Chỉ là mặc dù đã biết thì như thế nào? Muốn đi vào nơi đây thì cần nắm giữ chín loại chân long kiếm ý.
Đạp vào chín bước, một bước cũng không thể xuất sai lầm. Hắn thật không tin Tuyệt Long Thành có thể làm được!
Giờ phút này Tông Thủ ngạc nhiên là Huyền Lãng Tôn Giả là người như thế naod?
Nếu là người này cũng nắm giữ chín loại kiếm ý, như vậy mặc dù không
thể truyền thừa Long ảnh lão nhân, thực lực cũng tiến nhanh mới đúng.
Theo tính toán của Tông Thủ, một khi đi hết chín thạch thất tiến vào
địa vực nội môn tầng trên, thực lực có thể tăng lên hai cái giai vị cũng được.
Huyền Lãng Tôn Giả có thể đào thoát từ trong đuổi
giết của Tuyệt Long Thành, thực lực vốn phải bất phàm, hẳn là lục giai
đỉnh phong. Mà có thể nắm giữ nguyên vẹn chân long kiếm ý tiến vào nội môn, chỉ sợ thực lực lập tức tiến tới thất giai.
Cảnh giới này thế gian đã ít người có thể làm hại hắn.
Trong đó Phong Vân Long kiếm cất dấu một loại độn pháp tuyệt đỉnh thế
gian, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, biến hóa thất thường. Lúc thi
triển, dù là cường giả bát giai cũng khó truy tung hắn.
Nhưng người này không lâu sau đã bị Tuyệt Long Thành giết chết.
Bất quá vô luận người này rốt cuộc là đi chính đồ hay là sử dụng biện
pháp bàng môn tà đạo khác tiến đến, suy đoán đều không dễ dàng.
Nhàn nhã đi tới, lúc này đây Tông Thủ đã đi thẳng tới thạch thất, quật thất này rất nhỏ, chiều dài chỉ khoảng năm trượng.
Bất quá trên vách đá không phải kiếm quyết tàn câu, cũng không phải là
bích hoạ trừu tượng mà là hai mươi tám nhân ảnh của trung niên nam tử
cầm kiếm.
Kiếm trong tay lại có mấy cái hư tuyến, đại biểu
cho quỹ tích kiếm lộ biến ảo. Trên thân thể có mười mấy cái điểm đỏ, đều là vị trí yếu huyệt của là thân người và có vài chục mũi tên màu
xanh lá phân bố trong đó. Có lẽ đánh dấu yếu quyết hành khí sử kiếm,
Tông Thủ chỉ nhìn một cái thì cười ra tiếng. Hai mươi tám cái đồ hình
đồng dạng chỉ có mười tám cái là thật. Cũng chắc chắn là bộ phận mấu
chốt nhất của chín loại chân long kiếm ý đại khái tương tự với suy tính
của hắn. Chỉ là phương pháp hành khí có một chút bất đồng.
Tông Thủ là song mạch thân, tu luyện hám thế chân kình, thế gian tuyệt
đại đa số công quyết pháp môn đối với hắn đều không có hiệu quả.
Cũng may tích lũy võ đạo kiếp trước của hắn sâu đậm, có thể đem những
công quyết này tiến biến hóa thích ứng thể chất đặc thù của mình.
Lại nhìn lên trên không chỉ thấy phía trên đồng dạng đồ án hình người.
Nam tử cầm kiếm múa, chân khí lưu động trong kinh mạch đều được vẽ lên.
Lúc đầu Tông Thủ chỉ muốn tìm được bộ phận mấu chốt nhất của cửu cửu
Long ảnh kiếm phục hồi trọn bộ kiếm quyết như cũ nhưng khi thấy được thì không cách nào dời mắt đi. Trái lại hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào vô pháp nhúc nhích.
Phía trên họa đồ không chỉ là giảng thuật
yếu quyết của cửu cửu Long ảnh kiếm mà thôi, còn có tự hỏi cực hạn kiếm
đạo của Long ảnh lão nhân.
Quá trình suy diễn đem chín loại chân long kiếm ý hoàn toàn khác lạ hợp lại làm một toàn bộ đều ở trong mắt hắn.
Tranh vẽ trung niên nhân kia ở trong phòng có chín cái, bộ phận còn lại thì khắc ở trong tiểu thạch thật này, kéo dài cho tới bên ngòa hành
lang.
Tông Thủ hít một hơi thật sâu đi theo họa đồ này.
Trong mắt mọi người, chỉ sợ phần lớn sẽ xem nhẹ, duy chỉ có Tông Thủ
thì không, trái lại tình tiết trong lòng phức tạp thật lâu không thể
dẹp loạn.
Hợp chín loại chân long kiếm ý, chế cửu cửu Long
ảnh kiếm quyết. Vị Long Ảnh lão nhân này đã có thành tựu cực cao trên
kiếm đạo, có thể nói là đăng phong tạo cực (đạt tới đỉnh cao).
