Thần Điển

Chương 608: Chương 608: Phòng ngự biến thái




Địch Áo âm thầm hoảng sợ, đây chính là thực lực Thần Vũ Giả? Hai bên cách nhau cự ly rất xa nhưng vẫn có thể khống chế tảng đá nổ tung làm tổn thương Thánh giả của đối phương?

Trên thực tế Kiều Y Tư Đinh không có đáng sợ như Địch Áo tưởng tượng. Thần Vũ Giả đúng là cao hơn Thánh giả một cảnh giới nhưng còn chưa có biến thái đến trình độ này, uy lực phát huy lớn như vậy là vì quá trình Cự Thạch lăn đi không ngừng tích tụ nguyên lực dưới lòng đất. Chuyện này tương đương với Kiều Y Tư Đinh chỉ mất chút ít khí lực để thả ra một kích với sức mạnh gần như toàn lực, nhưng nhược điểm của nó chính là thời gian, lăn càng lâu thì càng mạnh cũng có nghĩa là cấp cho đối phương thời gian suy nghĩ lâu hơn.

Các Thần Vũ Giả chiến đấu sẽ không sử dụng phương pháp mưu lợi thế này, nhưng dùng để đối phó quân trận thì cực kỳ thích hợp. Đám chiến sĩ bình thường gặp chiêu này chắc chắn là kết quả vô cùng thê thảm. May là Địch Áo nghĩ ra cách thay đổi phương hướng di chuyển, nếu không chỉ một chiêu này ít nhất cũng giết chừng vài ngàn binh sĩ.

Mấy người Thánh giả bị thương là do lĩnh vực thuộc loại hình công kích, hai người trong đó bị thương cánh tay. Chỉ có một người vận khí không tốt lắm, vốn hắn mới vừa tấn chức Thánh giả chưa tới một năm, lại đứng quá gần hiện trường vụ nổ, vì thế cả người bị đá vụn đục thủng lổ chỗ như cái sàng bánh tráng, may mà không bị đánh trúng những bộ phận mấu chốt, tạm thời chết không nổi. Nhưng bộ dạng máu thịt nhầy nhụa thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ.

Ở một hướng khác, Ngã Tát Khắc và Đạt Tư Ngũ Đức đang giằng co kịch liệt, thực lực Ngã Tát Khắc cao hơn Đạt Tư Ngũ Đức một mảng nhưng Thủy hệ võ sĩ từ trước đến giờ lấy lực lượng bền bỉ trứ danh. Kiểu chiến đấu thuần túy so sánh lực lượng thế này rất khó phân ra thắng bại trong đoạn thời gian ngắn.

Sau khi mang Thánh giả bị thương ra sau nghỉ ngơi, đám người Địch Áo khẩn trương nhìn lên Kiều Y Tư Đinh ở giữa không trung. Tất cả người đang rất kỳ quái, vốn nghĩ là đối phương sẽ lựa chọn thế công mạnh mẽ như vũ bão đánh tới, nhưng bây giờ xem ra khả năng này không lớn.

Sau một lát, Kiều Y Tư Đinh đã cấp một đáp án cho mọi người thấy. Lần này là ba viên đá nhỏ đồng thời rơi xuống mặt đất rồi lăn nhanh về phương hướng quân trận. Hơn nữa, lần này hòn đá rơi xuống địa điểm cách quân trận không xa lắm.

Đám người Địch Áo và Á Nhĩ Duy Tư nhất thời khẩn trương lên, lại tới?

Đạt Tư Ngũ Đức bắt đầu lo lắng, hèn gì Ngã Tát Khắc vừa xuất hiện đã quấn lấy mình không buông. Thì ra là bọn họ có chủ ý này, lực sát thương của Cự Thạch không cần phải bàn cãi nữa, nếu để cho thứ này lăn vào quân trận ít nhất cũng chết mấy ngàn người. Huống chi lần này là ba viên đá, dựa vào đám người Địch Áo và Á Nhĩ Duy Tư căn bản không đủ sức thay đổi phương hướng di chuyển của chúng nó.

Nếu để cho chúng nó lăn vào quân trận rồi nổ tung sẽ phát sinh tình hình hỗn loạn, đến khi đó dù là quân đoàn trưởng cũng rất khó tổ chức lại đội hình chỉnh tề đối kháng địch quân.

