Thần Hoàng

Chương 1661: Chương 1661: Biệt Tuyết chi vẫn. (2)




Một cái thời không chi động thình lình bị cưỡng ép mở ra. Không phải kết nối với ngoại vực giới hà đối ứng, mà là một thế giới song song ít nhất ở bên ngoài mấy ngàn thế giới!

Biến cố trong tích tắc này, ngay cả Lâm Huyền Sương cũng không phản ứng kịp, mà lúc này ở thời không đối diện quả thật cũng có một tòa đại trận hoặc là thần tiếp dẫn. Huyền Thiên Dịch Linh đại pháp của nàng chỉ có thể thoáng ngăn cản.

Vẫn không thể dừng lại, chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn thời không chi động kia hoàn thành.

Tiếng cười của Lý Biệt Tuyết cũng truyền khắp Hoàng Kinh Thành.

- Thật cho rằng Lý Biệt Tuyết ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao? Tông Thủ, Ngụy Húc. Từ Phúc, mối hận hôm nay, cái nhục ngày hôm nay, ta tất sẽ đáp trả. Sớm muộn cũng phải khiến Thương Sinh Đạo, muốn Đại Càn ngươi gà chó không yên.

Ngay khi mấy người Ngụy Húc sắc mặt đều khẽ biến, ngay khi Tông Thủ cũng lặng yên triệu Trảm Tiên Phi Đao đã hoàn thành ra ở trong tay, cùng trong tích tắc, trong miệng Lý Biệt Tuyết bỗng nhiên nhổ ra một tia máu đen. Toàn bộ ngực trái, cũng tựa hồ bị búa nện, lăng không bay xuống đất.

Thân hình Lý Biệt Tuyết xa xa muốn ngã, thời không chi động kia tức thì bất ổn.

Lâm Huyền Sương không chút do dự, Huyền Thiên Dịch Linh đại pháp tiếp tục dịch hóa, khiến thời không chi động kia không cách nào tiếp tục hình thành.

Minh Hà Cáo Tử Kiếm của Ngụy Húc lúc này rốt cục cũng tập kích đến. Mà Từ Phúc không biết gì, cũng lách mình đến cạnh người Lý Biệt Tuyết.

Một ngón tay búng ra, khóa nguyên thân Lý Biệt Tuyết lại. Mà đầu ngón tay lại điểm một cái, lập tức hội tụ hàng tỉ nguyên từ.

Hai người đều lo lắng Lý Biệt Tuyết lại tìm cách bỏ chạy, vì vậy đều toàn lực ra tay, hào bất dung tình,

Kiếm trong tay Ngụy Húc trực tiếp đâm vào. Khiến cho bất diệt chi thể của Lý Biệt Tuyết cũng hóa thành tái nhợt tử sắc, triệt để ‘ chết ’ đi.

Nguyên Từ Nhất Chỉ của Từ Phúc lập tức điểm nổ đầu Lý Biệt Tuyết.

Chí Cảnh thân diệt, tức thì có một cổ lực rộng lớn từ trong than thể hắn bạo phát ra, điên cuồng trùng kích khắp mọi nơi.

Trong toàn bộ Phong Hoa cung, mọi thứ đều hóa thành bột mịn dưới lực chấn động bàng bạc!

Cũng may Tông Thủ cũng đã sớm có chuẩn bị, mười hai trấn quốc đồng nhân dựng ở bốn phương tám hướng. Lực chướng vô hình mở ra, ngăn cản toàn bộ Tiên Nguyên chi lực tinh khiết sau khi Chí Cảnh thân vẫn lại.

Khiến một ngàn tám trăm vạn người ở ngoài cung đều có thể bình yên vô sự.

Trong tay Lâm Huyền Sương lúc này nổ bung ra ngàn vạn quang tia, phối hợp với đằng ti màu xanh của Thái Nhất Đông Hoa Đế Quân, quấn quanh Nguyên Hồn của Lý Biệt Tuyết.

Bất diệt chi hồn của Chí Cảnh Thánh Tôn, dù đã mất đi Thánh Tôn cũng vô cùng đáng sợ.

Chỉ cần còn chút ý thức còn sót lại, cũng không thể xem là tịch diệt. Chỉ cần còn một đám tàn hồn bỏ chạy, tiếp theo sẽ lại tụ hồn thể, cải tạo thân thể.

Mấy người ở đây cũng không dám có chút chủ quan, mười hai trấn quốc đồng nhân, Thương Sinh Thất kiếm, Thiên Tuyệt Địa Diệt Phù Linh Kiếm Trận, một tầng tầng phong tỏa chắn tuyệt.

Hai người Ngụy Húc Lâm Huyền Sương cũng từng chút một tìm tòi tàn hồn, phong ấn trấn áp.

Từ Phúc vì tránh hiềm nghi, từ sau khi nguyên thần Lý Biệt Tuyết bị đánh tan liền lui về cạnh người Tông Thủ, không tiếp tục tham dự nữa, tỏ vẻ không có ý tiếp xúc với mảnh vỡ nguyên hồn của Lý Biệt Tuyết.

