Ha hả cười gượng vài tiếng, đối với vài đạo đường nhìn từ bên cạnh đâm
đến, Tông Thủ chỉ cho là không phát hiện, xấu hổ cười nói:
-
Chính là Mạch Linh Thảo luyện chế đan dược, nghĩ không ra Hiên Viên tiểu thư đối với luyện đan cũng là tinh thông như vậy. Bội phục bội phục!
Không ngờ Hiên Viên Y Nhân bên kia, nét mặt cũng đồng dạng lộ ra vài phần vẻ khinh thường:
- Dược lý này là đúng, bất quá ngươi có thể luyện đan hay không? Hiểu
dược lý hay không? Nên sẽ không để toàn bộ dược, toàn bộ một cổ ý thức
ném đến trong đỉnh lô để luyện là được? Thực sự là tự ra vẻ thông minh,
kỳ thực ngu xuẩn không gì sánh được. Không biết luyện đan, cũng đừng làm hỏng những loại thuốc này....
Tông Thủ tính tình cho dù tốt đi
nữa, lúc này nghe được có chút thẹn quá thành giận. Tiếp đó lại sinh ra
vài phần tự cảnh ý, dung nhan nghiêm túc, hướng phía Hiên Viên Y Nhân
cung kính khom người:
- Nói như thế, Hiên Viên tiểu thư nhất định là biết được làm sao để luyện ra Mạch Linh Đan này sao? Tông Thủ luyện
đan một đạo xác thực là nửa hiểu nửa không. Còn thỉnh tiểu thư, vui lòng chỉ giáo!
Thánh Nhân có lời nói, ba người đi cùng tất có người
là thầy ta, làm người nếu như không phải hỏi, cũng không ngại hỏi, điều
này cũng không có gì mất mặt.
Trong lòng cũng là âm thầm kinh
ngạc, mới vừa rồi nữ nhân này bản lĩnh phân biệt dược, thực sự không
phải tầm thường. Mặc dù hậu thế những cao giai Đan Sư kia, cũng không
nhất định đã có được bản lĩnh này. Nói vậy luyện đan thuật tuyệt không
quá kém.
Hiên Viên Y Nhân nghe vậy, quả nhiên nghiêm mặt nhíu mày, thần sắc trên mặt cũng chuyển thành bình tĩnh:
- Nếu muốn luyện chế đan này, Ngân Kiều và Tông Bản hai vị thuốc kia, có
thể phải cho thêm vào. Còn lại mấy vị cũng cần chọn đúng thời gian, bằng không đan này cũng sẽ giống như ngươi lúc này, chuyển thành độc đan.
Ngoài ra sau khi thuốc sôi, cần dùng đan huyền thập nhị ấn lấy thất ấn
khống đan, đem độc lực loại bỏ. Lúc khai đỉnh, càng cần lấy Khống Nguyên Quyết thu đan tán hỏa....
Khi nói đến phân nửa, thấy Tông Thủ
càng nghe càng là mờ mịt, vẻ mặt tỉnh tỉnh mê mê, Hiên Viên Y Nhân không khỏi lại là một trận bất đắc dĩ:
- Bỏ đi, phương pháp này mặc dù nói ra, đan này ngươi cũng luyện không ra được, cũng khó trách ngươi
không biết. Mạch Linh Đan này, ta luyện ra cho ngươi là được. Bất quá
nếu là đan thành, ngươi cần phải nói cho ta biết, đan phương của Mạch
Linh Đan này ngươi rốt cuộc là nhìn thấy trong quyển sách nào? Xuất phát từ điển cố nào? Ngươi nếu có hứng thú học, có thể tiến đến xem sao.
Chóp mũi lại khẽ ngửi ngửi, sau đó theo hỏa của thán hỏa kia, trực tiếp đi vào gian phòng của Tông Thủ.
Tông Thủ ngẩn ra, thầm nghĩ nữ hài này tính tình sao lại vội vàng xao động
như vậy? Còn không có nói cho nàng đan phương hoàn chỉnh, đã vội vàng
bắt đầu luyện chế.
Mặc dù biết được thành phần dược vật, phân lượng cũng nhất định đoán không ra được, như vậy cũng có thể luyện đan?
