Mấy canh giờ sau, trong hạp cốc, trên một vách núi, có vài cây đại thụ giống như tùng bách, xanh ngắt mà cổ lão.
Ở dưới vách núi, có một cây linh dược lấp lóe hào quang trong suốt, tản mát ra mùi thơm mê người.
- Thanh Huyền Thảo.
Tô Dật xuất hiện ở dưới vách núi, ánh mắt tỏa sáng.
Thanh Huyền Thảo, đây là một loại linh dược đẳng cấp rất cao, là tài liệu chính luyện chế rất nhiều đan dược Nguyệt phẩm cao cấp, toàn thân màu xanh, ánh sáng lóa mắt, hấp thu linh khí thiên địa mà sinh, cực kỳ thưa thớt.
- Vận khí không tệ.
Tô Dật rất hài lòng, trên đường đi hái được không ít linh dược, nhưng linh dược giống như Thanh Huyền Thảo lại là lần đầu tiên.
Tô Dật chuẩn bị trèo lên vách đá hái xuống.
Bỗng dưng, thời điểm Tô Dật sắp tiếp cận Thanh Huyền Thảo, bỗng nhiên cảm giác toàn thân xiết chặt, tóc gáy dựng đứng.
- Ai!
Tô Dật ngẩng đầu, phát hiện một bóng người xuất hiện ở phía trên, đang nhìn xuống hắn.
Là một thiếu nữ, bộ dáng mười bốn mười lăm tuổi, da trắng nõn nà, như có thể vặn chảy ra nước.
Thiếu nữ xinh đẹp thanh tú, tóc xanh múa may theo gió, phát ra mùi thơm ngát, vòng eo tinh tế, tứ chi thon dài, khí chất thoát tục giống như tiên tử.
Chỉ là đôi mắt của thiếu nữ kia nhìn về phía hắn, lại để trong lòng Tô Dật lạnh lẽo, phảng phất như phủ lên sương lạnh, huyết khí trong thân thể nổi lên ba động.
- Ngươi nhìn cái gì?
Thiếu nữ mở miệng, khuôn mặt mang theo ý cười, tóc dài rủ xuống eo thon, theo gió phiêu động, tản ra mùi thơm đặc biệt, tựa như tinh linh trong rừng rậm.
- Ngươi nhìn rất đẹp.
Tô Dật trả lời, này là lời thật tâm, mặc dù tiểu nha đầu này không nhất định đẹp hơn Liễu Nhược Hi, Bích Linh bao nhiêu, nhưng khí chất lại để người ta nhìn một lần sẽ không quên.
- Thật không, ta cũng cảm thấy mình rất đẹp.
Nữ tử nhàn nhạt cười nói, đẹp đẽ khuynh thành.
Oanh!
Chỉ là thiếu nữ này vừa cười vừa nói, một chân lại đạp xuống, nguyên khí phun trào, làm vách đá sụp đổ, vết nứt lan tràn, nham thạch bốn phía giống như lũ quét rơi xuống.
Sự tình quá đột ngột, nham thạch bốn phía ít cũng mấy chục cân, nặng thì mấy trăm cân lăn xuống, càng không thiếu cự thạch vạn cân.
Thiếu nữ ở trên vách đá đạp một cước, liền để một phiến núi đá vỡ nát, chứng minh thực lực không tầm thường.
- Móa, độc nhất là lòng dạ đàn bà a!
Tô Dật cũng không nghĩ tới thiếu nữ này tuổi còn nhỏ, lại âm hiểm độc ác như vậy.
Ào ào ào...
Vách núi sụp đổ, cự thạch lăn lộn, thanh thế làm người kinh hãi.
Tô Dật chỗ nào còn nhớ được Thanh Huyền Thảo, dưới chân thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, nguyên khí trong cơ thể phun trào, bóng người nhảy vọt ở trong loạn thạch.
Thân thể Tô Dật nhanh chóng tránh né, tránh đi không ít cự thạch to lớn, nhưng bị rất nhiều hòn đá nhỏ đập trúng.
- Ù ù!
Loạn thạch lăn xuống, Tô Dật cực kỳ chật vật, ngay cả áo choàng cũng bị hất bay.
Nếu không phải cường độ thân thể của Tô Dật không tệ, trong thân thể cũng có nguyên khí hộ thân, thì sợ rằng đã xong đời.
Chỉ là dù như vậy, Tô Dật cũng tóc tai bù xù, mặt mũi bầm dập.
