- Danh tính của ta, xếp vào gia phả Lục gia các ngươi, đó là chuyện của Lục gia các ngươi, cùng ta không quan hệ, cũng chưa từng đồng ý. Nói cho cùng, ta là Tông Thủ không phải Lục Thủ.
Mặc dù không biết tình hình Lục gia, chỉ riêng chuyện có tới hơn hơn ba mươi người được tuyển làm tương lai người thừa kế, cũng đã biết Lục gia thuộc hàng lăng nhăng bậy bạ.
Cho dù có thể đây là phương pháp Lục gia " nuôi dưỡng" Tùy ý vãn bối tranh đấu để lựa chọn ra người chân chính có tư cách kế thừa Lục gia.
Mà vạn năm sau, Lục gia chưa từng xuống dốc, ngược lại thanh thế ngày càng tăng lên.
Nhưng mà Tông Thủ không muốn bị cuốn vào trong vòng xoáy này.
Còn nói nếu muốn sửa họ, phụ thân biết có hay không giết mình, vẫn là có thể.
Chỉ cần có đầy đủ thế lực, khiến Lục gia thỏa hiệp đem mẫu thân phóng thích, hắn liền đã thoả mãn.
Lúc này cũng đã chứng kiến hi vọng, Thương Sinh Đạo, Long Ảnh mặc dù còn lâu mới đủ để khiến Lục gia khuất phục, cũng đã có thể đối kháng kềm chế.
Như vậy ngày đó sẽ không còn xa.
Phương Tuyệt tựa hồ như đoán được, thanh âm thản nhiên:
- Việc đã đến nước này, mặc kệ Thiếu chủ có đáp ứng hay không, hiện giờ đều đã là Thiếu chủ nhân của chúng ta.Cho dù phát sinh chuyện gì cũng không hề thay đổi, trong vực này bất kể là Lục gia chi hữu hay Lục gia chi địch đều sẽ biết được Thiếu chủ chính là Lục gia ta đích mạch, tương lai chi chủ.
Ngụ ý là ý niệm của Tông Thủ ngươi căn bản không cần thiết, phản kháng vô ích.
Trong lòng Tông Thủ càng thêm bực mình, cảm giác như thể Bá Vương ngạnh thượng cung, không phải vui vẻ mà là bị động, bị người bức bách.
Càng cảm thấy một trận bất đắc dĩ. Đối mặt nhân vật như vậy, hắn thật đúng là không có biện pháp.
Nói cho cùng, hắn việc gì phải cung người này tranh luaabj này kia?
Mới vừa rồi không phải mấy chục người này hướng về mình mà quỳ sao, có chút không thỏa đáng sao?
Nghĩ đến đây, Tông Thủ không khỏi nhức đầu xoa xoa thái dương:
- Các ngươi đứng lên trước nói sau!
Phương Tuyệt nghe vậy cười, lần này cũng không khước từ, vươn người đứng lên. Nhìn về Tông Thủ, ánh mắt đồng dạng cùng những người phía sau đều phức tạp không nói nên lời.
- Từ sau khi khi tiểu thư nàng sinh hạ ngươi, chưa cùng ngươi gặp mặt dù chỉ một lần thế nhưng yêu thương ngươi sâu đậm vô cùng, nêu biết ngươi hiên tại như vậy, nhất định là vui mừng khôn nguôi!
Khuôn mặt Tông Thủ khẽ nhúc nhích, nhìn Phương Tuyệt. Trừ Tông Vị Nhiên ra, đây vẫn là lần đầu nghe người quen phụ mẫu mình nói về mẫu thân mình.
Đúng vậy! Sao có thể không thương?
Hắn có nghe nói qua Lục gia tộc quy các lại hình phạt, như cũ kiên trì muốn sinh hạ mình, sao có thể là phàm tục nữ tử?
Tiếp theo lại nghe Phương Tuyệt nói :
- Phương Tuyệt từng hầu hạ tiểu thư bảy mươi năm, trên dưới Phương thị gia tộc đều chịu qua đại ân của tiểu thư. Cả đời Phương Tuyệt này, việc đau lòng nhất là lúc tiểu thư bị hỏi tội lại đứng nhìn bất lực. May mắn hiện giờ, không thẹn làm một điện chi chủ nhất định đem hết toàn lực dốc sức phù trợ Thiếu chủ nắm trong tay Lục gia, đoạt lại đầy hết thảy mọi thứ của tiểu thư nàng
.
Nếu nói là đoạn đầu nhưng lòi nói này khiến hắn cảm động thì những lời lúc sau lại khiến hắn chẳng biết làm sao.
Bất quá nếu là Thương Viêm điện chủ, Lục gia Lục Đại viêm điện đứng đầu vậy thì có lẽ sẽ biết mẫu thân mình hiện đang ở nơi nào.
- Không biết mẫu thân của ta mẫu thân của ta hiện nay như thế nào?
