Ads
Biện pháp duy nhất chính là tăng lên phẩm giai, chỉ đột phá cảnh giới tầng thứ năm chính mình mới có Thần Thông nhìn trộm toàn bộ sự vật.
Hôm nay, tuy tài lực của hắn hùng hậu nắm giữ Càn Thiên Sơn thành, tài nguyên cực thịnh.
Các loại đan dược như Địa Cực Đan tùy tùy tiện tiện có thể làm ra mười viên tám viên nhưng lại không muốn bởi vậy mà hủy tương lai của tiểu gia hỏa này.
Như vậy xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình ngộ rồi.
Tông Thủ cực kỳ tiêu sái buông lỏng tay ra rồi mỉm cười, lấy ra một mặt gương đồng, đúng là Huyễn Tâm Kính. Trong lồng ngực hắn ẩn ẩn sự hưng phấn.
Các loại Linh khí không có cần tế luyện thì có thể sử dụng. Mà Huyễn Tâm Kính hơi chút đặc thù một ít, chỉ cần được Thiên Hồ huyết mạch là đủ.
Tông Thủ có thể biết được vật ấy là bởi vì Huyễn Tâm Kính từng hung danh hiển hách trò chơi Thần Hoàng.
Đặc biệt là Đông Lâm Vân Lục từng có người đạt được bảo vật này, rồi sau đó là sát nhân bốn phía.
Phàm là kẻ thấy không vừa mắt thì một kính huyễn sát, mãi tới khi Tông Thủ đoạt được Cực Mệnh Thế Thư thời gian, người này chưa từng vẫn lạc, vẫn hung hăng càn quấy, linh pháp mạnh mẽ tuyệt đối, thực lực vẻn vẹn dưới Thất Hoàng Thất Hoàng và trên mấy vị đỉnh phong Linh Sư vài phần.
Tông Thủ trước kia từng cùng giao hảo cùng người này cũng từng giao đấu võ học. Bởi vậy biết được người này sở dĩ thiên tư thường thường lại có thể ở linh pháp nhất đạo có thành tựu kinh người.
Mấu chốt là ứng dụng linh kính này cùng luyện chế vật ấy bất đồng với Thất Vĩ Tuyết gia.
Mặt kính khéo đưa đẩy cơ hồ có thể bằng được minh quang kính thậm chí còn hơn mấy phần. Tông Thủ tế lên, không bao lâu đã bay vút ra ngoài cửa sổ.
Vừa lúc thời gian ban đêm, trăng sáng chiếu xạ Huyễn Tâm Kính vào trong phòng rộng lớn.
Mà khi nguyên hồn Tông Thủ từ mi tâm khiếu huyệt bay ra bạo lộ dưới ánh trăng thì trong khoảng thời gian ngắn dâng lên vô số khói nhẹ, bị Thái Dương Chân Hỏa Huyễn Tâm Kính đưa tới thiêu cháy linh hồn.
Tông Thủ cũng không có cảm giác cố hết sức, hồn lực của hắn giờ phút này tăng trưởng gấp 10 lần so với lúc mới vào cảnh giới Dạ Du, chiết xuất gấp mười lần.
Cho dù là ánh trăng tròn tạo nên thương thế của hắn cũng rải rác không để vào trong mắt.
Chính thức khó ứng phó nhất là bởi vì Huyễn Tâm Kính kính chiếu sáng mà dẫn phát ảo giác trùng trùng điệp điệp.
Ánh trăng càng sáng, ảo giác lại càng mạnh, lưu lại đủ loại sơ hở ở trong lòng hắn.
Đau thương hỉ nộ, tất cả đều hiện lên trong ý niệm.
Ban đêm dần dần lui, ánh mặt trời thứ nhất đã lóe lên từ phía chân trời đi qua mặt tròn tròn đồng thau phản xạ trong phòng tập võ chiếu xạ vào bên trong thần hồn của Tông Thủ.
Ảo cảnh ý niệm Tông Thủ lập tức biến đổi, một thân ảnh trung niên tuổi chừng 30 tuấn mỹ tuyệt luân, thân hình cao to, một thân khí thế giống như trụ trời chống đỡ thiên địa.
Đôi mắt phượng lạnh lùng nhìn xuống:
- Ngươi là ai? Thật to gan! Vì sao chiếm cứ thân hình con ta, con ta ngày nay ở đâu?
Trong lồng ngực Tông Thủ buồn bực chỉ cảm thấy hổ thẹn, lại cảm giác hồi hộp.
Mắt thấy ánh mắt đối phương lẫm liệt, một chiêu Định Linh Hoàng Quyền xa xa kích đến. Tông Thủ ngay sau đó lại hai mắt trợn lên, đồng dạng một quyền nghênh tiếp.
Chính mình một thân trong sáng vô tư, sự tình đoạt xá chính mình cũng không cảm thấy thiệt thòi, cần gì phải sợ Tông Vị Nhiên?
Oanh!