Lúc này Lý Vân Nương kia cũng là đi tới phụ cận. Ánh mắt càng đằng đằng sát khí, so với ngày trước còn muốn càng âm lãnh hơn:
- Đúng là kỳ quái tiểu thư cũng sẽ luyện đan? Tiểu thư nàng bảy năm
trước, đã được Đan Tuyền Tông thu vào môn hạ. Được tán dương là môn hạ
đan đạo thiên tư đệ nhất. Chỉ cần ba mươi năm đã có thể tận được một
thân chân truyền của hắn. Bỏ đi, ta hà tất phải nói những cái này với
ngươi? Thần Tiêu Tông, Đan Tuyền Tông, phỏng chừng phụ thân ngươi cũng
sẽ không nói ra với ngươi, phí lời....
Trong lời nói, tràn ngập vẻ khinh thường. Làm như lười cùng với Tông Thủ nói tiếp:
- Ngươi chỉ cần biết được, lấy thân phận của tiểu thư nàng, xa xa không
phải một phế vật ngay cả luân mạch cũng đều chưa mở như ngươi có thể
ngưỡng vọng. Mặc dù là có một ngày, thật sự có thể giải quyết được song
mạch chi thân này của ngươi, cũng không phải ngươi có thể tương xứng
được. Nếu có vài phần tự giác, thì tự mình cút đi thật xa, chớ có lại
dây dưa với tiểu thư nữa!
Thanh âm nhỏ tựa như tơ nhện, chỉ gần nửa trưởng, hết lần này tới lần khác, trong tai Tông Thủ đều có thể nghe được rõ ràng.
Con mắt trong veo như nước của Sơ Tuyết trợn trừng lớn, muốn cùng nữ nhân
này trở mặt. Tông Thủ lại kéo một cái, trên mặt nhàn nhạt cười khẽ:
- Đan Tuyền Tông? Tông Thủ đã nghe qua, Thập Cửu Linh Phủ Chi Thất có
đúng không? Có người nói thực lực có thể cùng Thập Đại Thánh Địa tông
môn sánh vai, chuyên công luyện đan thuật. Về phần Thượng Tiêu Tông,
cũng có chút nghe nói. Thập Cửu Linh Phủ Chi Tam, Lôi Pháp Niệm Thuật
cực kỳ được...
Lý Vân Nương thần tình ngẩn ra, sau đó lại cười nhạt một tiếng:
- Biết được thì càng tốt hơn. Đúng rồi, Mạch Linh Đan kia của ngươi nếu
là tiểu thư nàng tự mình xuất thủ phỏng chừng một ngày nửa ngày liền có
thể luyện thành. Khi đó lại đến lấy là được! Luyện Đan Thuật của Tiểu
thư, chuyện liên quan đến bí ẩn của tông môn, thế tử vẫn là chớ có đứng
xem tốt hơn!
Sau khi lời nói dứt xuống, cũng là đi vào bên trong
phòng của Tông Thủ. Khi Tông Thủ muốn bất chấp mặt mũi, đi theo vào
trong, cánh cửa kia đã "ba" một tiếng gắt gao đóng chặt lại.
Sơ Tuyết nhìn thấy liền căm giận không ngớt, hướng phía cửa phòng kia thè cái lưỡi thơm tho ra, trong miệng hừ lạnh nói:
- Vênh váo tự đắc, có gì hay chứ? Bái nhập môn hạ của Minh Đan lão nhân
kia, cũng không phải nàng? Còn có cái gì không nên lại dây dưa nữa, rõ
ràng là các ngươi tự mình đi tới đúng không? Cũng không phải thiếu chủ
muốn đi quấn lấy các ngươi! Thiếu chủ, nếu như nữ nhân kia biết được
ngươi hiện tại, chỉ tu hành mấy tháng, đã đạt tới Xuất Khiếu Chi Cảnh,
càng có thể bơi đêm không trở ngại, cái cằm không biết có rớt xuống hay
không? Đúng rồi, còn có kiếm đạo thông linh....
