập trời, khí tức nóng bỏng bao phủ.

Trong chớp mắt, một thân ảnh to lớn từ trong sơn động xông ra, mang theo vô số băng trùy kích bắn trời cao.

- Ngao...

Một con Giao Long dài chừng mười trượng vắt ngang hư không, toàn thân tràn ngập hỏa diễm, khí tức hàn băng ở bốn phía tiêu tán.

Phiến thiên địa này vốn lạnh lẽo, bây giờ lập tức biến thành nóng rực.

Giao Long hoành không, hỏa diễm như sóng lớn bao phủ thân thể, hiện ra hai con ngươi màu đỏ như ẩn chứa một ngọn núi lửa, trên đầu có hỏa quang nhảy lên.

Giao Long này còn mọc ra một đôi cánh thịt màu đỏ, có hỏa diễm dập dờn như núi lửa phun trào.

- Ngao ô.

Giao Long xuất hiện, những Hàn Băng Man Lang kia gào thét lui ra phía sau, giống như không cách tiếp nhận nhiệt độ cao kia.

Cường giả Hàn Băng Man Lang và cường giả nhân loại ở trên hư không kịch chiến, ánh mắt mỗi người cũng rung động.

Đặc biệt là những cường giả nhân loại kia, giống như cảm giác được cái gì, ánh mắt đại biến.

Giao Long hoành không, uy áp vô hình tràn ngập, khiến người và Man Thú run rẩy.

- Sí Thiên Giao, đây chính là Sí Thiên Giao sao!

Tô Dật rung động, nhịn không được ánh mắt phát run!

Sí Thiên Giao này, so với lúc trước gặp được Cửu Mệnh Miêu Yêu và vài Yêu Hoàng cảnh, thì tuyệt đối không thua bao nhiêu.

Này là Yêu Hư cảnh cửu trọng, còn bị thương hấp hối sao, con mẹ nó, thật muốn đè nữ nhân này ra hiếp, sau đó giết, giết xong lại hiếp, có hố người như thế sao.

- Không tốt, Sí Thiên Giao đã đột phá đến Yêu Hoàng cảnh!

Cơ hồ là cùng lúc, thanh âm của Mạc Nguyệt nhịn không được run rẩy nói, ánh mắt còn khiếp sợ hơn Tô Dật nhiều.

- Ngươi không phải nói Sí Thiên Giao đã hấp hối sao?

Tô Dật trừng Mạc Nguyệt, trong miệng nữ nhân này thật đúng là không có một câu nói thật, cũng may cường giả Cuồng Long Dong Binh Đoàn đột nhiên xuất hiện, bằng không hiện tại mình thảm rồi.

- Ta cũng không biết vì cái gì, nhưng ta dám khẳng định, trước đây không lâu Sí Thiên Giao bị Phi Hổ Trình Kiên đánh trọng thương.

Mạc Nguyệt nghiêm mặt, về điểm này nàng tuyệt đối không có giấu diếm.

- Ngươi không phải không nhận biết tên kia chứ?

Tô Dật Bạch liếc Mạc Nguyệt.

- Thật không biết a, đó là cường giả Cuồng Long Dong Binh Đoàn kia, người này ở trong Man Yêu Sâm Lâm có danh khí không nhỏ!

Mạc Nguyệt nói.

- Trình Kiên, ngươi còn dám tới động phủ của bản hoàng, lần này ngươi là muốn chết!

Trên hư không, Sí Thiên Giao nhìn Trình Kiên mở miệng, thanh âm trầm thấp, như long ngâm điếc tai.

Nhìn Sí Thiên Giao, ánh mắt của Trình Kiên cũng âm thầm kinh ngạc, mở miệng nói:

- Không nghĩ tới ngươi lại trốn qua một kiếp, còn thừa cơ đột phá đến Yêu Hoàng cảnh!

- Cái này còn phải đa tạ ngươi, nhưng ngày hôm nay ngươi chết chắc rồi!

Sí Thiên Giao lạnh lẽo nhìn Trình Kiên.

- Có đúng không, ngươi hẳn chỉ mới đột phá không bao lâu, ngay cả Hóa Hình Kiếp cũng chưa vượt qua, ta nhìn hôm nay ngươi làm sao chạy thoát!

Trình Kiên mở miệng, nhìn Sí Thiên Giao, âm thầm cũng có chút cảnh giác, nhẹ nhàng nâng tay, trong tay đột nhiên xuất hiện một cây trường mâu.

Trường mâu không phải vật phàm, toàn thân tràn ngập ánh sáng màu đỏ, khí tức bén nhọn từ trong trường mâu bao phủ ra, chấn động hư không bốn phía!

- Mặc dù ta vừa đột phá Yêu Hoàng cảnh, nhưng đối phó ngươi lại dư xài!

Nhìn Trình Kiên, Sí Thiên Giao quát một tiếng, giống như không muốn trì hoãn thời gian, trầm thấp gào thét, hai cánh chấn động, một cỗ liệt diễm ngập trời từ trong cơ thể lan tràn ra, sau cùng như hình thành sóng lửa, càn quét về phía Trình Kiên.

Sóng lửa như che đậy nửa thương khung, nhiệt độ đáng sợ để hư không bốn phía bốc lên khói trắng, làm cho Tô Dật và Mạc Nguyệt trốn ở sau nham thạch, cũng có thể cảm giác được nhiệt độ đáng sợ, lông tơ dựng đứng.

- Thật cường đại!

Ánh mắt Tô Dật rung động, cổ họng nóng hổi, Sí Thiên Giao vừa ra tay liền có thanh thế đáng sợ như thế.

- Nghiệt súc!

Trình Kiên hét lớn, trên người bao trùm một tầng nguyên khí thực chất hóa, trường mâu trong tay phát sáng.

Nháy mắt tiếp theo, Trình Kiên không lùi mà tiến tới, khí tức mãnh liệt, trường mâu vẩy một cái, có quang mang dâng lên, hỏa diễm bị vỡ ra một cái khe, đâm thẳng về phía Sí Thiên Giao.

- Ngao!

Nhìn Trình Kiên lao đến, Sí Thiên Giao gào thét, trong miệng có quang trụ dâng lên, bắn thẳng tới trường mâu.

Xoẹt...

Cả hai va chạm, không trung nổ tung.

Không có kình phong càn quét, nhưng hỏa quang ngập trời, như núi lửa vung vãi, nhiệt độ đáng sợ khuấy động bốn phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.