Thầm nghĩ mình thực ngu xuẩn, lúc này ở Ngoại Vực không phải đang có
một đầu thần thú Thánh Cảnh sao? Hủy Diệt Chân Long, bài vị không hề
dưới Linh Nguyên a?
Thật sự không có biện pháp, cũng chỉ phải tìm người nọ "xin" một chút, dù sao máu của Long tộc rất nhiều a.
Ngao Khôn ở bên ngoài hư không toàn thân liền rét run không hiểu, toàn
thân rùng mình một cái. Tựa hồ bị thứ gì đó cực kỳ khủng bố theo dõi.
Cẩn thận dùng Linh Giác điều tra, lại không phát hiện ra gì, chỉ có thể
mờ mịt lắc đầu.
Mà Tông Thủ lúc này lại bỗng nhiên nhíu chặt mày, hiện ra vài phần duệ mang.
Linh Giác của hắn đã cảm giác được một cổ khí tức cường hoành nguy hiểm dị thường đã phá giới mà vào.
Đó là một giọt máu huyết, nhưng lúc này nó vừa xuất hiện liền khiến
người tất cả mọi người phải hãi hùng khiếp vía, hít thở không thông.
-- là Thần Cảnh! Bản mạng tinh huyết của tu sĩ Thần Cảnh đỉnh phong tu sĩ!
Dùng thực lực của Ngao Khôn kia, sao lại thả Thần Tiêu này binh an tiến vào Vân Giới chứ.
Trong lòng nghi hoặc vạn phần, Tông Thủ lại không chút do dự, hồn ảnh
lóe lên, liền dứt bỏ kim giáp kim kiếm kia, quay về trong nhục thể của
mình, lần nữa cầm Huyết sắc đại kích kia!
Không ngờ được lúc
Thượng Tiêu Tông bị diệt còn có một trận chiến hung hiểm như thế. Bất
quá Tông Thủ lại không hề có ý sợ hãi, Huyết Vân thiết kỵ có thể vào
thời đại Thượng Cổ Vân Hoang uy áp thế giới, hủy diệt vô số tông phái, cũng không phải chỉ vì công năng nghiền áp tu sĩ cấp thấp! Càng bởi vì
nó có lực lượng có thể chống lại tu sĩ đỉnh giai!
Tâm niệm vừa động, mấy ngàn Huyết Vân Kỵ Sĩ cùng hắn tâm huyết tương hệ kia đều lần nữa hăng hái tụ hợp.
Trong từng đợt khí bạo, vô số linh lạc lần nữa tạo ra giữa mọi người, mấy ngàn huyết kỵ, lần nữa thành một khối.
Nguyên Không đạo nhân, giờ phút này đã cười ha ha:
- Là Thần Tiêu tổ sư, Thần Tiêu chân nhân tổ sư đời ba của tông ta!
Thương thiên mở mắt, Thượng Tiêu Huyền Linh Tông ta, cuối cùng đã có một đường sinh cơ!
Tông Thủ không thèm để ý, tiện tay một kích,
lập tức tụ lực mấy ngàn người đánh vào tàn trận do Nguyên Không đạo nhân chủ trì kia.
Oanh!
Linh Năng bốn phía đều một hồi chấn động không ngớt, gợn sóng vô hình nhao nhao tứ tán.
Thân thể Nguyên Không trước tiên, đã bị chấn thành huyết vũ. Tu sĩ còn
lại cũng phần lớn hóa thành bột phấn màu đỏ. Chỉ còn lại không tới mười người là vẫn còn sót lại, tuy nhiên cũng hấp hối, không còn lực kháng
cự.
Lúc này giữa không trung, huyết châu đột ngột xuất hiện
kia lập tức truyền ra một tiếng kêu rên thê lương, mang theo tức giận vô tận, cứ như là mãnh thú gần chết.
Tông Thủ vẫn không chút
hoang mang, hồn lực quán chú vào song kỳ ‘ huyết ’‘ sát ’ kia, xa xa một dẫn, liền dẫn toàn bộ hồn lực mênh mông cuồn cuộn nhập vào kỳ. Rồi sau
đó vầng sáng lóe lên, một tầng huyết sắc linh quang, lập tức bao phủ
toàn bộ bốn ngàn hai trăm huyết kỵ.
Lúc này giọt máu huyết kia cũng đồng thời lao xuống, trực tiếp chiếm cứ thân hình một tu sĩ Thần Tiêu bị trọng thương.
Tông Thủ thấy thế thì lạnh lùng cười cười. Hắn muốn đúng là như thế. Lưu lại tánh mạng những người này chính là vì thế.
Trong chốc lát khi thần trí tu sĩ còn chưa bị triệt để cướp lấy, hắn
mạnh mẽ chém ra một kích. Lăng không hóa thành ngàn hơn trăm trượng,
trọng trảm xuống!
Ngoại trừ sát đạo kích ý của Huyết Kỵ Sát ra càng ẩn ẩn có năng lực thôn phệ Thiên Địa!
Lại là một tiếng trọng minh như sét đánh, âm chấn thẳng truyền ra hơn trăm dặm.
