Thần Đế

Chương 236: Chương 236: Tô Thiên Tước gây chuyện (2)




Tô Dật từng quan sát Thượng Quan Thần Phong, thực sự là không tầm thường.

- Dịch Túc huynh đệ!

Có giọng nói truyền tới, có thân ảnh đang đi tới.

Nghe giọng nói đó, Tô Dật cũng biết là ai tới. Ngoại trừ Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Diệp ra thì không phải là ai khác.

- Ta gọi bọn họ cùng đi, đi loanh quanh đây với ngươi cho ngươi làm quen hoàn cảnh một chút.

Thượng Quan Hề Vi nói, cảm thấy một mình đưa hắn đi dường như không thích hợp lắm. Mặc dù trong lòng nàng thật ra không nghĩ như vậy nhưng đây dù sao cũng là trong thôn mình.

- Được thôi.

Tô Dật gật đầu, ba người Thượng Quan Nham cũng đã hào hứng đến trước mặt, sắc mặt hồng nhuận, khí sắc vô cùng tốt, hẳn cũng là do lợi ích của rượu bách quả.

- Có thấy Tô Thiên Tước đâu không?

Tô Dật hỏi, cũng không biết Tô thiên Tước đi đâu rồi.

- Tên kia đêm qua say khướt rồi...

Nhắc tới Tô Thiên Tước, sắc mặt của ba người Tô Thiên Tước nhất thời ngơ ngác nhìn nhau, dở khóc dở cười.

- Chuyện gì xảy ra thế?

Tô Dật sửng sốt.

- Có thể có chuyện gì xảy ra được, còn gà kia ăn quá là tốt đi, một hơi đã uống hết chỉ còn lại có sáu vò rượu bách quả, tất cả rượu bách quả trên quảng trường đều bị nó quét sạch, uống tới mức các trưởng lão cũng phải đau lòng.

Thượng Quan Ngọc đang nói thì hơi dừng lại rồi hít một hơi thật sâu, mắt nhìn Tô Dật rồi tiếp tục nói:

- Sau đó Tô Thiên Tước tóm một con linh cầm không thả, nói là còn muốn ăn thịt quay nữa, nhưng đó là một con linh cầm sủng vật của một vị trưởng lão thích nhất, bình thường cực kỳ tự phụ, sau lại bị Tô Thiên Tước vặt sạch cả lông.

Thượng Quan Ngọc rất bất đắc dĩ, đặc biệt nhớ tới ánh mắt của vị trưởng lão chủ nhân của linh cầm, cảm thấy không nỡ thay vị trưởng lão kia.

Một con linh cầm xinh đẹp như thế lại bị vặt lông như con gà, trở thành con Tô Thiên Tước thứ hai.

- Chuyện này...

Tô Dật cũng ngẩn tò te, chuyện này thực sự là Tô Thiên Tước làm được.

- Bây giờ Tô Thiên Tước đang ở đâu?

Tô Dật bấy đắc dĩ, lập tức hỏi.

- Con linh cầm kia có một người tình, là Hỏa Liệt Yêu Chuẩn có tu vi Yêu Linh cảnh, vẫn luôn đuổi theo Tô Thiên Tước báo thù, hiện tại không biết Tô Thiên Tước đã chạy đi đâu rồi.

Thượng Quan Diệp cảm thấy rất bất đắc dĩ. Tối hôm qua cuối cùng bị Tô Thiên Tước làm cho hỗn loạn thành một đoàn, cuối cùng chỉ biết là Tô Thiên Tước nhân lúc hỗn loạn mà chạy thoát.

...

Tô Dật không biết nên nói gì, lo lắng nhất là Tô Thiên Tước sẽ gây sự, không ngờ tới là nó gây sự thật.

- Yên tâm đi, không có việc gì đâu, như thế nào đi nữa thì Tô Thiên Tước cũng còn ở trong thôn, không thể rời khỏi thôn được.

Nhìn thần sắc của Tô Dật, Thượng Quan Hề Vi cười nói.

Tô Dật gượng cười, không lo lắng cho Tô Thiên Tước lắm, biết tên kia cũng thần bí khó lường. Một con Hỏa Liệt yêu Chuẩn chỉ có Yêu Linh cảnh thì sợ là cũng không làm gì được Tô Thiên Tước.

Mặt trời đã lên cao, ánh nắng bao phủ khắp làng.

Trong Linh Cổ Thôn không khí trong lành, khắp nơi đều có đại thụ che trời, có suối nước chảy róc rách.

Tô Dật xuất phát cùng đám Thượng Quan Hề Vi, muốn đi xem khắp nơi trong thôn.

Thôn này rất lớn, so với thôn làng ở ngoại giới thì lớn hơn không biết bao nhiêu.

- Hề Vi tỷ, mọi người đi đâu thế?

Trên đường, có thiếu nam thiếu nữ hiếu kỳ đuổi theo, dường như là muốn đi theo đi chơi.

- Mấy tiểu hài tử xấu xa các ngươi, đàng hoàng đi chơi đi.

Vẻ mặt của Thượng Quan Nham nghiêm túc, nghiêm mặt, cũng không thể dẫn đám tiểu tử này đi khắp nơi được.

- Thượng Quan Nham, ngươi nói gì, ngươi dám vô lễ với ta sao!

Một tiểu đồng dáng vẻ bốn, năm tuổi, trong mũi dường như vẫn đang dính nước mũi, khỏe mạnh kháu khỉnh chỉa thẳng tay vào Thượng Quan Nham, hung hăng hò hét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.