Thi Lạc Tư đã tận mắt chứng kiến uy lực của Cự Thạch, lập tức hạ lệnh quân trận lùi ra hai bên, chỉ có điều tốc độ di động của binh sĩ không thể nhanh hơn Cự Thạch. Tổn thất là không thể tránh được rồi, bây giờ chỉ là vấn đề bao nhiêu mà thôi. Thi Lạc Tư hít sâu một hơi, đối phương đang ép hắn chủ động xông qua quyết một trận tử chiến. Bọn họ dĩ nhiên có thể lựa chọn tiếp tục co đầu rút cổ ở trong quân trận, nhưng Thi Lạc Tư không thể trơ mắt nhìn thủ hạ tướng sĩ của mình từ từ mất mạng được.

Các chiến sĩ cũng biết đám người Địch Áo lực bất tòng tâm, một ít võ sĩ trong quân trận lập tức xông tới buông thả Băng Tường, Liệt Địa Kích…v…v đủ loại bí kỹ bay về phía ba khối Cự Thạch. Nhưng bí kỹ do Thần Vũ Giả đâu có dễ bị rung chuyển, ba tảng đá lớn vẫn ngoan cường lăn thẳng tới trước.

Đám người Địch Áo dốc hết toàn lực mới đánh lệch một tảng đá ra khỏi quỹ tích cũ, nhưng lúc này hai khối khác đã lăn vào quân trận. Thi Lạc Tư đã hạ lệnh sơ tán từ sớm nhưng vẫn còn nhiều người tụ lại một chỗ, các võ sĩ bị hai tảng đá lăn qua đè chết vô số, người nào trốn được cũng không thể thoát khỏi vụ nổ kinh hoàng. Những hòn đá vụn nho nhỏ lại mang theo uy lực cực lớn, xuyên thấu qua thân thể mấy võ sĩ liên tiếp mới hết đà hết lực. Trước mặt nó cho dù là Bàn Thạch Thủ Hộ hay Địa Long Thủ Hộ cũng yếu ớt như tờ giấy mỏng manh.

Không đợi các võ sĩ liên quân từ trong kinh hoảng phục hồi tinh thần lại. Kiều Y Tư Đinh giơ tay lên lần nữa. Đám người Địch Áo thấy thế liền căng thẳng trong lòng, lần đầu tiên là một viên, sau đó là ba viên, lần này thì sao? Nếu như biến thành chín viên thì vấn đề quá nghiêm trọng rồi.

Cũng may, có lẽ đồng thời khống chế ba khối Cự Thạch đã là cực hạn của Kiều Y Tư Đinh, lần này vẫn là ba viên đá nhỏ hạ xuống. Đám người Địch Áo thoáng cái buông lỏng tâm tình, nhưng lập tức nhức đầu suy nghĩ đối sách. Chẳng lẽ cứ để mặc cho đối phương công kích bên mình? Hoàn cảnh hiện tại chỉ có mỗi Đạt Tư Ngũ Đức là có khả năng ngăn cản đối phương, nhưng Đạt Tư Ngũ Đức không thể rảnh tay chiếu cố bên này. Một khi hắn ngừng đối kháng với Ngã Tát Khắc quay ngược lại ngăn chặn Kiều Y Tư Đinh, vậy thì đám Hỏa Vân của Ngã Tát Khắc sẽ ập xuống đầu liên quân.

Ba khối Cự Thạch tiếp tục nổ tung ở giữa quân trận, từng đám võ sĩ thi nhau nằm xuống trong vũng máu, thi thể bị đá vụn đục thủng vô số lỗ tử trạng cực kỳ kinh khủng. Mặc dù có thể nhận ra quỹ tích tảng đá lăn đi, nhưng phạm vi vụ nổ quá rộng, vừa mới trải qua hai lần nổ tung mà liên quân đã tổn thất mấy ngàn võ sĩ. Đây là nhờ đám người Địch Áo cố hết sức ngăn cản lực sát thương của nó rồi.

Thi Lạc Tư không có cách nào trầm mặc nữa, vung mạnh tay thả ra một đạo Hỏa Cầu bay về phía đám người Kiều Y Tư Đinh.