Người bị giọt máu huyết kia nhập vào lập tức cũng hóa thành bột mịn!
Ngay cả mấy người còn lại bên cạnh cũng đều nhao nhao bị dư kình chấn
thành huyết thủy.
Giọt huyết châu kia kêu lên một tiếng đau
đớn, rơi vào đường cùng, cũng không tìm người nhập thể nữa, dứt khoát
hóa ra một cái hồn ảnh. Rồi sau đó khí tức kia liền không ngừng kéo lên, phảng phất không có chừng mực, hoành áp một phương thế giới này!
Tông Thủ thì nheo mắt lại, hơi phẩy tay áo một cái, thu Hiên Viên Y
Nhân vào trong linh giới hoàn của mình, trong ánh mắt, đã hiện lên một tia lạnh lùng.
Thực lực thanh thế của người này, đúng là vọt thẳng lên đến trên tiên cảnh! Áp lực ở Vân Giới tựa hồ đã bị hắn cưỡng
ép căng ra, cũng không còn ở cửu giai mà giống như Ngụy Húc khi đó vậy
--
Bên ngoài hơn mười dặm, Không Khí Tông và Thất Linh Tông
đều đã mở ra đại trận. Mà Càn Thiên Sơn gần bảy vạn tinh kỵ, lúc này đã
được hắn bảo hộ.
Một trận chiến này, không cần lo lắng mặt
khác, chỉ cần dốc sức đánh một trận với vị Thần Tiêu chân nhân này là
được.
Lúc này trên
trời cao, một nơi không thể nhìn thấy trên mây xanh, một vị lão giả nho
phục đang chắp tay sau lưng, nhíu mày nhìn qua trên đỉnh Thượng Tiêu
Sơn, trong mắt hơi lộ không vui.
- Thực lực Tiên cảnh đã vượt qua cực hạn của giới này rồi, Thần Tiêu này quả nhiên là xằng bậy --
- Cũng khó trách hắn như thế! Thượng Tiêu Huyền Linh Tông cơ nghiệp gần bảy ngàn năm, lại toàn bộ tiêu vong trong tay vị Càn Thiên Yêu Vương
này. Ta nếu là hắn, cũng sẽ nổi điên!
Người lên tiếng lại là một thanh niên, trên mặt lộ ra vài phần tà ý, tràn đầy vẻ nhìn có chút hả hê.
- Tông Thủ cũng thật hay. Một bước một cửu giai, nhớ rõ hai năm kia,
khi còn bên người Ngụy Húc vẫn chỉ là Tiên Thiên mà thôi? Rõ ràng có
thể phục hồi lại Huyết Vân Kỵ, Đông Lâm Vân Lục mà Lăng Vân Tông vất vả kinh doanh ra hôm nay sợ rằng phải chắp tay tặng người rồi. Thật khiến
người vui vẻ --
- Huyết Sát Kỳ lập, tất phải huyết tràn ngàn
dặm. Hôm nay tàn sát trăm vạn, thật sự là nghiệp chướng! Vị Càn Thiên
chi quân này trước kia còn thấy khá tốt, nhưng hôm nay bái nhập dưới môn hạ Thương Sinh Đạo, làm việc lại thô bạo như thế, thật khiến cho người
thất vọng. Thật đáng tiếc --
Một vị tăng nhân bên cạnh lại
tràn đầy vẻ cảm khái, trách trời thương dân, tựa hồ thật sự đang tiếc
hận, về sau lông mi trắng hơi chau lại:
- Như vậy có cần áp chế Thần Tiêu không?
Vân Giới không thể chịu được lực như vậy. Như vậy cũng chỉ có thể do bọn hắn ra tay ép hắn về cửu giai thôi
Hộ giới Tôn Giả, chính là Cổ tu sĩ trên Vân Giới ước hẹn. Có nghĩ vụ bảo vệ giới này, cũng có năng lực bảo vệ thế giới.
Nho giả kia nghe vậy liền hơi nhíu mày, cũng không nói gì. Ngược lại nữ tử mặt bộ váy xanh nhạt ở phía trước lúc này lại cười cười:
- Không bằng đợi một lát nữa đi? Thần Tiêu trọng thương, lúc này thực lực nhiều nhất chỉ là Tiên Cảnh đỉnh phong, trong Thập Tuyệt Khung Không
đại trận, mặc dù có chuyện gì, cũng không sao cả. Nhất thời nửa khắc sẽ
đến --
Lão giả mặc nho phục kia không nói gì, mà tăng nhân cũng yên lặng.
Bất quá ánh mắt ba người đều nhìn về phía thiếu niên kia. Người kia lại mỉm cười: , cũng không có ý chống đẩy:
- Nếu vậy thì ta có chỗ tốt gì?
- Một quả Ma Tức Mệnh Tuyệt Đan thì sao?
Lục y nữ tử kia nói:
- Thương Sinh Đạo ly kinh phản đạo, cũng là đại địch Ma Môn ngươi. Tông Thủ lại là đích truyền đời hai của Thương Sinh Đạo, giáo này rầm rộ,
đối với Ma Môn ngươi cũng tuyệt không có chỗ tốt gì!