Thần Điển

Chương 157: Chương 157: Gánh nặng.






"Chúng ta tới giúp ngươi, tại sao không cho chúng ta đi? Ha hả, chúng ta còn mang theo hơn hai trăm gia tộc võ sĩ." Y Toa Bối Nhĩ cười nói: "Mấy ngày nữa, đạo sư của chúng ta cũng tới."

Quả nhiên kinh động đến đạo sư, thần sắc Tác Phỉ Á hơi mất tự nhiên, nàng cầu trợ Thánh Đế Tư học viện và bằng hữu chủ yếu là vì đối phó Lộ Dịch Sĩ Bá tước, không nghĩ tới phụ thân Đường Ân vẫn giữ lại một hậu chiêu, Bây giờ nguy cơ đã qua, hình như mọi chuyện không có nghiêm trọng như nàng nghĩ.

"À, ngươi và Khoa Lâm thế nào rồi?" Tác Phỉ Á dời sang đề tài khác.

Vừa nhắc tới Khoa Lâm, sắc mặt Y Toa Bối Nhĩ lập tức ảm đạm, Tác Phỉ Á thấy Y Toa Bối Nhĩ có biến hóa, trong lòng biết bản thân đã hỏi một vấn đề ngu xuẩn, nàng lặng lẽ le lưỡi dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn sang Tuyết Ny.

"Tại sao không nói chuyện?" Tuyết Ny cười cười: "Ở trên đường không phải ngươi đã nói là có một bụng khổ tâm muốn nói hết với Tác Phỉ Á hay sao?"

"Y Toa Bối Nhĩ,, chúng ta ngồi xuống rồi nói tiếp." Tác Phỉ Á kéo Y Toa Bối Nhĩ đi tới chỗ ghế, sau đó ngẩng đầu nhìn sang Lôi Mông nói: "Này, mấy nữ tử chúng ta đang nói chuyện, các ngươi đứng ở ở chỗ này làm gì?"

"Nói ngươi đó, Địch Áo." Lôi Mông nói: "Ngươi đi ra ngoài kìa."

"Ta đang nói ngươi." Tác Phỉ Á vừa tức vừa buồn cười, nàng thật sự là phục bản lãnh giả vờ ngây ngốc của Lôi Mông.

"Có cái gì mà không thể nói cho chúng ta nghe." Lôi Mông phẫn nộ lầm bầm.

"Đi thôi!" Địch Áo và Ca Đốn trăm miệng một lời.

"Không cần bọn họ đi." Y Toa Bối Nhĩ đột nhiên ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài nói: "Có mấy lời ta vẫn muốn nói với Địch Áo."

"Ta?" Địch Áo ngẩn người.

Lôi Mông và Ca Đốn cũng lấy làm kinh hãi, một lát nhìn Địch Áo, một lát xem liếc Y Toa Bối Nhĩ, bọn họ đã phát sinh chuyện gì?

"Ngày đó, ta cố ý tiết lộ quan hệ của ngươi và Tác Phỉ Á trước mặt Cách Lý Phỉ Tư." Y Toa Bối Nhĩ chậm rãi nói: "Vốn là ý tốt của ta, bởi vì Cách Lý Phỉ Tư cũng là người theo đuổi Tác Phỉ Á, cho nên ta muốn hắn biết khó mà lui, nhưng ta quá tự tin rồi, cũng đánh giá thấp sự ghen tỵ và ham muốn chiếm giữ của nam nhân, lại càng không có nghĩ tới Cách Lý Phỉ Tư không chừa thủ đoạn nào cấu kết với Phật Lang Duy."

Nghe Y Toa Bối Nhĩ nói ra mọi chuyện tiền căn hậu quả đầu đuôi gốc ngọn một lần, đám người Địch Áo và Ca Đốn không khỏi nhìn nhau kinh hãi, sự thật không khác bọn họ phỏng đoán nhiều lắm. Quả nhiên là cái tên Cách Lý Phỉ Tư và Khoa Lâm động tay động chân.

"Y Toa Bối Nhĩ, chuyện tình đã qua rồi mà." Tác Phỉ Á nhẹ giọng khuyên giải: "Ta bây giờ quan tâm là chuyện giữa ngươi và Khoa Lâm, các ngươi thế nào?"

"Còn có thể thế nào?" Tuyết Ny nói: "Y Toa Bối Nhĩ bảo Khoa Lâm phải chính thức xin lỗi, hơn nữa sau này đoạn tuyệt lui tới với Cách Lý Phỉ Tư. Khoa Lâm rất tức giận, ừ, bọn họ đã có một đoạn thời gian ngắn không có gặp mặt nhau."

