Nhưng tất cả đều không ngoại lệ, chỉ cần thôi diễn đến một phần ba quá trình liền bị thất bại.
Thánh Hảo ngân nghĩ của hắn mà tu luyện, có lẽ không vài năm, mà đã bạo toái thân thể mà chết rồi.
Những việc thế gian như này thực sự khó có thể lưỡng toàn. Muốn tốc độ
thì phải bỏ qua lực lương, nếu như muốn lực lượng thì phương diện tốc độ sẽ không được như ý muốn.
Mà nếu muốn uy lực thì không thể nào an toàn được, muốn vạn vô nhất thất thì lại phải hi sinh công pháp và trận pháp mới được.
Chẳng qua nói thất bại là mẹ của thành công, tuy đã nếm thử nhiều lần rồi, mà cuối cùng vẫn chỉ có thất bại mà thôi.
Nhưng điều này cũng đã cho Tông Thủ không ít giáo huấn, chỉ dẫn, nhiều
chỗ cần phải chú ý, phải hiểu rõ những khả năng dẫn tới thất bại. Nếu
tiếp tục thôi diễn thì không được dẫm lên vết xe đổ đó thì mới có thể
tiến xa hơn.
Mà vài lần thôi diễn sau cũng chưa có thành quả gì. (đê ma ma tác giả còn đánh sai chữ nữa chứ)
Tông Thủ lựa chọn phương diện này, để cho mọi thứ đều cân đối hơn, để
Trầm Nguyệt Hiên xuất thủ thì có thể nắm chặt thời gian luyện chế một bộ linh khí khác cho đám thánh hỏa ngân nghĩ kia dùng.
Mà sau khi ngân nghĩ kết trận thì quả nhiên là tốt hơn lần thứ nhất nhiều lắm.
Sau khi được trận gia trì thì một thân thực lực của Tông Thủ chí ít cũng đã được tăng cường thêm bảy thành!
Nửa bộ Quân Thiên Diễm giáp cũng có thể khiến cho lực lượng Tông Thủ
tăng lên gấp ba, mà Luyện Thần kiếm tuy cũng là bán bộ thần binh nhưng
đã khiến cho linh pháp kiếm khí của hắn tăng lên tới tận bốn lần.
Nhìn như vậy nhưng mà đám ngân nghĩ thánh hỏa khi gia trì đạo trận lại vẫn có thể tăng cường toàn bộ chỉnh thể cơ.
Gồm cả nhục thân, chân lực, và nguyên hồn, ngay cả đạo cơ của Tông Thủ cũng được gia trì thêm…
Hơn nữa được ích lợi, cũng không chỉ một mình Tông Thủ, đám Thánh hỏa ngân nghĩ này cũng gia tăng thêm bảy thành chiến lực.
Chỉ cần đại trận chưa tán đi, lại còn có thể đẩy nhanh tốc độ hôn, thì
lực lượng càng thêm mạnh mẽ, thánh hỏa lực hay nhận giáp cũng sẽ càng
thêm lợi hại hơn..
Chỗ tốt thì nhiều không kể xiết, thế nhưng đây cũng mới chỉ là bản chưa hoàn thành mà thôi…
- Xem Trầm Nguyệt Hiên không ngừng luyện khí mà đạt được, thành tựu nhất lưu đại sư rồi. Chỉ là đám ngân nghĩ mang giáp trụ vào lại tựa như là
thiên sứ vậy.
Nhìn những sinh vật sáng chói mắt trước mặt này, Tông Thủ thực không
biến nói gì, chỉ cần như vậy cũng đã đủ khiến cho người khác sinh ra hảo cảm rồi.
Nhưng tu sĩ bọn họ, cần gì phải dễ nhìn chứ?
- Trận này tuy là do bản thân ta sáng tạo ra, nhưn cuối cùng lại nhờ vào Thái Thượng tru ma trận mới hoàn thành. Hơn nữa bộ dáng long lánh này
thi lấy tên là Thánh ngân tru ma trận, đệ nhị bản.
Tất cả Thiên giai đạo binh của tông phái đều phai kinh qua bao hàng tỉ
năm để chế luyện. Hắn mới bắt đầu các ngày thành công, có lẽ là đệ bát,
đệ cửu bản, có khi là cửu cửu, hay là đệ bách bản cũng không chừng.
Hơn nửa ngày sau, số lượng của đám thánh hỏa ngân nghĩ cũng không chỉ dừng lại ở bảy hai con.
Lúc này Hàm Hi và Tiểu Kim đang đứng ở bên người hắn.
Ánh mắt Hàm Hi phức tạp, không biết đang nghĩ gì, bỗng nhiên lộ ra vài phần sát khí.
Truyền cho hắn tâm niệm tựa như là muốn đánh nát hết đám ngân sắc khôi giáp, sau đó toàn bộ chém sạch đám ngân nghĩ hậu này.
Mà Tiểu Kim thì vẫn đang nghĩ gì đó, không nhìn ra sắc mặt.
Tông Thủ cảm thấy kỳ quái, sau đó mơ hồ hiểu ra, chẳng lẽ hai gia hỏa này, đang ghen tị hay sao?