Lối suy nghĩ cùng suy đoán đem chín loại kiếm ý hợp lại làm một khiến trong lòng hắn nhấp nhô từng đợt sóng.
Tông Thủ hắn lập chí muốn đem Bách gia chi kiếm hòa hợp thành một, còn
họa đồ trên vách động, mỗi một tấm đều vô cùng trân quý. Có thể làm cho
hắn bớt đi những ngã rẽ, có vô số mạch suy nghĩ có thể tham khảo. Trong
một lát này, ý niệm của hắn sinh ra vô số linh cảm, những gì trước kia
chưa thể làm được, bây giờ không ngừng tuôn ra.
Thậm chí bộ phận hạch tâm của cửu cửu Long ảnh kiếm quyết cơ hồ trực tiếp sử dụng, Nguyên Nhất Kiếm với tư cách là căn cơ.
Trung niên nhân kia múa kiếm với 49 họa đồ, một bộ cuối cùng là yếu nghĩa tâm quyết của cửu cửu Long ảnh kiếm.
Tự nhiên đệ thập đẳng Thánh linh cấp kiếm thuật tuyệt không đơn giản
như vậy. Đồ án vết kiếm ngoại môn chỉ là bộ phận trụ cột nhất của môn
kiếm thuật này, cao nhất cũng chỉ đến lục giai đỉnh phong mà thôi.
Tông Thủ mặc dù có thể đem chín loại chân long kiếm đem bên trong
tăng lên tới cấp độ kiếm ý nhưng thực sự chỉ giới hạn ở gần kề mà thôi.
Phải nhớ rằng, truyền thừa chính thức của Long Ảnh lão nhân là nguyên
vẹn kiếm ý cùng cửu cửu Long ảnh kiếm, nhất định phải được tiến vào tầng trên mới có thể tìm hiểu.
Khi Tông Thủ đem họa đồ cuối cùng ghi nhớ trong đầu thì ho nhẹ một tiếng.
Sau đó cơn ho ngăn không được, ho khan liên tục không dứt, cuối cùng khóe miệng tràn máu.
Giờ phút này sắc mặt Tông Thủ tái nhợt, hắn biết là mình tâm thần quá
mức chuyên chú, hoàn toàn quên đi hô hấp điều hòa khống chế chân khí
trong cơ thể lưu chuyển.
Tâm thần chấn động quá kịch, lại hao phí tâm lực rốt cục dẫn phát nội thương kịch chiến lúc trước.
Vốn là song mạch thân thoáng vật lộn đã dẫn phát nội tức xung đột, huống chi là kịch chiến như vừa rồi.
Tông Thủ vốn cường hành ép xuống chuẩn bị chậm rãi điều hòa, bất quá giờ phút này xem ra hơn phân nửa là không được.
Hắn liên tục lấy ra mấy miếng linh đan ở trong túi càn không, nửa khắc
đồng hồ sau, tiếng ho khan mới dừng. Kinh mạch cảm giác chân khí giống
như phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển) cũng dần dần bình phục.
Ngoài ý muốn chính là Lôi Dực Dương Xà tiềm phục tại trên cánh tay hắn
lại nóng lên, nó xao động bất an, tựa hồ là vì sự tình gì bực bội.
Tông Thủ khẽ thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo lại siết chặt quyền đầu.
Cửu cửu Long ảnh kiếm, hắn vô luận như thế nào cũng muốn đạt được!
Lại nhìn trước mắt, chỉ thấy hành lang rộng rãi không phải mê quật chật hẹp lúc trước mà là mảnh đất rộng lớn với rất nhiều đình viện, hữu sơn
hữu thủy, có đình có lâu, có hoa có cỏ. Phía trên đỉnh có một khối Minh
Quang Ngọc cực lớn tản ra quang hoa ôn hòa khiến cho cỏ cây nơi đây có
thể sinh trưởng. Cũng khiến cho bốn mùa nơi đây như mùa xuân, trong động này như là ban ngày. Trước mắt hắn là một hồ nước cực lớn. Đối diện nó
là một cánh cửa đang đóng chặt, ẩn ẩn nhìn thấy một đồ đằng hình rồng cự đại với nhiều đường vân phức tạp.
Tông Thủ nhìn một cái chợt bị mười cục đá rải rác trước cửa đá hấp dẫn.
Tông Thủ nhíu mày, những hòn đá nhỏ này rất độ nhiên. Sau đó Tông Thủ
cười cười, hắn biết rõ chín giọt chân long chi huyết đến cùng dấu ở nơi
nào rồi!
Xoay người, Tông Thủ quay đầu lại bước đi qua thạch thất trở lại bên trong mê quật.
Xuyên qua mấy cái hành lang, Tông Thủ đi tới trước một chiếc đèn, hắn nhìn thật kỹ, quả nhiên bên trong cất dấu thứ gì đó.