Hắn nhìn xung
quanh một chút, sau đó sắc mặt xanh mét, hừ lạnh một tiếng, rồi lại tiếp tục tìm kiếm theo tia huyết mạch tương hệ trong không khí mà đuổi theo.
Có thể cảm nhận được, qua vài lần giao thủ thì lực chiến của Tông Thủ càng được nâng cao.
Nhưng như thế thì đã sao? Võ đạo của Lục Vô Song chính là được rèn luyện từ trong sinh tử chiến mà thành.
Cho dù có tiến bộ trong những ngày này thì vẫn còn yếu hơn hắn nhiều.
Thuấn Không Na Di thuật kia thực là kỳ diệu khó lường, kẻ đó thực là có
tâm kế, mỗi lần hắn đều trốn ở những chỗ không tưởng, hòng khôi phục lực lượng.
Nhưng cuối cùng thì vẫn bị bức bách đến tuyệt cảnh mà thôi.
Trong hư không, một thân ảnh đang di động, biến ảo không ngừng.
Hắn dùng hết toàn lực, mong có thể kéo dài thêm khoảng cách giữa hai người.
Thần kinh Tông Thủ vẫn luôn căng cứng, không hề có chút thả lỏng nào.
Bất giác thời gian trôi đi, tưởng như chỉ là một khoảnh khắc, thế nhưng cũng đã qua hai mươi mấy ngày thời gian rồi.
Lúc này Tông Thủ cũng không luyện chế Ngự Đạo Long Nha kiếm nữa, mà hắn chuyên tâm dung hợp với Thuấn Không Long Đan.
Ngự Đạo Long Nha kiếm là kiếm khí, chỉ là vật ngoài thân. Mà tạo được
đại đạo càng cao minh thì càng có thể chịu tải kiếm khí mạnh mẽ hơn
nhiều.
Với tu vi hiện nay của hắn thì còn xa mới đủ, cho nên phải chờ sau này.
Mà Tinh Thần đạo thì khác, thứ gọi là Long Đan, chính là máu huyết của rồng, là tồn tại ngang hàng với nguyên lực của thiên địa.
Nó nằm trong long thân, luôn được nuôi dưỡng. khi Tông Thủ ở trong Hồn
hải, cũng ngày ngày bồi đắp thêm, mong muốn cho nó tiến giai.
Vì có thể tiếp cận thế giới bản nguyên đại đạo thì càng sớm ngưng luyện nó càng tốt.
Tự thần tạo nên thì ngày sau càng có thể tùy tâm sở dục.
Bởi thế, hơn mười ngày này cứ như thế mà trôi qua trong nháy mắt.
Liên tục ba lần, Lục Vô Song đuổi tới, hai người lại chiến, hơi chút là bị thương nặng rồi.
Viên Thuấn Không Long đan thứ năm mươi này cũng ẩn chứa nhiều nghi vấn.
Trong những ngày này, tuy hắn vắt óc ra mà nghĩ, nhưng cũng đã vượt qua Lục Vô Song tới nửa ngày đường rồi.
Đối với hắn thì vẫn còn chưa đủ.
- Khống, ngự nhị thuật, cái trước thì càng bá đạo, có thể cường khống
tất cả. Nhưng chỉ có thể khống chế, còn làm sao để vận dụng được pháp
lực của vạn vật, chỉ có phương pháp điều khiển thì vẫn không đủ. Mà ngự
chi pháp tắc lại cần nhiều hơn thế, chỉ có thể dùng cho vật đã nằm dưới
khống chế. Hai thứ này cũng liên hệ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không
được…
Hai đạo bùa chú, dần dà biến ảo ra phía trước người Tông Thủ.
Ngó qua ngó lại Tông Thủ đành phải lắc đầu.
Mặc dù là đồng nguyên đồng bản, nhưng lại có nhiều chỗ bất đồng, có nhiều chỗ rất là khó hiểu.
Việc này thực sự không thể vội vàng được.
- Cái tên Lục Vô Song này, không biết là nhờ vào bí pháp gì, lại có thể
cảm ứng mạnh mẽ với nơi ẩn nấu của ta như vậy. Chạy nhanh thì cũng chỉ
trốn được lâu hơn chút, mà không còn thừa sức! Mặc dù còn 49 viên Tinh
thần long đan, thế nhưng cũng vẫn khó khăn lắm.
Thực lực của mình tăng mạnh thì người này cũng như vậy.
Muốn dùng phương pháp tầm thường để cắt đuôi, xem ra là chuyện không tưởng rồi.
Lúc này, ở bốn phía Tông Thủ, đều là hư không phong bạo.
Càng tới gần thế giới kia, càng cảm thấy vô lực. Phong bạo này, từ Hư Vọng hải cũng có thể thấy được.
Coi như Tông Thủ, đến giờ vẫn bình yên vô sự là vì hắn tận lực chống đỡ.
Ở nơi này, có rất nhiều “lãnh thổ”, rất nhiều tân sinh thế giới đều được sinh ra ở nơi này.