Chớp mắt vài cái, Tông Thủ cười lớn, sau đó vỗ đầu Hàm Hi.
Không phải là muốn linh khí giáp trụ sao? Để Trầm Nguyệt Hiên làm thêm hai kiện, hoa lệ thêm chút là được.
Tiểu Kim cũng chả quan tâm, tiếp tục mở rộng đám ti tàm sau đó phóng về bốn phương tám hướng.
Tông Thủ cũng không hiểu, nhưng khi nhìn thấy đám kim sắc ti võng kia
thành quy mô thì hắn mới kinh hãi, tiểu gia hỏa này muốn nuốt toàn bộ
khí trận này.
Dùng lực lượng bản thân sau đó mô phỏng ra linh giáp của bảy mươi hai bộ ngân nghĩ, nhưng lại tuần hoàn theo một hình dạng khác.
Chẳng qua cuối cùng thì Tiểu Kim cũng không thể thành công, vì không thể điều hòa khí mạch tuần hoàn, cũng khó lòng chống đỡ được.
Đám ngân sắc ti võng kia cũng bị đánh tan, Tiểu Kim cũng trở nên uể oải, ủ rũ.
Chẳng qua tình cảnh này khiến cho Tông Thủ có chút máy đông trong lòng.
Thực ra hắn đã quên ,Hàm Hi và Tiểu Kim cũng có thể gia nhập vào trong trận.
Hàm Hi là Nghĩ hậu, chính hạch tâm, còn Tiểu Kim thì hình thái nào cũng
có thể biến hóa được, vậy thì tác dụng của nó là vạn năng rồi, hai đứa
nhỏ này sao mình lại có thể quên được cơ chứ?
Tâm niệm Tông Thủ lập tức trở nên rõ ràng hơn, vô số ý niệm, linh cảm cũng xuất phát mà ra.
Chẳng qua hắn đang thất thần, đã bị âm thành của Lâm Huyền Huyên cắt đứt:
- Hoàn thành rồi!
Tông Thủ choàng tỉnh, cũng cảm giác được khí tức ở xung quanh có chút biến hóa.
Đưa mắt nhìn lên thì mới phát hiện, thiên địa của Tiểu Kiền thế giới đã bị cắt ra.
Hai trận hạch bên trong lưỡng nghi tụ long trận đang xung đột mãnh liệt, dần tới hồi gay cấn.
Có thể thấy được ở trong chu vi hơn mười dặm, tại thiên đàn và A Phòng
cung vô số phòng ốc đã bị bẻ vụn, vặn xoắn nát bét, vô số linh năng tứ
tán khắp nơi.
Đại địa rạn nứt, đám sát thi phụ cận cũng vô duyên vô cớ bị một cự lực khó hiểu biến thành một mảnh thịt vụn.
Mà đáng quan tâm nhất đó chính là Lưỡng nghi tụ long trận có thay đổi tới pháp tắc dường như không có lớn lắm.
Trong tay Nguyên Vô Thương, tụ tập ngũ sắc linh khí, không ngừng biến
ảo, từ hình dạng tới tính chất, một lát sau hắn mới nhếch miệng cười
nói:
- Chỉ có thể khôi phục tới được bảy thành thực lực mà thôi! Lúc trước bị áp chế thực đáng sợ.
Quanh thân Lâm Huyền Huyên thì toàn là hỗn độn hắc bạch sắc, cũng hơi nắm tay:
- Khôi phục được đến bốn thành! Cuối cùng cũng quay lại Thánh giai!
- Mấy người đó chuẩn bị trùng kích tới A Phòng cung rồi.
Sắc mặt Trầm Nguyệt Hiên lộ ra vẻ mệt mỏi, vì trong một thời thàn này bị Tông Thủ gia tốc lên gấp mười thời gian, hắn khongo ngừng trọng luyện
bảy mươi bộ linh giáp cho Tông Thủ, cũng phải chữa trị đám Khôi lỗi bị
hư hỏng, lại lắp thêm Ngũ hàng linh châm vào nữa.
Có thể nói là nhất tâm thập dụng, thần niệm tu vi có mạnh mẽ tới mức nào thì trong vòng mười canh giờ kiên trì liên tục thì cũng không thể nào
chịu nổi.
Chẳng qua lúc này vãn đưa ánh mắt chờ mong nhìn về trung tâm thành Hàm Dương.
- Không biết Quân thượng tiếp theo muốn tiến hay lùi, muốn chớ đợi tiếp hay thôi?
Ở trong thiên đàn, bọn họ đã muộn tới bốn thời thần, nhưng mà những
người khác cũng không phải ngu xuẩn, mạo hiểm bị Từ Phúc giết cũng phải
tiến vào bên trong A Phòng cung.
Chỉ có trận hạch thứ hai hoàn thành, khôi phục lại thì mới có thể có tiền vốn mà chống lại Từ Phúc.
Thế nên mọi người mới ở xa xa mà chờ đợi, thẳng tới khi đại đao pháp tắc bị bẻ gãy, đại bộ phận khôi phục lại thực lực thì mới bắt đầu hành
động.