Tác Phỉ Á nhất thời im lặng, yêu cầu xin lỗi là đúng, nhưng mà để cho Khoa Lâm sau này đoạn tuyệt lui tới với Cách Lý Phỉ Tư lại quá cưỡng bức. Mặc dù Y Toa Bối Nhĩ thông minh lanh lợi, nhưng khi mù quáng liền mặc kệ hết thảy. Khoa Lâm cũng coi như là thanh niên tài tuấn có chút danh tiếng ở Thánh Đế Tư thành, nam nhân vốn có tính tự ái rất cao, điều kiện này sẽ khiến cho Khoa Lâm mất sạch mặt mũi, Khoa Lâm làm sao có thể tiếp nhận được?

"Thật ra trước khi nhận được tin của ngươi, Y Toa Bối Nhĩ và ta chuẩn bị đi ra bên ngoài du lịch giải sầu." Tuyết Ny nói tiếp.

"Ừ, đi ra ngoài tìm hiểu thêm kiến thức cũng tốt." Tác Phỉ Á nói.

"Nàng là vì không muốn gặp mặt Khoa Lâm." Tuyết Ny cười nói: "Bây giờ có không ít nữ tử vây quanh Khoa Lâm, ta nghĩ rằng Khoa Lâm cũng muốn chọc giận Y Toa Bối Nhĩ, cố ý tiếp cận các nàng ấy, thường xuyên có thể nhìn thấy bọn họ ở chung một chỗ tươi cười hỉ hả. Đừng nói là Y Toa Bối Nhĩ, ngay cả ta cũng nhìn không được."

"Khoa Lâm không thể làm như vậy?" Tác Phỉ Á không khỏi nhíu mày, loại cử động này quá ngây thơ, chỉ có thể làm cho quan hệ giữa hai người càng ngày càng rạn nứt mà thôi.

"Chúng ta có thể không nói đến Khoa Lâm được không hả?" Y Toa Bối Nhĩ thở dài, than thở một câu. Thật ra Tác Phỉ Á nói không sai, có đôi lúc nàng quả thật nhận thức quá cứng nhắc. Ở trong suy nghĩ của nàng, Địch Áo là hôn phu Tác Phỉ Á, Cách Lý Phỉ Tư là huynh đệ tri giao của hôn phu nàng, song phương vốn nên chung đụng hữu hảo mới đúng. Nếu như là Địch Áo muốn thương tổn Cách Lý Phỉ Tư, đó là lỗi Địch Áo, nàng cũng sẽ yêu cầu Địch Áo xin lỗi Cách Lý Phỉ Tư. Nếu không, nàng sẽ tình nguyện mất đi người bạn Tác Phỉ Á.

Bây giờ là Khoa Lâm và Cách Lý Phỉ Tư sai trước, nàng đề ra yêu cầu rất hợp tình hợp lý, cũng cự tuyệt thỏa hiệp.

Nói đơn giản hơn, nàng là một nữ tử không chịu được hạt cát dính vào mắt, thật ra nhân duyên của nàng rất tốt, sau khi trở về Thánh Đế Tư thành an toàn, nàng chỉ tùy tiện mở tiệc rượu tẩy trần là có vô số y tỷ muội tới tham dự ủng hộ. Nhưng bằng hữu chân chính của nàng chỉ có Tác Phỉ Á và Tuyết Ny, nàng rất thông minh nên luôn luôn nhìn thấy điểm nhơ trong nhân tính, rồi tính toán chi li để chiếm tiện nghi, còn những người tính tình vội vàng xao động, suy nghĩ nông cạn, không có nội hàm…, trong khi giao tiếp với những người này, nàng chỉ gật đầu lấy lệ, duy chỉ có Tác Phỉ Á và Tuyết Ny là nàng không có nhìn thấy chướng mắt.

"Đúng rồi, còn có một vài đồng học cũng đi theo chúng ta." Tuyết Ny biết điều chuyển sang đề tài khác: "Tác Phỉ Á, đi ra gặp mọi người nào."

"Tốt." Tác Phỉ Á đứng lên kéo tay Y Toa Bối Nhĩ đi ra ngoài.

Trước cửa Nam tước phủ đang đứng hơn hai trăm võ sĩ gia tộc do Y Toa Bối Nhĩ và Tuyết Ny mang đến, còn có mười mấy nữ hài tử khác, nhất thời ở trên đường phố cờ xí bay phấp phới, xe ngựa đủ loại màu sắc chen nhau xếp hai bên đường. Những võ sĩ gia tộc còn dễ nói, bọn họ đều là võ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh, thủy chung luôn duy trì trầm mặc, còn đám nữ tử thì tụ thành một đoàn ríu ra ríu rít nói chuyện làm cho không khí vô cùng náo nhiệt.

