Thần Hoàng

Chương 1080: Chương 1080: Đây là nhân nghĩa (2)




Sắc mặt của Hiên Viên Y Nhân cũng là vui mừng dịu dàng: - Mấy lần trước luyện đan, hồn lực của ta hơi không đủ, đành phải liều mạng thôi pháp tất cả khí lực của mình. Sau đó thì bất tri bất giác liền làm được.

Mặt mày hơn hở, vô cùng đắc ý, một bộ biểu tình ngươi tới khen ta đi rất đáng yêu.

Tông Thủ khẽ gật đầu, Hiên Viên Y Nhân luyện đan, xưa nay đều là cực kỳ chăm chú. Cẩn thận nghĩ đến, ngược lại thật là có khả năng này.

Sau đó lại đưa ánh mắt về phía Nhược Thủy. Tông Thủ tiếp tục giải thích nói:- Viên đan dược này có thể khiến tu sĩ ở trước Thần cảnh nắm giữ hai thành rưỡi Linh Vũ hợp nhất. Chính là Đạo tổ luyện chế, cũng không có hậu hoạn gì khác. Bất quá sau Thần cảnh, muốn khiến cho Linh Vũ giao hòa, tăng lên đến sáu thành, nhưng so với người khác thì gian nan hơn không ít. Có sử dụng hay không, Nhược Thủy ngươi tự xem xét một hai.

Nhược Thủy nghe xong, chỉ suy ngẫm trong chốc lát, liền quyết nhiên từ trong tay Tông Thủ lấy một viên Ngọc Huyền Tử Thanh đan.

Nàng tự hiểu chính mình, biết được tư chất của mình, tương lai có thể đột phá được Thần cảnh hay không cũng là chưa biết. Liền càng không cần là là một bước Thánh cảnh kia.

Hai thành rưỡi Linh Vũ hợp nhất, kỳ thật đã không ít. Tuyệt đại đa số tu sĩ ở trước Thần cảnh căn bản cũng không nắm giữ được. Mặc dù là tỷ lệ bên trong tu sĩ Tiên cảnh, cũng là một phần vạn. Mà mặc dù tiến nhập Thần cảnh, nàng cũng có thể sớm hơn người khác một bước. Kỳ thật cũng không chậm hơn là bao nhiêu.

Mà trọng yếu hơn, là sau khi nàng phục dụng đan dược này, có thể trợ giúp cho Tông Thủ càng nhiều.

Hiên Viên Y Nhân đang nhìn xem bên cạnh, trên mặt hiện ra một tia lo lắng. Nàng ưa thích Nhược Thủy, chỉ cảm thấy cả đời này, tốt nhất là cùng với nàng, với Tông Thủ, vĩnh viễn ở cùng một chỗ, không xa rời nhau.

Nhược Thủy dùng đan dược này, Thần cảnh không khó, Thánh cảnh cũng có cơ hội. Nhưng nếu muốn trường sinh bất tử, lại nhất định là vô cùng gian nan.

Lập tức lại tự giễu cười cười, các nàng hiện tại, tu vi mới được bao nhiêu?

Bất quá chỉ mới là Thiên cảnh đỉnh phong mà thôi, cũng dám vọng tưởng trường sinh Chí cảnh?

Nói không chừng mấy ngàn năm sau, Hiên Viên Y Nhân nàng cũng phải đạo tiêu thân vẫn. Đâu có thể nghĩ được nhiều như vậy?

Sau đó chợt nghe Tông Thủ, tiếp đó là ngữ khí chuyển đổi.

- Đây chỉ là bình thường mà nói, kỳ thật cũng không phải là không có phương pháp giải quyết! Trước kia ta ở Thương Sinh khung cảnh cẩn thận điều tra, sau khi phục dụng Ngọc Huyền Tử Thanh đan này, nguyên nhân chính khiên cho Linh Vũ hợp nhất khó có tiến triển, chính là độc đan trầm tích. Ta tìm đọc kinh điển, biết được bên trong Đạo môn kia chí ít có bốn người tìm được các loại kỳ trân, có thể giải được toàn bộ hoặc một bộ phận độc đơn, cũng không bị Ngọc Huyền Tử Thanh đan hạn chế! Hai người trong đó đã ngã xuống, hai người thì vẫn còn sống. Mà một người trong đó, chính là Long Huyền.

Nói đến Đạo môn không có Huyền Mệnh Kim Sách nhưng Thánh cảnh trong môn phái lại vượt xa Thương Sinh khung cảnh, nguyên cớ trong đó cũng là có phần của đan dược này.

Bất quá nếu bàn về chiến lực, kỳ thật giữa hai nhà, hẳn là không chênh lệch bao nhiêu.

Thương Sinh Đạo tuy ít mà tinh, tích lũy thâm hậu. Đạo môn nhiều mà tạp, phần lớn đều đi đường tắt.

Lúc này tâm thần của Hiên Viên Y Nhân mới buông lỏng, Thanh Huyền từ vạn năm đến nay luyện chế Huyền Tử Thanh đan, tuyệt không cao hơn 50, giải khai đan độc có phần trăm thật lớn.

Nói như vậy, Nhược Thủy còn có cơ hội. Mặc dù là tìm không được càng nhiều kỳ trân, nàng cũng có thể ở trên đan đạo bắt tay vào làm, tìm kiếm phương pháp bài trừ đan độc.

Lúc này Tông Thủ chính là nhìn chằm chằm vào trong tay. Y Nhân, Khổng Dao cũng không dùng tới, Nhược Thủy lấy một viên. Còn thừa lại hai viên, nên xử trí như thế nào?

Dù sao là chính hắn cũng không cần đấy.

Ngẫm nghĩ một lát, Tông Thủ liền phẩy tay áo một cái. Lập tức hai trương linh phù bay ra, ở trên không trung triển khai, hấp thụ linh năng, đúng là hóa thành hình hai con linh hạc.

Đem hai viên Ngọc Huyền Tử Thanh đan trong tay hắn cầm lên, hướng phía ngoài cửa sổ bay ra.

Bất quá một lát, liền bay vào Càn Thiên nội thành. Một chỗ đúng là chỗ ở của Tông Nguyên, một chỗ khác lại chính là nơi Hiên Vận Lan ở lại.

Cầm âm của nàng này đối với hắn đã giúp ích không nhỏ, vừa vặn dùng đan dược này làm thù lao. Mà những ngày sau, chỉ sợ cũng cần mượn nhờ lực lượng của nàng rất nhiều.

Xử lý xong việc này, Tông Thủ liền cười híp mắt, nhìn về hai nữ ở trước, ánh mắt có ý vị thâm trường.

Toàn thân của Hiên Viên Y Nhân theo bản năng rùng mình một cái, lúc này mới phát giác bất tri bất giác Tông Thủ đã cách hai người bọn họ quá gần rồi.

Trước đó vẫn là ngồi ở ngoài một trượng, là khoảng cách an toàn. Giờ phút này cũng cách chỉ hơn một xích, có thể với tay đến.

Không khỏi thầm thở ra một tiếng, đã biết gia hỏa này là không yên lòng!

Tiếp theo Hiên Viên Y Nhân là nhãn châu xoay động, rồi sau đó tự nhiên cười nói, đúng là chủ động đem thân thể mềm mại đứng lên. Cầm lấy hai tay của Tông Thủ đặt tại trước ngực mình. Trong miệng thổ khí như lan, ở bên tai Tông Thủ nỉ non nói.

- Phu quân ngươi nhưng là muốn Y Nhân?

Thân hình bốc lửa, toàn bộ chui vào lồng ngực hắn. Tay phải tiếp xúc, cũng là một đoàn nhuyễn nị.

Tông Thủ chỉ cảm thấy là mạch máu sôi sục, cả người sắp bạo tạc nổ tung. Vốn là có chủ tâm trước khi đi, cùng thê tử hảo hảo vuốt ve an ủi một phen, lúc này cũng không nguyện lại nhân nhượng.

Hung hăng đem Hiên Viên Y Nhân ôm lấy, hôn vào đôi môi anh đào của nàng, tinh tế mút thỏa thích.

Hiên Viên Y Nhân thực sự là không chút nào yếu thế, song thủ đã ở trên người Tông Thủ vuốt ve, cố gắng trêu chọc hắn.

Thẳng đến sau mấy tức, Tông Thủ mới âm thầm cảm thấy kỳ quái. Hiên Viên Y Nhân này như thế nào hôm nay lại tích cực chủ động như vậy, quả thực là không biết sống chết? Là do mình chuẩn bị ly khai sao?

Cũng lười đi suy nghĩ tỉ mỉ, một tay ôm ngang người nữ hài, định hướng tẩm điện ở bên kia bước đi.

Bất quá mới đi được vài bước, đã thấy trong mắt của Hiên Viên Y Nhân là tinh quang lóng lánh nhìn sang:- Thế nhưng mà trong bụng Hiên Viên Y Nhân đã có, vậy phải làm sao bây giờ?

Tông Thủ hơi ngây người một lúc, sau một lát, mới rốt cục tỉnh ngộ lại.

Đã có? Là mang thai, chính mình sắp làm cha?

Trước tiên là cuồng hỉ, rồi sau đó là tâm thần bất định, tiếp đó nữa là lo lắng.

Làm cha, hắn thật sự còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Tiếp đó liền lại phát giác bàn tay nhỏ bé của Hiên Viên Y Nhân đang tiếp tục hoạt động ở dưới bụng hắn. Thân hình hấp dẫn uống éo, áp sát vào người Tông Thủ, tiếp tục câu động dục hỏa của hắn, trong mắt thì là tràn đầy vẻ hả hê.

Cái nha đầu chết tiệt này!

Trong lòng Tông Thủ thầm mắng, lại vẫn là không tự kìm hãm được nhìn về phía Nhược Thủy, trong mắt muốn phóng hỏa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.