Chỉ là ánh mắt có chút phiền muộn, biết được vị Ma đạo cừ đầu phong vân một cõi ở Vân Giới hơn vạn năm này đã tạm thời biến mất khỏi một vực thế giới này. Dưới sự trấn áp của Thương Sinh Đạo, có thể tương lai ngàn vạn năm cũng khó phục sinh. Trừ phi Thương Sinh Đạo diệt sạch.

Bất quá cảm giác thẫn thờ này cũng chỉ duy trì nháy mắt, Từ Phúc lại cười cười.

- Tốt một cái Tru Tâm Thú Hồn Đinh! Một sát na vừa rồi, lão phu quả thật đã cho rằng Lý Biệt Tuyết có thể thoát đi rồi chứ.

Tông Thủ bật cười, Tru Tâm Thú Hồn Đinh, quả thật là thủ bút của Minh Nhật Hiên cư sĩ.

Tru Tâm Thú Hồn, đúng là một trong các thuật pháp hắn am hiểu. So với Toàn Tâm Đinh của Trọng Huyền cao minh hơn không chỉ một bậc,

Cũng cần huyết tế, bất quá Trọng Huyền cần 3000 đồng tử chi huyết. Mà Minh Nhật Hiên lại lợi dụng Âm Mạch Đồ Linh của Lý Biệt Tuyết.

Sinh lực nguyên khí hấp thu được dù sao đã không thể quay về, lãng phí cũng đáng tiếc. Dùng ở trên người Lý Biệt Tuyết, Tông Thủ cũng có thể tiếp nhận.

Kỳ thật hắn cũng đã sớm có chuẩn bị, nhưng Trảm Tiên Phi Đao của hắn so sánh với thuật pháp không cách nào chống cự, phát động cũng không hề báo hiệu này hiệu quả quả thật chênh lệch một chút.

Lắc đầu, Tông Thủ nhìn viên đan dược đỏ như máu trong tya. Là Ma đan sau khi thân hình Lý Biệt Tuyết bạo toái lưu lại. Ngay khi bay ra đã bị hắn bắt lấy.

Nói đến đây là miếng Chí Cảnh Ma Đan thứ hai mà Tông Thủ đạt được Nắm ở trong tay, tựa hồ như có sinh mệnh, đang nhảy nhót không ngớt, đang hô hấp lấy nguyên lực bành trướng.

Nói đến đây là miếng Chí Cảnh Ma Đan thứ hai mà Tông Thủ đạt được Nắm ở trong tay, tựa hồ như có sinh mệnh, đang nhảy nhót không ngớt, đang hô hấp lấy nguyên lực bành trướng.

So sánh với Ma Đan của Đạp Thế Thiên Quân, rõ ràng còn tốt hơn nhiều, bên trong còn có một bộ phận thần niệm của Lý Biệt Tuyết.

Bất quá lúc này Tông Thủ đã không cần người bên ngoài tương trợ, có thể mượn Tăng Huyền Trì Pháp Dực chi lực tầng tầng phong ấn thần niệm ấn ký của Lý Biệt Tuyết trong Ma Đan.

Chỉ là trong mắt Tông Thủ lập tức lại như nghĩ tới gì đó.

Từ Phúc hiếu kỳ, cười hỏi:

- Đại địch tru trừ, nên mừng rỡ mới phải. Không biết bệ hạ đang suy nghĩ gì?

Tông Thủ tâm thần vừa tỉnh, cũng không có ý dấu diếm, thản nhiên nói:

- Ta suy nghĩ, nếu đưa Nguyên Hồn của Lý Biệt Tuyết đến một vực thế giới khác thì còn có thể duy trì bất diệt hay không?

Chí Cảnh Nguyên Hồn bất diệt, là bởi vì ký thác đại đạo, cho nên mặc dù chết đi, cũng có thể mượn đại đạo chi lực trọng sinh.

Nhưng nếu đưa đến một giới khác, triệt để cắt đứt liên hệ thì sẽ thế nào?

Từ Phúc toàn thân phát lạnh, lập tức liền khẽ lắc đầu:

- Ngoài thế giới vực này ra, có giới khác tồn tại hay không vẫn là chuyện chưa từng được chứng minh. Mặc dù có, chỉ sợ cũng cần Chân Cảnh mới có thể phá vỡ ngăn chướng.

Tông Thủ nghe vậy, lại nghĩ đến Thái Thượng Ứng Kiếp Đồ Lục, nghĩ thầm thật đúng là như thế.

Muốn muốn phá vỡ biên giới, quả thật chỉ có đến Chân Cảnh mới có thể, trừ phi là đồng thời nắm giữ Vụ Trụ nhị thư, nắm thời không đại đạo

Nói cách khác, muốn diệt sát Chí Cảnh, chỉ có đến Chân Cảnh trong truyền thuyết mới có thể làm được, còn lại chỉ có thể diệt mà không giết.

Nghĩ đến Chân Cảnh, Tông Thủ lại nghĩ tới một người. Không khỏi nghi hoặc nhìn lên thiên không.

Mười hai trấn quốc đồng nhân đến tay, Lý Biệt Tuyết bị vây giết, kết quả Vân Giới đã được định. Lẽ ra nếu người nọ tồn tại thì lúc này cũng nên hiện thân cản trở mới đúng chứ.

Nhưng đến lúc này đã không sai biệt lắm kết thúc tất cả, cũng vẫn không thấy bộ dáng người nọ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.