Thần Hoàng

Chương 331: Chương 331: Ma phàm quật tháp. (2)




- Lại tới phía trước một chút chính là Quỷ Phàm Quật sao?

Cổ Liệt Không nghe vậy, thần sắc thoáng ngốc trệ, giống như không thể tưởng được, Tông Thủ đối với địa hình nơi này lại tinh thông như thế. Sau một lát, lúc này mới phản ứng lại, mở miệng đáp:

- Đúng là Quỷ Phàm Quật, vùng này có núi cao vạn trượng cách trở. Phía trên là Phong Bạo tàn sát bừa bãi, Vân hạm đi lên, lập tức sẽ phải nát bấy. Chỉ có quật động tự nhiên này là có thể thông hành, cũng nơi để tiến đến Hải Linh Nguyên.

Tông Thủ lông mày nhíu lại, thầm nghĩ quật khẩu kia ở thời đại này, quả nhiên đã tồn tại. Giữa lông mày cũng lập tức lộ ra một tia vui vẻ nhẹ nhõm.

- Báo cho tất cả Ngũ Nha hạm, toàn bộ hạm sau khi thông qua Quỷ Phàm Quật thì bắn toàn bộ Hỏa Lôi Tiễn ra ngoài cho ta. Ngươi nên biết làm thế nào rồi đấy --

Cổ Liệt Không nghe vậy, vốn là rùng mình, lập tức liền vui vẻ.

Mà Tĩnh Đào cũng nheo mắt lại, cẩn thận đánh giá Tông Thủ như lần đầu nhận thức.

Ở Quỷ Phàm Quật sử dụng Hỏa Lôi Tiễn, chỉ có mấy ngàn thôi đã có thể làm cho cái Quỷ Phàm Quật kia sụp đổ, khiến đường tắt tồn tại mấy ngàn năm kia bị triệt để tổn hại!

Tông Thủ này, thủ đoạn quả nhiên thật ác độc. Bất quá phương pháp này nghĩ kĩ thực sự không có chỗ nào không ổn, hắn cũng không cách nào nhiều lời cái gì.

Cổ Liệt Không vội vàng rời đi an bài, mà sau một lát, chiến hạm của Tông Thủ ngồi đã tiến vào trong động quật.

Trong quật coi như rộng lớn, mặc dù nơi hẹp nhất cũng cao 200 trượng, rộng càng đạt đến 400 trượng. Bên trong âm phong cuồng vũ, phảng phất khóc quỷ, hàn khí tập kích người.

Bất quá cũng đang bởi vì gió lạnh thổi quá mạnh, bên trong ngược lại không có quá nhiều Quỷ Mị Tà linh.

Khi tất cả vân hạm toàn bộ đều thông qua. Tất cả ngũ nha hạm chuyên chở tam tí linh nỏ tiền toàn bộ bắn một lượt.

Chỉ giây lát, không trung lập tức truyền đến một hồi nổ vang, Thiên Địa lay động. Toàn bộ cự sơn, đều ầm ầm nghiêng sập. Cự thạch cực lớn triệt để phong kiến Quỷ Phàm Quật.

Tất cả ngàn chiếc vân hạm, lập tức hoan hô một hồi, Tông Thủ lúc này, cũng thậm chí có thể nghe thấy, cách một tòa cự sơn truyền đến tiếng hét giận dữ tiếng.

- Thế tử quả nhiên trong lòng có kế hoạch!

Đàm Đào ánh mắt chớp lên, trên mặt cũng mang theo vài phần vui mừng. Hắn sớm biết Tông Thủ, nhất định có biện pháp thoát đi, nhưng tận mắt nhìn thấy, rốt cuộc vẫn bất đồng.

- Bất quá phương pháp này nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản Việt Quan Vân hai ngày.

Tông Thủ nhẹ gật đầu, hai ngày cũng chỉ là phỏng đoản lạc quan, có thể ngăn vân hạm của ba thành mười tám canh giờ, hắn đã vô cùng thỏa mãn.

Cổ Liệt Không và Chu Quân Hầu, cũng đều biết được giờ phút này không thể chậm trễ. Không cần chờ lệnh đã lập tức khiến cho đội tàu xuất phát.

Cũng trong đêm này, rốt cục đến được Hải Linh Nguyên.

Nơi này địa thế bằng phẳng, rộng lớn bát ngát. Thổ địa phì nhiêu, mặt đất mọc đầy một loại cỏ non màu xanh da trời, Linh Năng cũng cực kỳ đầy đủ. Liếc nhìn lại, phảng phất như một phiến hải dương vậy.

Bất quá lại vẫn như cũ là một khối ác địa, cỏ cây bình thường, đều không thể sinh tồn ở đó, mà những ‘ lam dịch thảo ’ sinh trưởng trên đó cũng ẩn chứa độc tố. Người bình thường ăn, chỉ cần bốn ngày thì nhất định phải chết.

Ở dưới Vân Hải săn bắn, cách làm bình thường là lập tức triển khai thuyền trận, khu trục Tinh Thú Tà Linh, sau khi vây quanh một chỗ lại lợi dụng cung nỏ giảo sát.

Bất quá giờ phút này mọi người cũng biết đội tàu của ba thành kia lúc sau sẽ tìm đến, vì vậy đều dùng ánh mắt hỏi thăm, nhìn về phía Tông Thủ.

- Tiếp tục hướng nam, trước tiên triệt để cắt cái đuôi đằng sau đã rồi nói sau.

Tông Thủ vừa nói, một bên nhìn bầu trời, trên nơi này tuy có tầng mây dày đặc. Bất quá nếu có Linh Sư thì có thể trong thời điểm đặc biệt gạt vân hải kia ra, mượn nhờ ngôi sao phía trên để xác định phương vị.

Mơ hồ phân biệt một phen, Tông Thủ liền đến góc tây nam, tiện tay chỉ:

- Đi hướng kia, một mực chạy là được! Toàn quân cao thấp, đều không được sử dụng các loại truyền tin như hồng tấn điểu tín phù. Đúng rồi, lại bảo người lắp đặt toàn bộ Nguyên Diệt Nỏ đi.

Mọi người chung quanh đều không hề ngoài ý muốn. Nơi này là bên ngoài Hải Linh Nguyên, mà chi đội tàu phía sau kia sau khi đuổi theo tất sẽ tìm kiếm bốn phía. