Chào các mem, hình như quá lâu rồi ad mới động vào chuyên mục con cưng này. Nơi đây là góc chia sẻ cởi mở nhất của Mèo béo về những điều được thể hiện trong fanfic Hoa Thiên Cốt - Thần giới trở mình: về nhân vật, tính cách, bối cảnh, nội dung,... Các mem có thể không để ý nhưng có rất nhiều chi tiết nhỏ nhỏ thôi lại ẩn chứa thâm ý cả. Góc Cảm Nhận sẽ giải đáp những điều đó.
___________________________
I. Chap 24: Cuộc đấu trí căng thẳng giữa Nghi Song và Hoành Đao.
Đây là một chap cân não. Không chỉ nhân vật bị đặt vào trận ngôn thuyết mà cả hai tác giả cũng muốn chết lên chết xuống với từng cử chỉ, lời nói, cách xưng hô,... Vốn dĩ dụng ý của hai ad rất đơn giản: thả hint cho cặp Nghi Song - Hoành Đao. Nhưng ai ngờ đâu khi bắt tay vào mới thấy đủ sự phức tạp của tình tiết.
Thứ nhất, Hoành Đao cố ý để lộ thân phận Lạc Thập Nhất giả. Đây là một sự ràng buộc rất lớn với Nghi Song, bắt nàng phải suy tính cẩn thận hơn và âm thầm hơn nữa. Có thể các mem thấy ba món kỉ vật đầu tiên có được thật quá dễ dàng phải không?! Nếu không tạo một mối đe dọa cụ thể như Hoành Đao, chắc Nghi Song sẽ chủ quan hơn, liều lĩnh hơn, tình tiết sẽ phi thực tế hơn nữa. Ad biết rằng kế hoạch ngũ thức sẽ thành công, nhưng suôn sẻ quá thì phi logic, cái giá phải trả còn lớn hơn rất nhiều.
Thứ hai là sự linh hoạt thay đổi ngôi xưng của hai người. Liệu có ai để ý trong chap này Nghi Song và Hoành Đao đã dùng bao nhiêu cách xưng hô không?! Với Nghi Song là tiểu nữ, ta, bản tiểu thư,... gọi Hoành Đao là Hoành đại nhân, ngươi,... Còn Hoành Đao thì... ôi thôi đa dạng. Từ cách xưng là tại hạ, ta, bổn tọa, bổn đại nhân... đến cách gọi Nghi Song cũng đủ kiểu: Bạch Đại tiểu thư, Hoa tiểu thư, nàng,... Điều này được thể hiện rất rõ sau khi hắn cố ý để lộ thân phận giả ra, mỗi lời nói của hai người đều có sự linh hoạt trong ngôi xưng. Hàm ý thì sao?! Cũng linh hoạt lắm: châm chọc, đả kích, khinh thường, đe dọa,... Đã là ngôn chiến, vậy thì phải đối kháng từ cách xưng hô chứ nhỉ?!
Điều thứ ba: điều kiện mà Hoành Đao đặt ra. Tình tiết này thật ra được ghép từ hai đoạn bản thảo riêng biệt cho phân đoạn này. Các mem khi đọc sẽ thấy có hai lần Hoành Đao đưa ra đề nghị, lần thứ nhất là xin thông tin (gì cũng được), lần thứ hai là đưa ra thông tin cụ thể (thông đạo dưới đáy biển Trường Lưu). Người viết hai đoạn bản thảo này là Yêu_Cốt, còn Mèo béo dựa trên hai đoạn bản thảo đó để ghép lại thành một phân đoạn đầy cá tính hơn, khiến cho trận ngôn chiến không bị nhạt lúc gần về cuối. Thiết nghĩ, đâu phải chỉ nhân vật mới đau đầu, tác giả còn nhức óc gấp bội ấy chứ!!!!
II. Chap 25: Luân Họa Trận cùng những ý tưởng liên quan đến thời hiện đại
Nói cho dễ hiểu, nếu các mem từng nghe đến cách làm phim hoạt hình kiểu cũ cũng như hay xem vid thì sẽ biết ý tưởng này nó gần gũi với thời hiện đại của chúng ta thế nào. Này, ảnh động không phải bắt nguồn từ việc lướt nhanh hàng trăm bức tranh tĩnh à?! Bây giờ các vid/clip đều tha hồ play, pause, stop, replay, lại còn muốn tua đến đoạn nào thì tua luôn, đúng chứ?! Hiệu quả của Luân Họa Trận (trận pháp tranh xoay vòng) cũng tương tự như vậy. Khi ad viết phân đoạn này, ad luôn liên tưởng đến mấy clip Youtube. Nhưng để thật sự biến nó thành lời văn và thêm chút pháp lực, ad lại dựa vào một ý tưởng từ một bộ manga mà ad rất thích (Mahou Sensei Negima!!!), trong đó, có một nhân vật phụ với trang bị artifact là những quyển sách xoay vòng vòng quanh người. Dựa vào ý tưởng đó, nhưng ắt hẳn vào fic sẽ thành một cái gì đó mới mẻ hơn rồi, phải không?!
