Sau khi khôi phục trạng thái tốt nhất, Tô Dật cảm giác hết thảy trong thân thể, giống như có một ít tiến bộ.
Cảm thấy mỗi lần sau khi tiêu hao đến cực hạn, đều có thể mang đến một chút tiến bộ, nguyên khí trong cơ thể càng thêm sung mãn.
Loại cảm giác thư sướng này không gì so sánh nổi, để Tô Dật dễ chịu nói không nên lời.
- Tiếp tục.
Tô Dật tiếp tục cảm ứng bốn phía, muốn cảm xúc đến tàn hồn trong hư không.
Lần này Tô Dật không có sốt ruột.
Tô Dật hiểu đạo lý dục tốc bất đạt, nên lần này khá là thoải mái.
Dần dần, Tô Dật tiến vào một trạng thái kỳ diệu, như lão tăng nhập định, giống như cùng không gian bốn phía nối liền với nhau, lực lượng linh hồn cũng cộng hưởng theo.
Cửa sơn cốc, sáu con Man Thú nhìn Tô Dật, giống như cảm giác được cái gì, ngay cả hô hấp cũng nhẹ xuống, không dám quấy nhiễu.
Một ngày, hai ngày, ba ngày ba đêm.
Ánh trăng chiếu sáng thâm cốc, gió đêm chầm chậm thổi qua.
Tô Dật ngồi xếp bằng, cùng không gian tan làm một thể.
Không biết bắt đầu từ khi nào, một tia ánh sáng màu đỏ nhạt, xuất hiện ở trong cảm ứng của Tô Dật.
Hào quang màu đỏ ba động, như ẩn như hiện, hư vô mờ mịt, giống như lúc nào cũng có thể sẽ biến mất không thấy gì nữa.
Dần dần, ở trong cảm ứng, ánh sáng càng ngày càng nhiều, có màu đen, màu đỏ, màu trắng, còn có màu xanh lá...
Những ánh sáng này ở dưới Tô Dật nhìn trộm phiêu đãng, sắc thái lộng lẫy.
Quang mang ba động, giống như quay chung quanh ở bốn phía, Tô Dật thì như tiến vào một loại trạng thái mỹ diệu.
- Đây là lực lượng tàn hồn!
Tô Dật lấy lại tinh thần, kinh hỉ suýt chút nữa vỗ tay, mình thật cảm giác được tàn hồn.
Những ánh sáng sắc thái lộng lẫy, như ẩn như hiện kia, thường nhân căn bản không có cách cảm giác được, chỉ có lực lượng linh hồn cường đại của Ngự Hồn Sư mới có thể tìm kiếm nhìn trộm.
- Ngưng tụ lực lượng tàn hồn.
Tô Dật đại hỉ, cảm ứng được những tàn hồn kia và ngưng tụ lực lượng tàn hồn hoàn toàn là hai việc khác nhau, Ngự Hồn Sư chính thức, là phải ngưng tụ lực lượng tàn hồn mà mình triệu hoán ra.
Thế gian này có rất nhiều tàn hồn, vạn vật sinh linh ở trên thế gian, đều hấp thụ năng lượng thiên địa sinh trưởng.
Đặc biệt là võ giả, Yêu tộc… trong quá trình trở thành cường giả, cũng là lấy lực lượng thiên địa tăng cường bản thân.
Mà sau khi những sinh linh này ngã xuống, bụi về với bụi, đất về với đất, lần nữa hóa thành lực lượng thiên địa.
Nhưng ở trong quá trình này, có một số tàn hồn lại không tiêu tán, du đãng ở trong thiên địa.
Thường người không thể phát giác những lực lượng tàn hồn kia, võ giả và Yêu tộc cũng không thể phát giác.
Nhưng Ngự Hồn Sư lại có thể cảm ứng được, thậm chí có thể gọi ra những tàn hồn kia để bản thân sử dụng.
Những tàn hồn này rất nhiều, Ngự Hồn Sư phải tìm ra một tàn hồn cường đại nhất, coi nó là dẫn, triệu hồi ra bộ dáng của tàn hồn kia lúc còn sống.
Tàn hồn cũng là năng lượng, một khi được triệu hoán ra, sẽ cực kỳ khủng bố.
Tuy còn chưa tiếp xúc qua Ngự Hồn Sư, nhưng Tô Dật không có bối rối, làm đâu vào đấy.
Bởi vì thời điểm người thần bí kia cho Tô Dật Ngự Thiên Quyết, còn có một cỗ tin tức to lớn tràn vào thức hải của hắn.
Tin tức này phong phú toàn diện, bên trong có hết thảy tri thức cần thiết để trở thành Ngự Hồn Sư.
Dạng tin tức này, giống như một phần truyền thừa.
Tô Dật đạt được truyền thừa, nhưng hết thảy lại cần tự mình tìm tòi và nếm thử.
Không có sơn môn, không có sư phụ.
