Dưới trướng Tông Thủ vậy mà
có số lượng đến bốn ngàn. Một chi thiết kỵ như vậy, mặc dù là sư môn của nàng, cũng muốn kính nhi viễn chi.
Trong lúc bất tri bất giác, con rể của mình lại xây dựng được một đội
quân như vậy, có thể cùng với chư tông Vân Giới đối chọi, cũng không
chút thua kém một thế lực lớn nào.
Lúc trước mắt chính mình thực sự bị mù rồi, mới lấy tên Hàn Nghịch Thủy kia là lương tế. Hôm nay xem ra, vẫn như cũ là cặn bã.
Lần thứ nhất bị làm nhục, rõ ràng còn không chịu bỏ qua, cái này chẳng lẽ không phải là tự mình đến cửa tìm chết.
Tông Thủ biết được tính cách của mẹ vợ mình, lại cũng không để ý đến
nàng, cười nhẹ một tiếng, liền lại chuyển qua nhìn Hiên Viên Thông:
- Sao không thấy Chu Quân Hầu tướng quân ở đây?
Chư tướng Huyền Thiên Sơn, hắn coi trọng nhất chính là người này. So với Hổ Trung Nguyên còn mạnh hơn một chút, đồng dạng giống Khâu Vi, là một
đại tướng tài năng ngày sau có thể một mình đảm đương một phía.
- Quân hầu? Hắn ở trong thành.
Ánh mắt của Hiên Viên Thông cũng đồng dạng nhìn đến chi Huyết sắc thiết kỵ kia, trên mặt đều là vẻ tán thưởng.
- Chuyện về nữ nhi của ta, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn như vậy.
Lần này ta đi cùng ngươi, Huyền Sơn thành cần hắn tọa trấn!
Tông Thủ giật mình, tiếp đó liền lại bật cười một tiếng:
- Càn Thiên Sơn Huyền Giáp Phong Long kỵ cũng là bách chiến tinh nhuệ,
nổi danh Vân Giới. Tông Thủ còn cầu mà không được, như thế thì phải mời
nhạc phụ theo ta đi đến Thượng Tiêu Tông một chuyến. Cuộc đời nhạc phụ
diệt thành vô số, nghĩ đến còn chưa từng diệt qua một tông.
Hiên Viên Thông lập tức cười ha ha, bao hàm lý tưởng hào hùng.
- Tốt! Tốt! Tốt! Hiên Viên Thông cả đời này thật đúng là chưa từng nhìn
thấy qua một tông bị diệt vong. Hiên Viên Thông ta tự hỏi không có bản
lĩnh này, có lực lượng đưa người đi diệt một tông một nước. Có thể tận
mắt nhìn thấy đệ tam linh phủ diệt vong, cũng là chuyện may mắn!
Tông Thủ cười một tiếng, đang muốn quay người trở lại quân trận của
mình. Lâm Thi Na ở đằng sau lại một lần nữa lên tiếng, gọi hắn lại.
Ở một vị trí vắng vẻ, cũng không phải là chỗ yếu đạo, thổ địa cũng chỉ
có thể coi là cằn cỗi, liền ngay cả chút ít tinh thú đẳng cấp cao cũng
không để vào mắt, số lượng cực nhỏ. Bất quá lại bởi vì chỗ này cách
Thượng Tiêu Sơn không xa, lại có Thượng Tiêu Huyền Linh tông uy hiếp,
biwu bày gần đây cũng còn được bình yên.
Thậm chí bản thân thành chủ hắn, cũng là đệ tử ký danh của Thượng Tiêu
Tông, lại không phải hỗn chiến liên miên, nơi đây tuy là khổ cực một ít, nhưng lại tựa như thế ngoại đào nguyên.
Vì vậy một mảnh đất nghèo nho nhỏ, đúng là hội tụ năm sáu triệu nhân khẩu.
Bất quá một ngày này, đã trải qua thời gian gần ngàn năm bình tĩnh, cuối cùng cũng bị phá vỡ.
Trước tiên ở xa xa truyền đến từng đợt tiếng sấm. Theo sát phía sau, đúng là ngay cả không khí cũng bắt đầu chấn động.
Chẳng những trên tường thành những người coi thành thấy thái bình đã
lâu, tính tình đã sớm lười biếng, liền nhao nhao kinh nghi bất định.
Mà ngay cả tất cả những nhân vật tầng trên ở trong thành, cũng giống như bỏ mạng lục tục chạy như bay lên tường thành.
Mà chỉ một lát về sau, cũng chỉ thấy một đoàn mây đen hắc ám, đang từ chỗ chân trời hướng bên này cuốn đến.
Rõ ràng là đã có linh sư lấy ảo thuật che lấp lại, không thể thấy rõ
tình hình ở bên trong. Lại lờ mờ cảm giác được đang có vô số thiết kỵ ở
bên trong chạy gấp.
Mà mọi người trên thành thì trong nội tâm đều là lạnh buốt một mảnh. Đợi đến phụ cận, có lục giai linh sư dùng linh mục thần thông nhìn vào,
càng là hít vào một ngụm khí lạnh!
