Ở biên giới vũ trụ vẫn đang không ngừng bành trướng.
Duy nhất có một điều khiến hắn kinh ngạc là ở đây đối với những quy tắc cơ sơ cấu thành một thế giới cảm ứng đặc biệt rõ ràng.
- Trông sự thay đổi ở thế giới này, chỉ sợ hình thành không dưới trăm
ngàn năm? Đáng tiếc, giới này tuy lớn, có thể nuôi dưỡng hình thành ngôi sao lại là một trong số hàng tỷ. Một số ngôi sao, lại thay đổi rất tốt, có hy vọng nhưng vẫn cần đến hàng tỷ năm mới được.
Ít ra những gì Tông Thủ nhận thấy ngôi sao cũng không tồn tại như thế.
Nếu như đã có, cũng là một số vật không thể dùng được, còn bé hơn cả con kiến.
Ánh mắt Tông Thủ dịch chuyển, sau đó dừng lại một chỗ.
Phương hướng ở nơi đó, nhìn không khác gì những nơi khác, nhưng không
gian xung quanh nó nhưng lại có những đường congkhông bình thường.
Còn nếu như làm thẳng những đường cong này lại ở trong tầm mắt của hắn hình thành một điểm mù, một động rỗng.
- Nơi này giống hắc động như ta đã từng biết.
Tông Thủ cười nhẹ, tiếp tục khống chế Bích hỏa Huyền Quy, chuyển về hướng phác bay vòng vòng.
Không chỉ một mình hắn thần thông, ở thế giới này, diện tích cũng tăng lên đáng kể.
Bích hỏa Huyền Quy, cũng tương tự như vậy, một khi đã bay vòng vòng hầu như cũng thông hành với ánh sáng.
Thời gian ở xung quanh đấy đều ngừng lại, cũng rất dễ dàng như những đường quanh co trong không gian.
Xem khoảng cách từ hắc động, cũng không dưới triệu dặm, do đó khi Tông Thủ chống đối lại nơi này cũng chỉ dùng nửa giờ đồng hồ.
Cách xa ngàn dặm, không dám lại gần.
Ở nơi này, mọi ánh sáng đều bị thâu tóm, tất cả mọi vật chất đều bị thôn tính.
Biển lực mênh mông, thu hút xung quanh.
Cho dù lúc này Tông Thủ không làm gì được cũng phải dùng toàn lực chống
đối mới có thể không bị bất động ở không gian này, không chịu ảnh hưởng
của hắc động kia.
Quan niệm của Tông Thủ cũng dễ dao động, ngơ ngác nhìn mọi vật.
Thực ra trong lúc này hắn không nhìn thấy gì hết, chỉ có thể cảm nhận có một chỗ trống rất lớn phía đằng trước cách hắn không xa.
Điều đó khiến hắn khó có thể hình dung được sự to lớn huy hoàng của nó,
khiến mọi nguyên tắc, tất cả các đạo tan tành và mọi thứ trở về một mớ
hỗn độn ban đầu.
Lúc này không chỉ có hắn, đến mấy con Bích hỏa Huyền Quy dưới chân hắn cũng thành thật không kém.
Đối với mọi dị cảnh trời đất ở đây, cũng chỉ như thế! Không đúng, phải là thua kém rất nhiều.
Tông Thủ hít một hơi lạnh, ánh mặt lóe sáng.
Tiếp đó lại dở mếu dở cười, thảo nào Phật môn lại nói Tông Thủ là người nắm giữ vụ trụ đầu tiên cũng là cuối cùng.
Hắc động phía trước mặt, nếu như ở Vân Giới, thì đã bị hủy diệt rồi.
Tông Thủ nghỉ ngơi ước chừng năm ngày thời gian. Thẳng đến khi pháp lực
bản thân không thể tiếp tục chèo chống nữa mới từ trong nhập định dần
thức tỉnh.
Lực hấp dẫn của hắc động kia cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều đang tăng
cường. Cho dù ở ở ngoài xa triệu dặm, bất cứ lúc nào đều có thể có nguy
cơ bỏ mình.
Một chút không cẩn thận, thân hình không khống chế được, bị lực hút cuốn vào trong vòng xoáy thì không có khả năng giãy dụa thoát khốn.
Mặc dù năm ngày này cũng là tìm hiểu tỉ mỉ nửa ngày sau đó lui lại phía xa, dùng thời gian nửa ngày còn lại khôi phục sức lực.
Các loại lực trường, các loại pháp tắc, thời không lực nơi này thời thời khắc khắc đều đang biến ảo.
Khi hắn cảm ngộ thiên địa chí đạo này là lúc cũng cần mỗi thời mỗi khắc
đều phải chú ý phải chú ý mạnh mẽ trấn áp bốn phía, cân bằng hết thảy
lực.