Nàng lại không
biết kiếm đạo thông linh có ý nghĩa ra sao. Bất quá nếu có thể làm Triệu Yên Nhiên kia kinh ngạc như vậy. Mà ngay cả Lôi Động thân là Thiên Vị
Võ Tông cũng là hơi bị kinh ngạc không ngớt. Chắc là sự tình cực kỳ
không tầm thường, thậm chí so với kia Xuất Khiếu Cảnh Giới, còn muốn lại càng đáng chú ý hơn.
Thậm chí ngày trước Tông Thủ lấy tu vi Dưỡng Linh Cảnh , kiếm giết Tiên Thiên Võ Sư kia, cũng là Tông Thủ.
Tông Thủ nghe vậy cười khúc khích, gõ gõ cái đầu của Sơ Tuyết:
- Ta xem ngươi mới là kiêu ngạo đấy! Chút bản lĩnh nhỏ này, ở trong mắt
những đại tông môn kia, cái rắm gì cũng không tính. Chớ có nói ra, khiến người ta nghe được lại chê cười!
Lại mang chút oán niệm nhìn cửa phòng của mình một cái, Tông Thủ âm thầm lắc đầu.
Khó có được cơ hội, lại bị quấy nhiễu như vậy. Kiếp trước chính là như thế, không biết bao nhiêu lần, muốn nhìn trộm bí truyền của những đại tông
môn kia mà không thể được.
Võ đạo ý niệm và phù lục chi thuật,
hắn là toàn bộ dựa vào bản thân tự lục lọi tìm ra. Lại đều là dã lộ tử,
không thành hệ thống.
Lúc này muốn bàng quan đã vô vọng rồi, đành kiếm chuyện khác mà làm. Đến trong hậu viện kia luyện một bộ quyền
pháp, yên lặng chờ Mạch Linh Đan của Hiên Viên Y Nhân ra lò? Vẫn là thử
nghiệm thần hồn xuất khiếu một chút, tiến thêm một bước thể hội cảnh
giới này?
Bỗng nhiên trong lòng khẽ động, Tông Thủ lại quay đầu hướng phía Sơ Tuyết hỏi:
- Ta muốn Doãn thúc tìm kiếm, có tìm được nơi hạ lạc không?
Sơ Tuyết vốn là bĩu môi, bàn tay nhỏ bé xoa xoa đầu. Lúc này nghe vậy,
cũng không dám chậm trễ. Vội vội vàng vàng hướng phía tiền viện chạy đi, sau đó bất quá chỉ chốc lát, đã nâng một cái kiếm trở lại, ẩn chứa vui
mừng nói:
- Tìm được rồi! Hôm qua, Doãn thúc cũng đã tìm được. Là tuyệt phẩm phù binh Lôi Nha Kiếm. Tốn tròn hai mươi mai tam giai thú
tinh!
Tông Thủ ánh mắt khẽ sáng lên, sau khi lấy kiếm tới, mạnh
mẽ rút ra. Chỉ thấy kiếm kia rõ ràng là thanh lam sắc, mặt trên mơ hồ có lôi hồ chợt lóe ra.
Tam giai thú tinh là ngàn lượng hoàng kim, mười vạn bạc ròng. Hai mươi mai, đó chính là hoàng kim hai vạn lượng.
Ngày trước hắn ở trong Bảo Binh Trai, đặt một thanh Tùng Văn Phong Kiếm, đã
tốn một viên tam giai thú tinh. Kiếm này so với Tùng Văn Phong Kiếm cao
hơn hai giai, lại là tinh phẩm hiếm có, giá cả này đã thoáng có chút
tiện nghi rồi.
Đang muốn thôi động hồn lực, kích phát ký hiệu trên thân kiếm này. Chợt nghe Sơ Tuyết lại mở miệng nói:
- Còn có Linh Binh, Doãn thúc tìm tròn nửa ngày. Bên trong thành này tuy
có, lại không ai chịu bán. Bất quá Doãn thúc nghe nói đêm nay Vân Thánh
Thành có nhà cầm đi, muốn bán đấu giá một thanh Linh Binh, do đó đã tới
đấy chờ đợi. Có người nói là một năm trước có người dùng thanh kiếm kia, đổi lấy một trăm mai tam giai thú tinh, đến nay không người tới lấy....