Thấy đám nữ tử này, thần sắc Tác Phỉ Á lộ vẻ kinh ngạc : "Trời đất ơi, các nàng cũng tới?"

Trên thực tế, Tác Phỉ Á không đơn thuần tiến vào Thánh Đế Tư học viện để tu luyện, nàng là vì xây dựng mạng lưới quan hệ của mình nên rất rõ ràng thân phận và lai lịch đám nữ tử này. Nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn khiến cho nhóm nữ tử này bị toàn diệt, tin rằng toàn bộ Khắc Lý Tư bình nguyên cũng phải bị chấn động mãnh liệt. Lửa giận của Thánh Đế Tư thành đừng bảo là Lộ Dịch Sĩ Bá tước không có cách nào thừa nhận, ngay cả Tái Nhân Hầu tước cũng phải câm như hến, nếu không Hầu tước lĩnh sẽ bị đạp bằng ngay lập tức

"Là do các nàng chủ động yêu cầu ra ngoài lịch lãm." Tuyết Ny nói.

"Lịch lãm?" Tác Phỉ Á lộ ra cười khổ, các nàng mà còn phải lịch lãm? Đám nữ tử này mạnh mẽ vượt xa mấy người bằng hữu do phụ thân tìm đến, sau khi khai báo thân phận của các nàng rõ ràng, ngay cả Lộ Dịch Sĩ Bá tước chỉ có nước biết điều lập tức rút lui. Cực Hạn võ sĩ tính là cái gì? Mấy vị viện trưởng Thánh Đế Tư học viện đều là cấp bậc Võ Tôn, huống chi bên trong Thánh Đế Tư hồ còn có người thủ hộ đáng sợ hơn nữa. Các nàng đại biểu cho từng gia tộc ẩn giấu lực lượng không nhỏ, ở đây có người nào dám thương tổn các nàng?

"Tác Phỉ Á !" Mấy nữ tử thấy Tác Phỉ Á đi ra liền mỉm cười nghênh đón.

Tác Phỉ Á đành phải xốc lại tinh thần chào hỏi, chuyện này đối với nàng đúng là một gánh nặng rất lớn, bất kỳ người nào trong đó bị thương, nàng cũng không dễ dàng khai báo.

"Ngươi đang suy nghĩ gì đó?" Y Toa Bối Nhĩ nhìn về phía Địch Áo, nàng nhận thấy Địch Áo đang nhíu mày nghĩ ngợi.

"Các nàng giống như đi đến nơi đây du lịch vậy." Địch Áo cười khổ nói.

"Không nên xem thường người khác." Y Toa Bối Nhĩ nhếch miệng nói: "Ngươi nghĩ rằng chúng ta lúc bình thường chỉ sinh sống an nhàn sung sướng thôi sao? Ngươi sai chắc rồi, trong đám các nàng, bất cứ người nào cũng từng trải qua nhiều đợt huấn luyện nghiêm khắc. Thánh Đế Tư học viện không cho phép chúng ta tùy tiện bày ra bộ dáng Đại tiểu thư."

"Thực lực kém cỏi nhất trong các nàng cũng là Quang Mang võ sĩ cấp năm.” Tuyết Ny nói: "Địch Áo, ngươi bây giờ là mấy giai?”

“Cấp bốn.”

“Không thể nào?” Lôi Mông kêu lên.

Y Toa Bối Nhĩ và Tuyết Ny cũng ngây dại, các nàng không quên lúc ở Phong Bạo Hải, Địch Áo mới vừa trở thành Quang Mang võ sĩ, vì sao mấy tháng không thấy hắn đã lên tới cấp bốn rồi? Dựa theo loại tốc độ này, chẳng phải là chỉ cần một năm là Địch Áo có thể trở thành Cực Hạn võ sĩ.

Tuyết Ny vẫn thường tự hào tiến cảnh của mình, nhưng bây giờ so sánh với Địch Áo, nàng có vẻ thua kém rất nhiều.

"Chúng ta cần phải nỗ lực." Ca Đốn lẩm bẩm.

"Nhưng chúng ta đã đủ khắc khổ rồi.” Lôi Mông kêu lên: "Dọc theo con đường này, ngoại trừ chúng ta ăn ngủ ra luôn luôn dành thời gian cho việc tu luyện. Địch Áo, có phải ngươi còn có bí mật gì đó không chịu nói cho chúng ta biết?”

“Ta đây có bí mật gì chứ?" Địch Áo mỉm cười lắc đầu.

"Giống như Diễn Sinh..."

"Lôi Mông ~!” Ca Đốn quát lên.

Lôi Mông lập tức ngậm miệng lại.

Y Toa Bối Nhĩ và Tuyết Ny liếc nhìn nhau, trong mắt các nàng ẩn chứa ý cười.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.