Thế nhưng Tông Thủ vẫn như cũ liều lĩnh, chỉ cầu có thể hướng tới chỗ trống khổng lồ kia, dựa vào càng gần càng tốt.
Nơi này hồn niệm căn bản là không thể triển khai. Có chút tràn ra cũng sẽ bị phệ lực cuốn đi, mất đi vĩnh viễn.
Biện pháp duy nhất là đến gần lấy mắt để xem, lấy tâm ý quan tưởng.
Mà trong vòng năm ngày này, hắn tận mắt nhìn thấy hơn mười triệu dặm
cùng Vân Giới đại nhật độc nhất vô nhị tinh thần bị hắc động này cắn
nuốt vĩnh cửu, không còn bóng dáng.
- Đây là hắc động chi uy? Chắc chắn không phải hủy diệt mà là chung mạt, hết thảy điểm cuối -.
Ánh mắt Tông Thủ lóe lên, nhìn về phía ngoài trăm vạn dặm.
Cũng không biết có trùng hợp hay không, ngay tại trước đó không lâu hắn
chính mắt trông thấy không biết cách xa bao nhiêu dặm, một cái hoàn toàn mới hắc động đang trọng quá trình hình thành.
Còn cách năm ba cái tinh thần hệ khổng lồ, một viên ảm đạm ngôi sao
chính là đang sụp đổ, có rút lại rốt cục sau đó sản sinh ra một cái điểm đen thật nhỏ, tiếp đó cắn nuốt hết thảy.
Kỳ thật quá trình này , Tông Thủ vốn không thể thấy. Chính là bởi vì hắc động kia hình thành sản sinh ra lực lượng biến hóa cự mỏng manh sau
cùng mới bị hắn phát giác.
Tông Thủ nhưng lại biết được, giờ phút này hắn cảm ứng được kỳ thật là tình cảnh của trăm ngàn triệu năm trước.
Hắc động hoàn toàn mới này, khoảng cách thật sự quá xa. Cho dù là ánh sáng cũng cần vô số thời đại mới có thể đến nơi đây.
- Vật cũng suy, làm suy biến đến cuối cùng chính là chỗ này giống như
chính là chỗ này. Nếu ở thế giới khác, sớm đã hủy hết một giới chỉ có
nơi này bởi vì vũ trụ này thức sự quá rộng lớn còn đang khuếch trương
trái lại không có việc gì.
Nghĩ như vậy, lông mày Tông Thủ khẽ cau một cái.
Kỳ thật nơi này còn lâu mới tính là là chân chính thế giới điểm cuối.
Chính là nơi đây đủ loại hoàn cảnh khác thường mới hiện ra dị cảnh này,
đủ hiện ra mạt thế pháp tắc, tiếp tục dung hợp cái khác mà thành.
Kỳ thật đã có thể tính là một loại đại đạo pháp tắc.
Chẳng qua là tình hình bây giờ của Tông Thủ lại có chút bất đồng.
Kiếp trước hắn tối đa chỉ nhìn qua một ít văn tự tích súc cùng với một ít đề cập hình ảnh bên ngoài của hắc bạch động mà thôi.
Rất nhiều đều chỉ có thể dựa vào suy nghĩ chủ quan của mình. Lúc trước
lúc quan tưởng tụ xuất hắc bạch Pháp Tướng cũng toàn bộ dựa vào chính
mình, đông thêm tây bổ lúc đó mới hoàn thành.
Lúc sau lại có may mắn, được xem thái sơ chi cảnh, vì thế dựa vào chính
hắn tham ngộ sở tới giống thật mà là giả chân chân pháp đại đạo. sau đó
tự cho là đúng, đem nó một phen hoàn thiện.
Hồn nhiên không biết chính mình kỳ thật đã bước lên một cái lối rẽ.
Lúc này nhìn lại, hồn niệm của hắn trong hắc sắc lốc xoáy kia cùng bàng đại không động trước người này đều có điểm bất đồng.
- So với chân thật hắc động này, phương pháp của Tông Thủ ta nhưng thật
ra tiếp cận với chung mạt. Vô lượng chung thủy Phật sao? Nguyên lai vài
vị Phật tôn kia của Phật Môn so với ta còn muốn thấu hiểu hơn.
Tông Thủ tinh tế suy nghĩ, rồi sau đó dở khóc dở cười, lắc đầu không thèm quan tâm.
Vô luận như thế nào, nắm giữ điểm cuối vũ trụ, điểm bắt đầu vũ trụ, đều so với đơn thuần hắc bạch động, muốn mạnh hơn nhiều.
Không biết đây có coi là nhân họa đắc phúc hay không?
Đánh bậy đánh bạ ngược lại thoát khỏi rào cản này.
Có giác ngộ này, Sau đó không lâu tái tụ thực là lúc cần phải chú ý, dễ dàng hơn.