Thần Hoàng

Chương 1122: Chương 1122: Long Điện chi biến




Thuấn Không Long Tộc, đồng thời nắm giữ phương pháp thời gian và không gian nên chiêu này được gọi là đệ nhất Long tộc, trong Chân Long cửu tộc, chiếm vị trí cao nhất.

Trong Long đan, cũng đồng thời bao hàm những nguyên tắc đại đạo.

Cùng với tinh thần trong hồn hải của hắn lại rất trùng hợp

Tông Thủ cần phải làm lại chính là trong những long đan này phải dung hòa tương ứng với linh pháp

Hắn cũng không cần Chu Thiên Bí Thần Tinh Lạc Quyết chân chính, chỉ cần có thể bao quát vạn pháp, chỉ cầu uy năng của bản mạng chi khí này cũng đủ mạnh mẽ.

Tất cả những tinh thần đều là thuấn không thần thông, rất thuần túy không có gì là không tốt cả.

Không lấy được bản chính Chu Thiên Bí Thần Tinh Lạc Quyết lại có thể đơn giản hóa thành Chu Thiên Thuần khoản không.

Dựa vào đạo pháp mà hắn đã luyện được đến hôm nay, hoàn toàn có thể làm được, sau này có thành công cũng không khác biệt gì lắm so với bản chính.

Đến cuối cùng, bản mạng thần thông của hắn cũng vẫn là hắc bạch nhị động

- Trụ Cực Mệnh Thế Thư kia, hắn mãi cũng không dám sử dụng, nhưng nếu như dựa vào quyển sách này để làm trận pháp trận pháp, thôi động bản mạng chi khí...

Ánh mắt của Tông Thủ, càng ngày càng sáng, giống như vì sao rực rỡ.

Ở dưới áp lực sinh tử ngày càng cấp bách, thì suy nghĩ ngày càng linh hoạt, có rất nhiều điều kì diệu không ngừng hiện ra trong đầu.

Cảm giác đầu tiên khi tự mình nhìn thấy hy vọng ở Vấn Đỉnh đại đạo lại phảng phất như nắm được chia khóa của vận mệnh.

- Thử xem cũng không sao cả, cho dù có cái gì không thích hợp cũng có thể ngăn chặn người nhà họ Lục. Cũng không biết từ lúc nào đã tìm đến tận cửa, việc này sợ rằng phải bắt tay vào làm nhanh một chút, trước tiên từ những long đan tiên cảnh, bắt đầu tế luyện, nói chung, phải rời khỏi nơi này trước rồi tính.

Bình tĩnh đứng yên, cũng không biết đã tốn bao nhiêu thời gian, Tông Thủ nghĩ ngợi, mới dần dần trở lại trạng thái ban đầu.

- Có chỗ lấy Long đan, nhưng nhưng cái răng rồng kia phải làm sao? Hay là bán đi. Ồ, hay là luyện thành một bộ kiếm trận? Không thể làm bản mạng linh khí, cũng có thể dùng đến phòng thân, thậm trí có thể phối hợp với tinh lạc chi trận, cũng không tồi, nhưng mà trận đạo của ta lại yếu hơn một tí, sư tôn cũng không am hiểu, nhưng một pháp thông vạn pháp, chỉ là lão nhân gia hắn hôm nay đã bế quan. Việc này xem chỉ có thể đi tìm Khổng Duệ, hoặc là vị Thẩm lâu chủ kia, thiết kế cho ta một bộ kiếm trận.

Trận đạo của Khổng Duệ rất mạnh, nhưng Tông Thủ lại cảm thấy so với vị Thẩm kia, rốt cuộc cũng kém một chút.

Dưới hắn còn có một người , là Trương Hoài, rất có khí chất của một đạo gia nhưng vị này vẫn chưa đột phá được Linh Cảnh, lại phân tâm chính sự, chỉ có thể mong chờ sau này.

Nếu như người này chấp nhận giúp hắn, cũng là một lựa chọn không tồi.

Sở dĩ là muốn thiết kế một bộ kiếm trận mà không phải thay thế hắn luyện khí.

Những Long Nha này, hắn muốn tự mình tế luyện

Thời không chi lực xung quanh lần thứ hai dị động.

Lần này Tông Thủ không đi trấn áp, mà là tùy vào lực lượng đưa hắn đến long điện ở ngọn núi này.

Sau đó tự phát hiện là mình đã đến chân núi.

- Lại phải leo lên lại ?

Tâm trạng Tông Thủ cực kì sung sướng, lần này không những hắn đã thu hoạch được một trận lớn

Đến Tiểu kim cũng thu hoạch không kém gì.

Bởi vì hắn đột phá Linh Cảnh, lúc đó lại có vô số cảm ngộ, lại chỉ cho đám thiên sinh hộ giá này.