- Chi kỵ quân này rốt cuộc là từ nơi nào tới? Có số lượng hơn bảy vạn,
thấp nhất cũng là Bí Vũ sư cảnh giới. Khí huyết tinh mang rất mạnh! Tiên Thiên cường giả sợ là có ít nhất tám ngàn.
- Đâu chỉ chừng đó! Ta xem thấy đến 1 vạn 5000 cũng đều có, tọa kỵ rõ
ràng cũng đều là Ngự Phong Câu! Mà cái cờ hiệu này ngược lại là có chút
quen thuộc, chữ Càn cùng chữ Tông, chẳng lẽ là vị Yêu Vương ở phía tây
Càn Thiên Sơn kia? Thanh thế thật là lớn!
Cơ hồ sắc mặt tất cả mọi người đều là xanh trắng, không có nửa phần
huyết sắc. Thẳng đến khi trông thấy đám mây đen này cũng không công
thành, mà là trực tiếp từ bên cạnh thành chạy qua, mới đều khẽ thở phào
nhẹ nhõm.
Tiếp đó lại ngạc nhiên, lộ ra vẻ không hiểu.
- Phương hướng này, chẳng lẽ là Thượng Tiêu Sơn?
- Hình như Càn Thiên Sơn cùng Thượng Tiêu, tựa hồ là đại địch? Vị yêu
vương kia, chẳng lẽ là điên rồi? Thời điểm lúc này tiến đến Thượng Tiêu
linh phủ, chẳng lẽ không phải là tìm chết?
- Nói đến hôm qua, thành chủ đại nhân từng nhận được thiệp mời, nói là
ba ngày sau, sẽ là hôn lễ của Hàn Nghịch Thủy và Đan Tuyền tông Hiên
Viên Y Nhân. Chẳng lẽ là vì chuyện này?
- Vị yêu vương kia, hơn phân nửa là vì thế mà đến. Hai năm trước liền có một lần, vị hôn thê bị đoạt, Tông Thủ kia há có thể chịu được. Đáng
tiếc. Kỳ thật nếu như vị yêu vương kia có thể nhất thời nhẫn nhịn, chưa
hẳn là không thể thành bá nghiệp, lần này lại muốn chiết kích trầm sa (
Kích gãy chìm trong cát).
- Hừ! Khí thế thật to lớn! Điểm ấy quân mã mà cũng dám đi đến Thượng Tiêu Sơn, quả nhiên là không muốn sống!
Liền ở trong cùng một lúc, ở chỗ cao của Quan Tuyết thành. Trong tầng
mây tương tự có hai người, mắt nhìn xuống đoàn mây đen phía dưới, thần
sắc tự nhiên nghị luận.
- Cũng không tệ lắm! Lại có thể có được thực lực như thế. Bảy vạn tinh
kỵ binh, chí ít có mười bảy ngàn người là Tiên Thiên. Tất cả vũ khí rõ
ràng cũng đều là linh khí trên bậc hai. Ngược lại là so với dự liệu của
ta, còn phải mạnh hơn không ít.
Người nói chuyện, đúng là Ách Đan, mắt lộ ra vẻ cẩn thận. Lúc này đang ở chỗ cao mấy ngàn trượng nhìn xem, càng rõ ràng hơn một ít.
Cũng có thể nhìn thấy toàn cục, lúc này có thể phát giác, ở chung quanh
Thượng Tiêu Sơn, thình lình có trăm vạn đại quân, đang phân bố bốn
phương tám hướng, phương viên không đến hai trăm dặm.
Cứ như vậy đóng tại những chỗ này, không có bất luận chút che giấu nào.
Tựa như là một cái túi khổng lồ, đang chờ con mồi rơi vào trong lưới.
Mà ở trước Thượng Tiêu Sơn, càng là có 30 vạn tinh nhuệ, đúng là đã
giăng sẵn trận địa sẵn sang đón địch. Là tinh binh chân chính, tương tự
tất cả đều có tu vi trên Bí Vũ sư, cũng đều có vũ khí cấp linh khí.
Chia làm ba mươi phương trận, bày ra ở trước núi. Nhìn qua liền vững như bàn thạch, tựa như hùng sơn. Khiến cho người ta không tự kìm hãm được
hoài nghi, thế gian này thực sự có vật gì có thể đem nó rung chuyển sao?
- Tinh nhuệ như vậy, tới càng nhiều, Càn Thiên Sơn liền thua càng thảm.
Chỉ cần một trận chiến này, liền có thể nguyên khí mất hết. 17000 Tiên
Thiên, số lượng này đã có thể so với thánh địa đứng ở vị trí thứ sáu
rồi, nhưng mà như vậy thì như thế nào? Vị yêu vương Càn Thiên Sơn kia,
hùng tài đại lược, chỉ tiếc là cái tính tình này vẫn là không đủ nhẫn.
Biết rõ là bẫy rập mà cũng dám một đầu chui vào. Đúng là không có chuyện gì tốt hơn, việc này liền có thể giải quyết triệt để.