Một tiếng nổ vang, toàn bộ tiêu tán ảo giác ở bên trong ý niệm của Tông Thủ toàn bộ tiêu tán, hắn cảm giác nguyên hồn mình thình lình tất cả đều là diễm lưu bị bỏng đau nhức vô cùng.
Ánh mặt trời sáng sớm ngày càng mạnh, dù trải qua Huyễn Tâm Kính phản xạ một lần cũng vẫn mạnh gấp mười lần đêm trăng.
Phía dưới ánh mặt trời chiếu vào, Tông Thủ chỉ chèo chống không đến một khắc, toàn bộ nguyên hồn phảng phất muốn thiêu đốt lên.
Nhưng hắn không hoảng hốt, ý niệm khẽ động, chính là một tầng Tử Lôi bao phủ đuổi toàn bộ hỏa lực ánh mặt trời. Ngay sau đó, Huyễn Tâm Kính cũng quay một vòng tròn, khi trở lại vị trí ban đầu thì Tông Thủ đã mở mắt ra. Hắn thấy trong não đau đớn vô cùng.
Đây chính là do âm hồn của hắn cường hành thừa nhận Thái Dương Chân Hỏa, Linh Năng hồn lực ở trong vòng xoáy Hồn hải đã giảm đi trọn vẹn nửa thành.
Bất quá chỉnh thể mà nói, thực lực của Tông Thủ chưa từng suy yếu, ngược lại trong một chút thời gian này đã tăng trưởng một đoạn.
- Cái này là hồn lực Hoàn Dương Cảnh sao?
Mới minh tưởng tĩnh quan, Tông Thủ cảm giác nguyên hồn không hề chỉ là âm hàn, càng nhiều vài phần dương khí. Có loại cảm giác ấm áp lúc trước chưa bao giờ có.
Bình thường mà nói, Linh Sư muốn đạt tới một bước này là hồn lực tích lũy đến mức tận cùng bởi vậy âm cực mà sinh dương. Muốn đột phá cảnh giới đó, dù có là thiên tài cũng cần mấy năm thời gian không ngừng tích lũy, không ngừng chiết xuất, ngày hôm nay hắn mượn Huyễn Tâm Kính đã dễ dàng vượt qua.
Tuy là tổng sản lượng hồn lực giảm bớt nhưng ngày sau tu hành trực tiếp đem thần hồn chuyển thành dương cương.
Hồn lực mới sinh ra, bản thân cũng sẽ mang theo dương khí không cần mất công chuyển hóa, không biết giảm bớt đi bao nhiêu công phu.
Đồng thời có thể rõ ràng cảm giác nguyên hồn chính mình đối với khống chế thiên địa linh năng gia tăng lên không ít.
Không giống như trước kia sợ hãi ánh mặt trời, xung đột chân khí cùng Địa Luân Mạch trong đan điền cũng suy yếu trên diện rộng.
Tông Thủ thể nghiệm và quan sát một phen hồn hải, không khỏi cười cười. Đây là bí mật của vị kia, dựa vào vật này lịch lãm rèn luyện tăng lên tâm cảnh, một bên đem nguyên hồn chuyển âm thành dương.
Chỉ là dù sao cũng là trong trò chơi, cho dù được xưng có chín thành chín mô phỏng chân thật tính, cũng không cách nào đem linh khí nguyên vẹn bày ra, càng không cách nào tác dụng đến sự thật. Mà cái gọi là tâm cảnh tăng lên chỉ là một đống số liệu, nguyên hồn chuyển thành dương cũng cũng giống như thế, không có tác dụng trợ giúp Linh Sư tu hành trong hiện thực .
Tông Thủ khi đó cũng không nghĩ tới, mình sẽ ở vạn năm trước đó đạt được vật ấy, càng có được Thiên Hồ huyết mạch.
Mà càng làm người kinh hỉ chính là tưởng tượng trong trò chơi đặt ở trong hiện thực rõ ràng đồng dạng có thể thực hiện.
Lại suy nghĩ một chút về thân ảnh Tông Vị Nhiên, Tông Thủ nhướng mày.
- May mắn! Nguyên lai trong tâm linh ta bất tri bất giác lưu lại một sơ hở lớn như vậy. Quả nhiên muốn hoàn thiện tâm cảnh cần phải hiểu rõ bản thân.
Não hải vẫn còn đau đớn, Tông Thủ tế Huyễn Tâm Kính lên.
Thiên Hồ Tuyết Thị từ khi luyện thành nó ở Vân Giới chỉ coi là sát phạt chi khí. Nhưng trong mắt Linh Sư tại hậu thế lại không phải như thế.
Hắn khai mở rất nhiều cách dùng, đều đủ làm cho Tuyết gia đấm ngực giẫm chân.
Chỉ thấy kính quang lóe lên, ở trongý niệm Tông Thủ xuất hiện ảo cảnh lần nữa, một vùng quê màu xanh lá tràn ngập chim hót hoa nở.
Sắc mặt Tông Thủ dần dần tương hợp, chuyện tuyệt vời nhất nhân gian đang bày ra từng chút một trước mắt hắn.