Thứ đến là tình huống bất ngờ gần cuối: Tiểu Cốt nhất quyết bắt Nghi Song kết nghĩa tỷ muội. Aizzz, thật là mệt não với đoạn này. Nhưng âu cũng xứng đáng với Song Nhi lắm chứ!!!
III. Chap 26: Da mặt Uyển Nhi dày đến vậy sao?!!!
Haha, nói vậy tội cho Uyển Nhi lắm đó!!! Nhưng phải công nhận là lúc đó Phong Uyển đúng tỉnh rụi, sắp chết đến nơi vẫn còn hóng hớt. Cái này ad cũng chịu chứ biết làm sao?!
Nói vui thôi, thật ra da mặt Uyển Nhi có thật sự dày hay không đều không quan trọng. Điều quan trọng lúc đó là tình thế chỉ mành treo chuông (đại hồng chung đó, ứ phải cái chuông nhỏ nhỏ xinh xinh kiểu Cung linh đâu mà vọng tưởng). Nếu lúc nào cũng lấy cứng đối cứng, gặp nhau là tuốt kiếm tuốt gươm chẳng khác gì mấy kẻ võ biền, đánh đến ngọc nát đá tan thì ôi thôi, có não để làm cảnh chắc?! Xưa nay, kẻ thắng toàn diện là kẻ biết dùng mưu trí để đạt được thắng lợi. Còn trong tình huống của Phong Uyển và Hiên Viên Cẩn, cả thế và lực đều thua xa Tử Ma, ngay từ đầu lại không rõ về Thần lực có xuất hiện hay không nên muốn thoát thân, phải dùng đến trí. Uyển Nhi nhận ra điều đó nên khi mới nói đôi lời với Tử Ma đã biết suy tính. Cánh tay chặn trước mặt Hiên Viên Cẩn thể hiện điều đó.
Tuy nhiên, muốn thoát khỏi nanh vuốt của cường địch như Tử Ma thật không dễ dàng, dù mưu kế có thành công vẫn sẽ có một người phải bỏ mạng nếu kì tích không xảy ra. Đặc biệt là khi hắn còn nói rõ Uyển Nhi phải chết và nói là làm. Tiểu Uyển biết điều đó. Thế nên nàng mới làm mọi cách để trì hoãn thời gian và tỏ ra xa cách với Hiên Viên Cẩn. Đừng lầm tưởng trì hoãn thời gian nhằm để cả hai cùng trốn nhé!!! Nếu thật là như vậy thì chẳng cần tỏ ra xa cách với tên đầu gỗ đi cùng làm gì đâu!!! Uyển Nhi làm vậy vì mong Hiên Viên Cẩn không bị liên lụy, an toàn rời đi ngay khi mình bị Tử Ma giết.
Nói vậy cũng không có nghĩa Uyển Nhi chịu đưa mạng cho Tử Ma giết chết mà chỉ là để phòng khi thật sự nàng chết rồi, ít ra Hiên Viên Cẩn vẫn còn sống để quay về, vẫn đỡ hơn là cả hai cùng chết mà, phải không?! Phân đoạn mà ad thích nhất trong chap này chính là cảnh Uyển Nhi hỏi vặn Tử Ma rốt cuộc hắn sẽ giết nàng như thế nào. Cái vỗ tay cười giễu đó, quả là ngông mà!!! Cười vào sự bất cẩn của Tử Ma khi không nhận ra thâm ý của tiểu nha đầu trước mặt, cười vào số phận run rủi đẩy hai kẻ đồng hành vào đủ loại hiểm nguy, và cười vào cái lằn ranh sinh tử. Uyển Nhi vốn không sợ trời, không sợ đất, lại càng chẳng sợ chết dù rất khao khát cuộc sống. Sự trì hoãn đến từng chút thời gian một kia chỉ vì Hiên Viên Cẩn mà thôi... Uhm, vậy là hint của Uyển - Cẩn lại thêm một bước mới nữa rồi ha!!!
Vấn đề cuối, chính là từ mưu trí của tỷ muội Song Uyển để suy ra đặc điểm trí tuệ của mỗi người. Nếu so sánh với những trò chơi của thời hiện đại, Song Nhi chính là một tay kỳ thủ đỉnh cao, liệu việc như thần, mọi bước đi đều được tính toán rõ ràng. Còn Uyển Nhi là tay bài thủ chuyên nghiệp, thông qua sự cơ trí xuất thần để lật ngược tình thế. Đây chính là hai cách thể hiện của trí tuệ, mỗi cái đều có sự thú vị ẩn sâu.
____________________________
Trên đây là những phân tích về những chi tiết, dụng ý của các ad khi viết fic. Với các mem, mem thấy thích điều nào?!
#Miuheo