Nghĩ đến liền hỏi, Tông Thủ trực tiếp nhìn về Phương Tuyệt:
- Hiện giờ nàng đang ở đâu?
- Ở Cửu Tuyệt tử ngục chịu hình!
Phương Tuyệt không chút do dự đáp lại, hờ hững nói :
- Đấy là nơi Lục gia ta trừng phạt phạm nhân. Một Giới chín tầng đã bị phong tỏa. Truyền thuyết nơi tầng thứ chín này giống như Địa Ngục. Một khi đi vào, cho dù là cảnh tu sĩ cũng chịu không nổi khổ hình nơi này, bình thường khoảng ba năm là sẽ tiêu vong, số còn sống cực ít. Trừ phi dựa vào ngoại lực tương trợ nếu không không cách nào rời đi. Lúc Tiểu thư chịu hình chỉ mới thiên cảnh tu vi. Ở Cửu Tuyệt tử ngục, chỉ sợ lão chủ nhân âm thầm sai người quan tâm, nếu không nhất định là chịu mọi sự tra tấn.
Nói đến đây, như chợt nhớ tới một chuyện, Phương Tuyệt lại nói:
- Ngay tại vài ngày trước, từng có một có một vị thần cảnh, cũng không biết đã vào Cửu Tuyệt tử ngục chưa hay đã rời đi rồi. Có người nói, người nọ là phụ thân ngươi Tông Vị Nhiên, cũng không biết rốt cuộc có phải hay không?
Đồng tử Tông Thủ nhất thời co rụt, sau đó khôi phục lại như thường.
- Cửu Tuyệt tử ngục? Một khi tiến vào trong đó, chẳng lẽ thực không thể rời đi?
- Cũng không phải!
Phương Tuyệt lắc đầu:
- Trừ phi là Trừ phi là Lục gia thuần chính nhất phần không chi huyết, hoặc là vượt trội hơn phần không chi huyết, Thế nhưng loại huyết mạch này, đã liên tục mấy đời Lục gia đều chưa từng xuất hiện, dù là mẫu thân ngươi cũng không phải.còn nữa, hoặc là ở ngoài tử ngục có người tiếp ứng thế nhưng là Cửu Tuyệt tử ngục kia, truyền thuyết chính là do thần niệm của một vị chí cảnh chân tổ của Lục gia ta biến thành.Vạn năm nay chưa hề có người nào có thể từ trong Cửu Tuyệt tử ngục đào thoát.
Tông Thủ như có suy nghĩ gì như có suy nghĩ gì gật gật đầu gật gật đầu, nói như vậy muốn cứu người bắt buộc phải mạo hiểm chọc giận chí cảnh .
Mà Phương Tuyệt lập tức lại nói:
- Còn có một cách nữa chính là tương lai một ngày, Thiếu chủ chân chính nắm giữ Phần Không Lục Gia chúng ta!
Tông Thủ tà mục liếc hắn một cái, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng trong trẻo nhưng lạnh lùng. Lập tức chỉ thấy mấy chục Lục gia nhân phía sau người này đều là ánh mắt nóng cháy, mang theo khát vọng chờ đợi.
Nhất thời khí tức cứng lại, những người này đều là trung tâm lão bộc của mẫu thân mình.
Hắn không có tư cách răn dạy và quở mắng răn dạy và quở mắng răn dạy và quở mắng, cũng không đành lòng.
Chỉ có thể bất bình khoát tay:
- Việc của Lục gia, cùng ta không quan hệ!
Trừ phi là bất đắc dĩ, tuyệt không nguyện ý đi làm Lục gia tám trăm giới chi chủ gì gì kia.
Tranh quyền đoạt thế, huyết mạch tương tàn, có phiền hay không?
Sau khi nói xong Sau khi nói xong, Tông Thủ đạp Quy bối, Sử dụng lên bích hỏa Huyền Quy hướng về phương hướng đệ tam thần điện đi vào.
Nếu vị Thương Viêm điện chủ này ở đây, vậy việc ở đây cũng không cần lo lắng. Phương Tuyệt này tự nhiên xử trí ổn thoả , Phi Sương Phi Hàn cũng có thể nhân tiện kỳ giải quyết.
- Thuấn Không Long điện này không cho phép ngoại nhân đi vào, các ngươi nếu không có làm gì vậy đứng đây thủ được rồi.
Nói chuyện, Tông Thủ liền một chưởng hướng Chu Tà Hồng Cơ ở phía xa chụp tới, hắn ta khẽ biến, lập tức chống lại thế nhưng quanh thân cương khí tầng tầng bị phá vỡ.
Đang muốn vận dụng ly biệt câu, đã thấy kiếm của Tông Thủ dĩ nhiên đã tới. Kiếm ý áp bách khiến cho hắn căn bản vung không nổi ly biệt câu.
Rõ ràng giữa hai người kém nhau một cảnh giới lại hoàn toàn chống cự không được.