Tuy Tô gia cũng là thế gia tu võ, là một trong năm đại gia tộc của Man Thành.
Nhưng Tô gia quá nhỏ, ngay cả tư liệu về Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư cũng không có, thì đừng nói tới Ngự Hồn Sư.
Huống chi Tô Dật từ nhỏ đến lớn, bởi vì cơ thể không cách nào chứa đựng nguyên khí, nên căn bản không có người chỉ đạo tu luyện.
Có thể nói từ nhỏ đến lớn, mấy ngày nay người thần bí kia chính là người thứ nhất chính thức chỉ đạo qua Tô Dật.
Khống chế lực lượng linh hồn, ngưng kết thủ ấn, Tô Dật muốn ngưng tụ tàn hồn vô hình phiêu miểu kia.
Tô Dật cảm giác ở bốn phía, tàn hồn màu đỏ nồng nặc nhất, đó là tàn hồn Hỏa thuộc tính.
Ngự Hồn Sư có thể cảm giác được tàn hồn các loại thuộc tính, chỉ là muốn ngưng tụ triệu hoán lại không dễ dàng.
Hơn nữa Ngự Hồn Sư chỉ có thể triệu hồi ra tàn hồn có thuộc tính tương ứng với mình, giống như một Ngự Hồn Sư không có Kim thuộc tính, như vậy dù hắn cường đại tới đâu, cũng không có khả năng gọi ra tàn hồn Kim thuộc tính.
Cho nên giờ phút này, Tô Dật muốn ngưng tụ triệu hoán tàn hồn Hỏa thuộc tính, trên người mình vừa vặn cũng có Hỏa thuộc tính.
- Xì xì xì...
Theo thủ ấn ngưng kết, bàn tay Tô Dật đưa ra, khí lưu ba động, giống như có ánh sáng lấp lóe, nhưng lập tức lại biến mất không thấy gì nữa.
Tô Dật nhíu mày, rõ ràng là cảm giác được những tàn hồn Hỏa thuộc tính kia, nhưng muốn ngưng tụ triệu hoán lại rất khó.
- Không thể vội vàng xao động, những tàn hồn này cũng là linh hồn, ngươi phải để lực lượng linh hồn của mình và tàn hồn thành lập cảm giác thân cận, chỉ có thân cận, mới có thể ngưng tụ triệu hoán.
Đúng lúc này, người thần bí mấy ngày không có bất kỳ thanh âm nào mở miệng, thanh âm tang thương giống như có chút run rẩy, truyền vào trong tai Tô Dật.
- Tiền bối...
Tô Dật kinh hỉ, nhưng không có xao động, mà phóng thích lực lượng linh hồn, thân cận với lực lượng tàn hồn cảm giác được, dựa theo người thần bí chỉ đạo đi làm.
Mà giờ khắc này, Tô Dật lại không biết, ở trong một không gian thần bí, một lão nhân sợi tóc lộn xộn, khuôn mặt tang thương, nhưng ánh mắt long lanh, thần sắc cực kỳ rung động, một mực thì thào nói:
- Yêu nghiệt, tiểu tử này là yêu nghiệt, thật không thể tin!
Ào ào ào...
Trong hư vô mờ mịt, Tô Dật phóng thích lực lượng linh hồn, giống như muốn hoà mình, đi thân cận, đụng chạm...
Những tàn hồn hư vô mờ mịt kia như có sinh mệnh, mới đầu có chút lùi bước, kiêng kị, sau đó giống như hiếu kỳ, bắt đầu vây quanh lực lượng linh hồn của Tô Dật dao động.
- Lấy thuộc tính trên người ngươi, đi thân cận dẫn đạo tàn hồn cần triệu hoán, không thể cưỡng ép triệu hoán, nếu không nhẹ thì phản phệ thương tổn linh hồn, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.
Thanh âm tang thương chầm chậm rơi vào trong đầu Tô Dật.
- Thân cận, dẫn đạo...
Tô Dật dựa theo chỉ đạo, hoàn toàn đắm chìm vào trong đó.
Sáng sớm, thông qua thâm cốc, ngẩng đầu nhìn ngọn núi sừng sững, vách đá hiểm trở.
Bốn phía thâm cốc, vụ khí chìm xuống, dày đặc, mông lung, giống như cùng thiên địa liền thành một khối.
Tô Dật ngồi xếp bằng, thủ ấn ngưng kết, từ trong hư không bốn phía, không biết khi nào xuất hiện năng lượng màu đỏ thắm.
Năng lượng màu đỏ giống như từng sợi hỏa tuyến, phát ra ánh sáng, sau đó ngưng tụ, càng ngày càng nóng, cuối cùng hóa thành một hỏa cầu.
- Ngao...
Bỗng dưng, thời điểm Tô Dật ngưng kết đạo thủ ấn cuối cùng, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, trong hỏa cầu, một tiếng gào thét trầm thấp truyền ra, ánh sáng ba động, như liệt diễm phun trào.