Mà giờ khắc này trên vách đá dựng đứng, thiếu nữ đã không khách khí hái Thanh Huyền Thảo, nhìn Tô Dật đứng dưới vách đá, ánh mắt hơi kinh ngạc, không nghĩ tới Tô Dật lại có thể tuỳ tiện tránh đi nhiều nham thạch lăn xuống như vậy.
Chỉ là lập tức, nhìn Tô Dật bị nện rơi áo choàng, trong mắt thiếu nữ nhất thời lấp lóe, mở miệng nói:
- Thật không nghĩ tới, lại có thể đụng phải ngươi ở đây, Hắc Sát môn Ngạn Thượng Dương là bị ngươi giết a.
Tô Dật đang định tìm thiếu nữ kia lý luận, nghe nói như thế, thần sắc bỗng nhiên xiết chặt.
Xem ra hiệu quả treo giải thưởng của Hắc Sát môn không tồi, mình đã vào trong Man Yêu Đại Hạp Cốc, còn có thể bị người nhận ra.
- Ngươi nhận lầm người.
Nơi đây khả năng cũng có cường giả Hắc Sát môn, Tô Dật không muốn trêu chọc phiền phức, cũng không có ý định lý luận, trước thoát thân cái đã.
- Ta làm sao có thể nhận lầm, ta đã gặp qua bức họa của ngươi, nghe nói Hắc Sát môn truy sát rất lâu cũng không bắt được ngươi, mấy lần bị ngươi đào thoát, xem ra ngươi cũng có chút thực lực.
Thiếu nữ nhàn nhạt mở miệng, nhận định chính là Tô Dật, hai con ngươi hiếu kỳ đánh giá.
- Nói ngươi nhận lầm người rồi!
Tô Dật lắc đầu, không có ý định dây dưa, dự định rời đi.
- Muốn đi sao!
Nhìn thấy Tô Dật muốn rời đi, con ngươi của thiếu nữ vẩy một cái, lại đạp xuống một cước.
Lần này cường độ càng lớn, nguyên khí phun trào, mảng lớn vách núi rạn nứt, nham thạch lăn xuống, trong tiếng vang ầm ầm, ùn ùn nện xuống, giống như muốn bao phủ Tô Dật.
- Bitch (*lẳng lơ dâm đãng), ta liều với ngươi!
Tô Dật nổi giận, thiếu nữ này tuổi không lớn lắm, nhưng thủ đoạn lại cực kỳ độc ác.
Chỉ là giờ phút này Tô Dật căn bản không có thời gian suy nghĩ nhiều, dưới chân nguyên khí phun trào, Phù Diêu Bách Biến Bộ bước ra, không ngừng tránh né cự thạch.
Cuối cùng dựa vào Phù Diêu Bách Biến Bộ và vận khí, Tô Dật chật vật lao ra phạm vi nham thạch bao trùm, nhưng khó tránh khỏi càng thêm bầm dập, chật vật.
- Thân pháp không tệ.
Chỉ là cùng lúc, bóng hình xinh đẹp của thiếu nữ kia quỷ mị xuất hiện ở cách đó không xa, đứng ở trên một tảng đá lớn, âm thầm phong tỏa đường đi của Tô Dật, con ngươi hiếu kỳ đánh giá, khí tức làm người run sợ.
- Đúng rồi, bitch là có ý gì?
Thiếu nữ hỏi, lần thứ nhất nghe được từ lạ, nhưng có thể đoán ra, cái này sợ là không phải lời tốt gì.
- Ý tứ là ngươi rất xinh đẹp.
Tô Dật tức giận nói, trong lòng cảnh giác.
Nữ tử này lai lịch bí ẩn, không biết phía sau có cường giả không, hay là thực lực bản thân cường đại.
Nhưng vô luận bên nào, Tô Dật đều biết, cái này đối với mình đều cực kỳ bất lợi.
- Thật sao, nhưng ta không tin đâu, vậy ngươi có phải cũng bitch hay không?
Thiếu nữ giống như cả người lẫn vật vô hại, chững chạc đàng hoàng nhìn Tô Dật hỏi.
Tô Dật sững sờ, sau đó tức giận mắng:
- Ngươi mới bitch, cả nhà ngươi đều là bitch.
- Quả nhiên không phải lời tốt lành gì, xem ra phải giáo huấn ngươi một chút, có thể giết Ngạn Thượng Dương, thực lực hẳn không quá kém.