Mấy vật nhỏ nhày đều đã được tích lũy toàn lực để nâng cao địa vị.

Hôm nay trong lúc hành trình đến long điện, bất luận đề cập đến vật thể Nguyên Linh Quả hay là những long thể trong long điện đều có thể giúp cho quá trình rút ngắn lại một tí.

Lúc này thật thà đứng ở trong tay hắn

Sau khi tiêu hóa triệt để chính là lúc tấn giai.

Nếu như còn có điểm tốt như vậy, vậy ngọn núi này, bất luận hắn leo lên bao nhiêu lần hắn cũng cam tâm tình nguyện.

Sau đó lên đường nhưng không có biến cố gì, không có vài trăn long đan ở long điện, lại là các loại linh quả linh dược, lại không được nhiều, vẫn có đủ các loại , không cần dùng đến phả khí Long tộc.

Chỉ là lúc này, bất luận là Tông Thủ hay là những linh sủng của hắn đều không có hứng thú với vấn đề này.

Ăn no một bữa, nhưng lại cảm thấy những thức ăn này vô vị, vứt bỏ cũng cảm thấy tiếc?

Về phần Tông Thủ mong chờ Linh Thạch nhưng đến một quả cũng không có

Vô cùng kinh hãi và nguy hiểm khi đã đặt chân đến vùng sơn cước này.

Đi đến sườn dốc, lúc đầu Tống Thủ bước đi đã cảm thấy khó hắn, gian nan. Nhưng đi được hai tiếng lại không thể bước thêm bước nào nữa. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

Nhưng một khi đã bước vào đại trận, toàn bộ thấm nhuần, với sách trụ xác minh tham chiếu, đã lãnh ngộ, đần đần cũng cảm thấy dễ dàng.

Tên gọi là Thuấn Không Long Tộc chứ không phải vũ trụ chi long, quả nhiên có đạo lý của nó.

Thuấn Không Long Tộc nắm giữ thời gian thần thông đúng là cũng có chỗ thiếu xót không nhỏ.

Còn trình tự trụ thư vẫn còn ở tít tận đằng trên.

Sau mười ngày, sau khi Tông Thủ đặt chân đến sơn điện chỉ nhìn thấy một long điện không trọnọn vẹn hiện ra trước mặt.

- Đây có lẽ chính là Trụ Quang Điện mà người ta nói!

Liếc nhìn qua, chỉ thấy điện đường trên đỉnh núi, chỉ có chủ thể là đã sắp hoàn thành, nhưng mái hiên bên kia, thì vẫn thiếu một góc.

Hai bên thiên điện, cũng chỉ mới có hình dáng đại khái.

Cũng giống như tích ma thần châu của hắn, là dùng vô số 'linh kiện' cấu thành.

Rất nhiều kết cấu phải tách ra luyện chế hợp nhất, mới có thể gọi là tiên bảo.

Tông Thủ lúc này, mặc dù vẫn cha tới gần, nhưng cảm thấy trụ cực mệnh thế thư trong ngươi, đã sinh ra cảm giác.

- Cái thứ này, đúng là mô phỏng theo trụ cực mệnh thế thư.

Giữa hai món bảo vật, là mơ hồ cộng minh, hiển nhiên cũng có chút liên quan.

Tông Thủ lướt thân qua đó, đang định đi vào bên trong điện đường, thân hình bỗng nhiên dừng lại.

Chỉ thấy có hai tấm phù, dán bên ngoài cửa. Nhìn tình hình, không giống như di vật một vạn năm trước, mà là cách đây không lâu, trong vòng một ngày trước.

Tông Thủ khẽ nhíu mày, bóc một tấm phù xuống. Quả nhiên bên trong là lời nhắn của Phi Sương Phi Hàn.

"Quốc quân mặc dù không phải thuấn không Long tộc, nhưng một thân võ đạo, đã đến cảnh giới hồn ý. Cao thâm khó đoán, Phi Sương chỉ có thể ngưỡng vọng. Lên đỉnh núi này, có lẽ không phải việc khó, cho nên lưu lại hai tấm phù văn. Ơn cứu mạng hôm nay, Phi Sương Phi Hà xin được cảm tạ. Mặc dù không dám nói có thể báo đáp quốc quân, nhưng chắc chắn khắc sâu ngũ tạng, ghi nhớ trong tim. Nay tỷ muội chúng ta có chuyện quan trọng, đi trước một bước. Đi không từ giã, kính xin quốc quân thứ lỗi. Trong phù có phương vị thuấn không đến một bảo khố bên trong long điện, biết đâu có thể giúp ích được cho quốc quân.

Đúng là phong cách của Diệp Phi Sương, đâu ra đấy, xa cách ngàn dặm.

Tông Thủ thở dài một tiếng, đem ý niệm nhập vào bên trong một tấm phù.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.