Mà Linh Pháp Không và Tông Lăng, cũng đều lập tức hành động. Từng đoàn
từng đoàn khói đen, bắt đầu tràn ngập, khiến cả đội tàu đều ẩn ở trong
sương mù.
Chiến hạm của Tuyết sư tộc phía trước tựa hồ thật sự
cho rằng mình thoát được. Một đường cũng không xem xét sau lưng, trực
tiếp chui vào trong một chỗ quần phong núi non chập chùng.
Cũng ngay sau một lát, một cái thành trì chiều cao mấy ngàn trượng xây trên đỉnh núi liền xuất hiện trong mắt mọi người
Trước mắt kỳ thật cũng không tính là tòa thành, dùng hai từ sào huyệt để hình dung thì thích hợp hơn.
Ở trên vách núi cao ngàn trượng được đào ra vô số động quật bốn phương
thông suốt, hơn nữa còn dùng ma lý nham cực kỳ cứng rắn, không biết đã
phí hết bao nhiêu công phu.
Người trong này phần lớn đều trần
truồng, hở ngực lộ nhũ. Trên người chỉ mặc da thú che khuất những chỗ
nhạy cảm, nhân khẩu không nhiều lắm, ước chừng hơn năm mươi vạn, thân
hình cường tráng cao lớn, lùn nhất cũng có tám thước. Bộ lông ngân bạch
khoác trên vai phủ sau lưng, khí chất lộ ra vẻ cao quý nhưng tục tằng.
Bất quá tình cảnh không tốt, lôi thôi lếch thếch phần lớn đầu và mặt dơ bẩn.
Khi Tông Thủ dùng vân hạm rốt cục xuyên ra khói đen thì cự sơn hiện ra bên
cạnh. Tuyết Sư tộc nhân trong động quật lập tức lộ vẻ bối rối, họ nhao
nhao tránh vào ở trong chỗ sâu bên trong động quật.
- Đúng là Tuyết Sư nhất tộc! Là Tam đại vương tộc Sư bộ năm đó!
Sơ Tuyết có chút kinh dị, khó hiểu đứng lên, nhìn về phía những người trong hang nói:
- Thiếu chủ, không phải truyền thuyết nói Tuyết Sư tộc đã diệt vong rồi
sao? Hiện giờ sao lại có nhiều người xuất hiện ở dưới Vân Hải như vậy?
Trong mắt nàng toát ra vẻ chờ đợi và ngạc nhiên, đám người Hổ Miêu nhất tộc
kỳ thật đã từng có huyết mạch Tuyết Sư tộc. Ước chừng ba ngàn năm trước
còn từng cùng một bộ phận Tuyết Sư có quan hệ thông gia, coi là họ hàng
gần.
Tông Thủ hiểu rõ vài phần nguyên nhân, năm đó Yêu tộc không
chỗ dung thân, bị ép phản kháng, trong đó có thành công cũng có thất
bại.
Mà năm đó Sư bộ thập tộc từng cường thịnh nhất thời tại Đông Lâm Vân Giới, nhưng bởi vì giết chóc quá nhiều, bị Nhân tộc phản kích,
mấy thế lực lớn liên thủ tao ngộ một vương triều quật khởi mạnh nhất
Đông Lâm. Toàn bộ tộc đàn gần như sụp đổ, Tuyết Sư nhất tộc đoán chừng
cũng thế mới lựa chọn tránh dưới Vân Hải, may mắn còn sống sót.
Những thứ chi tiết hơn thì Tông Thủ chẳng muốn tìm
hiểu làm gì cho mệt, chỉ cần biết được trước mắt xác thực chính là Tuyết Sư nhất tộc đã từng xuất hiện một vị danh tướng vô song trong trí nhớ
của hắn.
Không cần mười năm, dưới Vân Hải sẽ xuất hiện một Đế
Quốc kéo dài mấy vạn dặm, mấy ngàn vạn tội dân thống hợp dưới trướng.
Dùng hơn vạn chiếc thuyền rách rưới một mặt chống lại tinh thú Tà Linh,
một mặt tác chiến với vân hạm Đông Lâm Vân Giới. . Ngắn ngủn hơn hai
mươi năm, thế lực bành trướng gấp 10 lần.
Nếu không phải là chư
tông không thể nhẫn nại dễ dàng tha thứ, thế lực dưới Vân Hải tiếp tục
khuếch trương. Nói không chừng có thể có một ngày Đế Quốc đó có thể
triệt để thống nhất Vân Hải.
Mà danh tướng này trước kia hắn từng coi là mục tiêu, hỗn chiến và rất có thủ đoạn dụng binh.
Đáng tiếc cả đời người này phần lớn là hạm chiến, mà phương diện này Tông Thủ hắn không am hiểu nhất.
Trước đó, Tông Thủ muốn tìm người này, bất quá Tuyết Sư tộc rốt cuộc là ẩn
thân ở phương nào, Tông Thủ thật sự không biết. Cụ thể thì công ty
nghiên cứu phát minh trò chơi Thần Hoàng cũng không thể phát hiện dấu
vết. Lúc ban đầu Tuyết Sư tộc trong trò chơi chỉ là hư cấu.
Mà Tông Thủ sau khi trở lại Càn Thiên Sơn cũng không có một ngày nhàn rỗi, dần dà đã quên đi.
Không ngờ lại gặp được ở chỗ này, chẳng lẽ là thiên ý?
Ánh mắt hắn chớp động, Tông Thủ khôi phục bình tĩnh nói:
- Cố đô đốc! Nghĩ biện pháp bức bách đám người đầu hàng, những người này, ta muốn.
Cổ Liệt Không khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ Tông Thủ chẳng lẽ là muốn mua bán nô lệ?
Chỉ là sư tộc cao ngạo, tuyệt không nguyện làm nô. Đối với người của sư tộc nhục nhã như thế ngược lại còn không bằng cái chết. Muốn làm họ hàng
phục phải khiến cho người này cam tâm nghe lệnh, điều này không dễ.
Thương nhân buôn bán nô lệ ở Đông Lâm Vân Lục rất ít lấy Sư bộ nhất tộc mua
bán. Mặc dù ngẫu nhiên có cũng cực kỳ tiện nghi. Bất quá nếu có thủ đoạn khống chế thì giá cả lên tận trời.
Một mặt là Đông Lâm Vân Giới, sư tộc nhân xác thực rất ít, một phương diện khác chính là rất khó phục tùng.
Bất quá hắn ta cũng không nói thêm cái gì, lệnh kỳ vung lên. Ngàn chiếc vân hạm xếp thành một hàng, vô số cung nỏ chĩa vào phương hướng những người trong hang đá.
Toàn bộ quá trình cực kỳ đơn giản, không cần cố
sức. Khi 800 Nguyên Diệt Nỗ bắn một lượt ra thì những hang động này phát uy khiến cự sơn suýt nữa sụp đổ.
Nửa canh giờ cảnh cáo, cả tộc
Tuyết Sư tộc đã đầu hàng, không phải nhuệ khí đã mất mà địch nhân này
cường đại đến thậm chí không cần động thủ đã có thể làm bọn họ táng
thân, chống cự không còn có chút ý nghĩa nào, cũng không còn chiến ý.
Tuyết Sư tộc vốn có ngàn chiếc thuyền, đều là nhặt về cải tạo những cái thế
lực chư thành Đông Lâm tổn hại dưới Vân Hải về sau cải tạo hợp lại mà
thành.
Trọn vẹn lại dùng gần bốn canh giờ mới đem vài chục vạn
người Tuyết Sư tộc chuyển lên thuyền. Về sau Chu quân hầu cùng Tông
Nguyên lại dẫn đội sưu tầm trong động quật ở đằng kia quả nhiên tìm được không ít. Nhân khẩu trọn vẹn năm mươi bảy vạn, quả nhiên là đại tộc đã
từng cường thịnh nhất thời ở Đông Lâm Vân Giới. Mặc dù mấy ngàn năm sau, nhân khẩu chỉ ít hơn Thiên Hồ Tông thị mấy vạn mà thôi.
Thời
điểm tất cả vân hạm xuất phát lần nữa thì một trung niên nhân thân hình cường tráng đến khoa trương bị Tông Nguyên cường hành áp giải lên tọa
hạm của Tông Thủ. Toàn thân hắn bị buộc chặt những khóa sắt to bằng cổ
tay, mỗi khi di động tạo nên những rung động "lẻng kẻng" khiến cho người ta hoài nghi khóa sắt có thể sẽ bị người này hay không bứt tung ra hay
không.
Sau người hắn còn có mười mấy người, thân hình cường
tráng, cơ bắp từng cục như Hùng tộc bất quá thực lực thì hơi yếu. Không
ngoài dự kiến, bên trong còn có mấy nữ tử. Sư tộc nhân, nam cường tráng, nữ lại có thân hình là bình thường, so với nữ tử bình thường thì cao
gầy một ít, dáng người nóng bỏng hơn.
- Ngươi là thủ lĩnh của bọn họ?
Trung niên tóc bạc mặc dù bá đạo liều lĩnh nhưng sau khi lên thuyền, khí tức
dị thường trầm tĩnh. Một đôi kim đồng tử quét xung quanh, cuối cùng phát giác người tôn quý nhất là Tông Thủ ở dưới cái dù thì có chút ngạc
nhiên.
- Yêu tộc chúng ta từ lúc nào trở nên sa đọa như vậy? Một tiểu tử không có ba lượng khí lực cũng có thể trở thành thủ lĩnh?
Ánh mắt Tông Nguyên lạnh lẽo, bất động thanh sắc, tay nắm lấy xiềng xích
giật mạnh. Ánh mắt trung niên tóc bạc biến đổi, mồ hôi lạnh chảy ròng
ròng trên trán, hắn vẫn mười phần kiên cường, cắn răng nói: