- Là việc này ah, như thế nào hai ngày này nhiều người hỏi như vậy? Dù sao Hổ Trung Nguyên ta không có thấy tận mắt.
Đang lúc tất cả mọi người ở trong lầu các thất vọng than nhẹ thì ngữ khí của Hổ Trung Nguyên lại biến đổi, trong giọng nói ẩn ẩn rất là chăm chú:
- Bất quá ta nói cho các ngươi biết, quân thượng đối với Tông Nguyên quả thật có chút mập mờ. Các ngươi cũng biết, quân thượng lần thứ nhất thấy Tông Nguyên liền sờ soạng hắn mấy lần? Sau đó để ta trói lại treo trên cây, khi đó may mắn tướng mạo ta xấu xí, mặc dù ở Càn Thiên nội thành anh tuấn vô cùng. Bất quá đoán chừng là không được quân thượng yêu thích.
Thân hình Tông Thủ hơi chấn động, sau đó thầm nghĩ ai đi bịa đặt chuyện này, hóa ra là ngươi Hổ Trung Nguyên à.
Hừ một tiếng, Tông Thủ uy vũ sinh gió bước tới lầu các, trong mắt hàn mang chớp lên, khóe môi lộ ý cười lạnh. Lâu các này có năm tầng, bên ngoài bôi sơn hồng lộ vẻ lịch sự tao nhã.
Khi Tông Thủ vừa mới đến thì chỉ thấy một nữ tử tuổi không sai biệt lắm với Hiên Viên Y Nhân từ bên trong đi ra, dáng vẻ nho nhã tư thái xinh đẹp, sau lưng còn có hai thị nữ một lưng đeo cần, một ôm tỳ bà.
Trông thấy Tông Thủ tới, nàng kia vốn là khẽ giật mình. Sau đó bật cười một tiếng lắc đầu:
- Thế đạo này đến cùng là thế nào? Ngay cả tiểu hài tử cũng biết tới nơi đây tầm hoan.
Nói đoạn nàng xoay người nới với một phụ nữ trung niên:
- Vú Trương, ngày hôm nay nể mặt ta. Đứa nhỏ này tuổi quá nhỏ đừng để hắn vào.
Tông Thủ nghe được mà chau mày, giọng của nàng nghe êm tai như thanh tuyền. Lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn.
Hắn giật mình vì nàng không chỉ có dáng người uyển chuyển, dung mạo cũng cao cấp nhất, xinh đẹp nho nhã tuyệt tục, da thịt trắng như tuyết, hai mắt to tròn. Một cỗ khí chất thoát tục khiến người ta mặc cảm.
Bất quá cô gái này cũng tránh không khỏi quản quá rộng à?
Nói như thế nào cỗ thân thể này đã qua mười bốn tuổi dính dáng cùng tiểu hài tử, hơn nữa "hàng họ" bên dưới cũng có vốn liếng rồi cơ mà.
Không đúng, hắn hiện tại không phải tới tầm hoa vấn liễu mà là tìm Hổ Trung Nguyên tính sổ.
Tiếp theo lại nghe nữ nhân trung tuổi cười nịnh nọt:
- Vận Lan tiểu thư yên tâm, tiểu hài tử như thế, mặc dù ngươi không nói, ta muốn sẽ không cho hắn vào. Thiếu niên này thân phận bất phàm, Tĩnh Vân Nhã Lâu chúng ta không nguyện trêu chọc cha mẹ của hắn.
Tông Thủ lập tức 'Hắc' một tiếng, trong đôi mắt ẩn hàm tức giận.
Đây có lẽ là Vận Lan tiểu thư mới đàn khúc nhạc vừa rồi , nàng có chút thoả mãn gật đầu mang theo hai người thị nữ, trực tiếp từ bên cạnh rời đi.
Tông Thủ cũng không để ý tới mà đi tới cửa lớn.
Quả nhiên trung niên phụ nhân đánh mắt một cái, mấy tráng hán cơ bắp từng cục, thân cao bảy xích ngăn ở phía trước. Ngay sau đó, vú Trương lên tiếng cười nhạp:
- Một đứa con nít ranh như ngươi chạy đến nơi này tới làm cái gì? Lại còn bị thị nữ mang tới, Tĩnh Vân Nhã Lâu chính là Thập Lý Linh Hương Đinh đệ nhất thanh lâu, không phải cho hài tử như ngươi tới chơi đùa. Xin công tử sớm chút ly khai, không làm ảnh hưởng tới buôn bán của chúng ta.
Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, định mạnh mẽ xông tới.
Càn Thiên Sơn thành trước mắt chính là nhà hắn, muốn vào ở đâu, không tin ai có thể ngăn được!
Trong đầu vừa mới hiện lên ý nghĩ này, Tông Thủ dừng lại. Sau đó là híp mắt mang vẻ cảnh giác đấy, nhìn về phía trong lầu âm thầm kinh hãi.
Chỉ thấy bên trong rõ ràng có mấy đạo khí tức cường hoành đồng thời xuất hiện.
Lúc này nhục thể của hắn dung hợp bộ phận Lôi Loan tinh hoa, võ đạo tiến nhanh. Tại Càn Thiên nội thành tùy thời đều dẫn động xu thế một quốc gia, có thể làm hắn thoáng cảm giác được có chút uy hiếp chỉ có lục giai cảnh giới Huyền Võ tông sư cùng Hoàn Dương Linh Sư.
Mà giờ khắc này tại thanh lâu nho nhỏ này, hắn cảm ứng được cường giả Huyền Võ hơn bốn người, Hoàn Dương Cảnh Linh Sư, cũng đồng dạng là hơn ba người.
Thanh lâu này quả thực là nơi tàng long ngọa hổ!
Trong lầu các nho nhỏ này lại có lực lượng lực lượng ở thế giới phàm tục, bảy người cơ hồ tương đương với một nửa số lượng cường giả đỉnh phong Càn Thiên Sơn nội thành.
Lực lượng như vậy tùy tiện ở nơi nào đều có thể xưng hùng một phương, xây thành trì lập quốc, cần gì phải sống ở chỗ này mở thanh lâu?
Ý niệm mạnh mẽ xông tới của Tông Thủ lập tức vô ảnh vô tung biến mất, không phải sinh lòng kiêng kị, bảy người này chỉ cần ở Càn Thiên Sơn nội thành, hắn còn không để vào mắt.
Chỉ là Tông Thủ vô ý thức cảnh giác, Tĩnh Vân Nhã Lâu đến cùng có mục đích gì? Là muốn ám sát chính mình ? Có phải ý định ở chỗ này dò hỏi tình báo?
Chợt những suy đoán này bị Tông Thủ phủ định.
Thanh lâu này mới mở không lâu, không có khả năng ngắn ngủn trong hai ngày triệu tập đến nhiều cường giả như vậy, càng không khả năng không biết mình.
Về phần dò hỏi tình báo Càn Thiên Sơn thành thì càng không khả năng. Bảy vị cường giả hội tụ, cũng có thể coi là mưu phản.
Phụ nhân nhìn thấy nét mặt của Tông Thủ thì khóe môi nhếch lên, vẫn như cũ giống như cười mà không phải cười:
- Thiếu niên, ta biết thị nữ bên cạnh ngươi đều Linh Võ song tu, thực lực bất phàm, thiếu niên ngươi nhất định là gia thế hiển hách. Nhưng Tĩnh Vân Nhã Lâu chúng ta không phải công tử ngươi có thể chọc được, ta thấy ngươi nên trở về sớm đi.
Tiếp theo nàng khinh thường nhìn bên dưới của Tông Thủ nói:
- Niên kỷ nhỏ thế này, không biết bên dưới đã mọc đủ lông chưa đã tới Thập Lý Linh Hương Đinh. Ngươi muốn tầm hoan tác nhạc, chờ chừng hai năm nữa lại nói.
Vừa dứt lời, Vú Trương không thèm nhìn Tông Thủ nữa, dáng người thướt tha đi vào bên trong.
Tông Thủ không ngờ không giận mà còn cười, trong lòng hắn đã ẩn ẩn hiểu được lai lịch của Tĩnh Vân Nhã Lâu.
Nghe nói ở bên trong Thương Sinh Đạo có một tông phái tên là Khinh Âm Phái chuyên tu hành nơi gió trăng, đệ tử hoặc là dùng nhạc công, hoặc là dùng ca cơ hoặc người thân phận trong trắng đưa thân hoan tràng lịch lãm rèn luyện hồng trần, ma luyện tâm tình.
Thương Sinh Đạo sáu môn tam tông lấy tông này có phong cách hành sự kỳ dị nhất, thủ đoạn làm việc cũng bình thản nhất.
Không chiếm tư duy, cũng không theo thánh địa, tu hành trong thanh lâu trần thế.
Bởi như vậy ngược lại là có chút khó xử.
Y theo tính tình của hắn, vốn lập tức muốn triệu tập binh mã san bằng Tĩnh Vân Nhã Lâu, cường giả tuy nhiều nhưng không bằng thực lực của Nhược Thủy, nghĩ như vậy có thể mạnh tới mấy cũng có hạn.
Chẳng qua hiện nay, phái này có thể một nửa là đồng môn tương lai, có vẻ không tốt để động thủ.
Trong lòng Tông Thủ do dự bất định thì cảm giác tay áo của mình bị giật giật. Nhìn lại chỉ thấy Sơ Tuyết dùng ánh mắt đáng thương nhìn hắn, ý của nàng không muốn đi vào.
Tông Thủ không khỏi thở dài, trong lòng thầm nghĩ thôi được, ngày hôm nay thì tạm thời buông tha, ngày sau xử lý vậy.
Lạnh lùng cao thấp đánh giá lâu các năm tầng này, tiếp theo trong nháy mắt thì chợt nghe một tiếng 'Cẩn thận' .