Ước chừng mấy vạn năm trước, Vân giới và Nguyên Liên giới cũng được sinh ra từ hoàn cảnh này.
Sau khi ổn định lại thì mới bị người ta dần dà phát hiện.
Mà lực lượng hiện giờ của Tông Thủ đã không đủ để chống đỡ rồi, rất
nhiều lúc hắn phải dùng đến Ích Ma Thần Toa mới có đứng được trên hư
không.
Đến được nơi này thì cũng có nghĩa khoảng cách tới tân sinh thế giới chưa tới vạn năm kia cũng không còn xa cho lắm.
Tâm niệm động, Tông Thủ liền gọi Trụ Thư từ bên trong nguyên hồn ra.
Phương pháp tầm thường không thể trốn, vậy thì hắn sẽ dùng phương pháp mà tên kia không thể tưởng tượng nổi.
Muốn dùng Trụ Thư, thì nhiều nhất cũng chỉ hao tổn chút linh thạch, tiên thạch mà thôi, mà lại có giúp hắn tranh thủ được thời gian nửa tháng.
Linh năng rót vào, Trụ Thư tràn đầy hào quang.
Thời gian xung quanh Tông Thủ hoàn toàn dừng lại.
Trong lúc hắn đang muốn độn quang mà đi thì, ở chợt hắn kêu lên một tiếng ngạc nhiên, đột ngột dừng lại.
Bởi hắn có cảm giác, thanh âm nào đó, đang kêu gọi hắn.
Điều này khiến cho Tông Thủ phải tập trung lắng nghe xem sao.
Từng đợt vô hình chi lực, đang không ngừng hội tụ lại ở chỗ hắn.
Tông Thủ hơi cảm nhận một chút, chợt sắc mặt biến thành cổ quái vô cùng.
Lực lượng này, chính là thứ mà hắn quen thuộc nhất, đó là Thần Minh chi lực mà hắn tìm kiếm mãi ở Vân giới ngày ấy.
- Nguyện lực?
Tông Thủ kinh ngạc một trận, chỉ cảm thấy không hiểu ra sao, không thể tưởng tượng nổi.
Địa phương này, sao lại có nguyện lực?
Cẩn thận cảm ứng, nhất thời càng thấy minh bạch, rõ ràng. Quanh người quả thực có một tia dị lực hướng về phía hắn hội tụ.
Cũng đích xác là nguyện lực không sai, xâm nhập vào trong Nguyên Hồn của hắn. Lúc đầu không có rõ ràng, thế nhưng dần tiêm nhiễm Nguyên Hồn
khiến cho tạp niệm của hắn dấy lên.
Tông Thủ chau mày trực tiếp lấy thôn thiên nguyên hóa pháp đem chúng cắn nuốt, tinh lọc, tán nhập vào trong tứ chi bách hài của mình.
Sau đó nhìn về phía xa, truy tìm nơi phát ra nguyện lực.
- Tựa hồ là hướng kia, một thế giới mới hình thành sao?
Hai mắt Tông Thủ nheo lại, chỉ ngẫm nghĩ một lát, lại tiếp tục hướng về phía kia đôn không mà đi.
Khống chế Ích Ma Thần Toa lao nhanh, phụ trợ thuấn không na di chi pháp, nửa ngày sau, nguyện lực hướng về hắn hội tụ càng ngày càng mạnh, dần
dần có xu thế hình thành sóng triều.
Tông Thủ trong lòng cũng là hoảng sợ, mặc dù lấy thôn thiên nguyên hóa
pháp, cắn nuốt liên tục không ngừng cũng hoàn toàn không kịp.
Chỉ có thể đem hắc bạch Pháp Tướng cùng nhau tế lên mới có thể hấp thu hoàn toàn.
- Rốt cuộc là chuyện gì? Tụ tập nguyện lực nhiều như vậy rốt cuộc cần
đến bao nhiêu tín đồ? Mười triệu hay hai mơi triệu? Đại Kiền của ta hiện giờ dân cư cũng không gì hơn cái này!
Vẻ nghi hoặc trong mắt Tông Thủ lại càng nồng đậm .
- Kỳ quái! Nơi địa phương xa xôi này sao có thể có nhiều người thờ Tông
Thủ ta như vậy? Còn nữa, như thế nào biết tên của ta? Thật sự không hiểu ra sao cả! Cảm tình Tông Thủ ta canh giữ ở cạnh biên giới này, lại có
thể cũng thành một pho tượng thần minh? Bất quá -.
Ngay khi nguyện lực đây đó tụ tập đến dày đặc quanh thân.
Phần không chi huyết trong cơ thể Tông Thủ đúng là bất ngờ bình tĩnh lại.
Nguyện lực này đối với huyết mạch của hắn lại có lực áp chế mạnh mẻ.
Lúc này nếu hắn nguyện ý, tùy thời tùy khắc cũng có thể chặt đứt cảm ứng cùng Lục Vô Song kia, hoàn toàn thoát khỏi người này.