Thần Đế

Chương 280: Chương 280: Thu thập! (2)




Phụt...

Một luồng cự lực bắt đầu khởi động, Hùng Liệt phun ra một ngụm máu rươi, thân thể giống như một con tiểu man hùng bay ngược ra ngoài, rơi xuống đất, giãy dụa nhưng không bò dậy nổi.

Mọi người có mặt đều sững sờ, một đám thiếu niên thiếu nữ còn lại của Man Hùng bộ lạc thì nhìn nhau, tỏ ra kinh ngạc.

- Nhanh, cùng nhau tiến lên!

- Cùng tiến lên, đồng loạt ra tay!

Một vài thiếu niên tuổi tác lớn một chút đều lập tức phục hồi lại tinh thần, sắc mặt đại biến, trong tay có binh khí xuất hiện, khí tức bắt đầu khởi động, dự định đồng loạt ra tay.

Ầm.

Một đám thiếu niên thiếu nữ của Man Hùng bộ lạc phục hồi lại tinh thần, từng luồng khí tức nhất thời tuôn ra, người đông thế mạnh hội tụ một chỗ, khí thế cũng không hề tầm thường.

- Hừ!

Ánh mắt của Tô Dật trầm xuống, nguyên khí dưới chân tuôi ra, sau một tiếng quát lạnh thì thân ảnh tựa như tàn ảnh lướt đi.

Ầm!

Bang bang

Phụt!

Thân ảnh như điện liên tục thay đổi, tiếng vang trầm thấp không ngừng truyền ra.

Phù Dao Bách Biến Bộ xuất hiện dưới chân Tô Dật, xuất thủ đại khai đại hợp, mỗi khi hạ quyền chưởng xuống đều có một thân ảnh của thiếu niên thiếu nữ Man Hùng bộ lạc bị thổ huyết, bay ra ngoài.

Một quyền này nhân số thiếu niên thiếu nữ rất nhiều, nhưng HÙng Liệt mạnh nhất cũng chỉ có tu vi Nguyên Huyền cảnh tứ trọng đỉnh, trước đây còn bị Tô Dật chỉ có Nguyên Huyền cnarh nhị trọng đánh cho bị thương nặng.

Lúc này Tô Dật đã có Nguyên Huyền cảnh lục trọng, đám thiếu niên thiếu nữ của Man Hùng bộ lạc tuy có phần không tầm thường nhưng dù thế nào cũng không thể là đối thủ của Tô Dật được.

Lấy sự biến ảo quỷ dị của Phù Dao Bách Biến Bộ của Tô Dật, lấy thực lực của thiếu niên thiếu nữ của Man Hùng bộ lạc thì ngay cả góc áo của Tô Dật cũng không sờ nổi.

Bình bịch...

Lần lượt từng bóng người rơi trên mặt đất, miệng phun máu tươi, khó mà bò người dậy được.

Có chừng hai mươi người, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã đều nằm trên mặt đất, không còn cách nào nhúc nhích nữa.

Từng đôi mắt đều vô cùng kinh ngạc, trước khi bọn họ lên đường đều không thể ngờ thiếu niên ngoại lai này lại cường hãn tới mức độ đó.

Bọn họ vốn cho là mang một con Địa Cương Man Hùng Yêu Huyền cảnh bát trọng đỉnh ra là đã đủ rồi, ai ngờ lại có kết quả như thế này.

Rống...

Xa xa có tiếng hổ gầm điếc tai, tiếng động như xé gió.

Tô Dật đánh bay thiếu niên cuối cùng, ngước mắt nhìn về hướng tiếng hổ gầm truyền tới.

Rất nhanh, có một con mãnh hổ to lớn phi nhanh tới, trên lưng hổ có một thiếu niên chừng mười lăm, mười sáu tuổi đang cưỡi.

Phía sau một người một hổ này cũng có vài con man thú tọa kỵ hung hãn, tổng cộng có chừng hai mươi thiếu niên nam nữ.

- Là người của Man Hùng bộ lạc!

- Là Hùng Liệt, dường như hắn đã bị thương nặng.

- Là hắn, chính là tiểu tử kia, hắn chính là Dịch Túc!

Thiếu niên nam nữ mới xuất hiện mắt nhìn sơn cốc hỗn độn thì lập tức nhìn thấy vết máu loang lổ xung quanh, người của Man Hùng bộ lạc mang vết thương chồng chất.

Cũng có thiếu niên thiếu nữ từng nhìn thấy Tô Dật, nhất thời kinh hô.

Lúc này người tới chính là nhóm Hổ Độc của Liệp Hổ bộ lạc.

Đám Hổ Độc cũng đã chuẩn bị trở về, vừa vặn đi qua gần đó, nghe thấy động tĩnh lớn thì mới ghé qua xem thử.

Vốn cho là có thể là người của Linh Cổ Thôn vẫn đang ở lại đây săn bắn, ai ngờ lại nhìn thấy Hùng Liệt của Man Hùng bộ lạc, còn có cả tiểu tử ngoại lai nữa.

- Là ngươi làm bọn họ bị thương sao?

Hổ Độc ngồi trên lưng mãnh hổ âm thầm kinh hãi, nhìn Hùng Liệt nằm trên mặt đất không bò dậy nổi, còn có một con Địa Cương Man HÙng dường như bị đánh chết, mắt nhìn Tô Dật hỏi.

- Không sai, các ngươi cũng tới tìm ta?

Mắt Tô Dật nhìn nhóm Hổ Độc, không phải người của Man Hùng bộ lạc và Linh Cổ Thôn, vậy dĩ nhiên là Liệp Hổ bộ lạc rồi, cũng nhận ra vài thiếu niên trước đây đã từng gặp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.