Thi Lạc Tư vốn đứng ở sau quân trận, khoảng cách xa như vậy cho dù đánh trúng đối phương cũng không có bao nhiêu uy lực. Nhưng đây chính là một tín hiệu cụ thể, giờ phút này các chiến sĩ nhìn thấy quân đoàn trưởng Thi Lạc Tư bắt đầu động thủ nhất thời cắm đầu lao tới như làn sóng thủy triều.

Mặc dù tính từ thực lực thì quân đội liên quân không xứng xách giày cho Thần Vũ Giả, nhưng trải qua trận hạo kiếp ở trong khe núi nên Kiều Y Tư Đinh không có tạo ra rung động gì lớn cho các chiến sĩ, cùng lắm là chết, trên đời này có cái chết gì kinh tởm hơn nằm trong bao tử mấy con quái vật kia chứ? Lúc này tất cả binh sĩ đã lâm vào trạng thái chết lặng, trận chiến đánh lâu như vậy cứ chết là hết, chỉ là đi trước một bước mà thôi.

Toàn thể binh sĩ phát động xung phong nhưng không có ai mở miệng nói chuyện, chỉ có tiếng bước chân chạm vào mặt đất vang dậy như sấm rền.

Kiều Y Tư Đinh cau mày nhìn xuống, hắn không nghĩ tới Thi Lạc Tư thực sự có can đảm chỉ huy đại quân xông lại. Hơn nữa những chiến sĩ kia không có nửa điểm do dự, chẳng lẽ bây giờ người ta không sợ chết nữa? Hắn đâu có nghĩ đến cảnh tượng mấy con mẫu thể lúc trước đã làm tê liệt thần kinh các binh sĩ. Bốn vạn người, suốt bốn vạn người đều bị mai táng ở trong khe núi kia cùng với mấy chục con quái vật. Chỉ tính riêng thi thể đã chất chồng cao như núi rồi, so sánh với nhau thì một vị Thần Vũ Giả cũng không đáng sợ gì lắm. Dù sao Thần Vũ Giả cũng là người, ở trong nhận thức của các võ sĩ ít nhất còn có thể chấp nhận điều này.

Hai mắt Kiều Y Tư Đinh lóe sáng quang mang, không sợ chết ư? Ta đây sẽ giết đến khi các ngươi sợ mới thôi.

Mắt thấy đại quân vô biên vô hạn lao đến, thân hình Kiều Y Tư Đinh từ trên cao hạ xuống ngay giữa quân trận liên minh.

“Ầm !”

Một tiếng nổ rung trời, lấy vị trí Kiều Y Tư Đinh đứng làm trung tâm, bên trong phương viên vài trăm thước y như bị một ngọn núi rớt trúng vậy, mặt đất lún xuống tạo thành cái hố cực to, từng đạo kình khí vô hình cuốn theo khói bụi mù mịt lan tràn ra bốn phía. Nhưng không hề có máu thịt tung bay như trong tưởng tượng của mọi người, tất cả binh sĩ lọt vào phạm vi vụ chấn động hoàn toàn biến mất tung tích, những người đứng ở xa hơn đứng không vững thi nhau té xuống khe nứt bên dưới.

Chỉ là một kích đã có gần ngàn võ sĩ mất đi tính mạng. Thế nhưng làn sóng thủy triều chỉ dừng lại chốc lát rồi tiếp tục xung phong tới trước. Đám người Địch Áo cũng chen lẫn vào trong binh sĩ cùng nhau vọt tới, nếu như để cho đối phương tùy ý tàn sát như vậy, dù cho bọn họ còn sống qua trận chiến này cũng không thể tha thứ cho bản thân mình.

Kiều Y Tư Đinh nhe răng cười chế nhạo, hắn tu tập bí kỹ chuyên đối phó quân trận quy mô lớn này đặc biệt có hiệu quả. Hơn nữa Địa hệ võ sĩ có lực phòng ngự siêu cường, căn bản không e ngại võ sĩ bình thường công kích. Nhóm cường giả đi theo Ngã Tát Khắc và Kiều Y Tư Đinh cũng vội vàng hạ xuống, hộ vệ bên cạnh Kiều Y Tư Đinh. Chỉ cần đám Thánh giả bên kia dám lại gần, bọn họ sẽ không ngần ngại xông qua vây giết. Đã có Kiều Y Tư Đinh là Thần Vũ Giả làm hậu thuẫn, bọn họ không cần lo lắng cái gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.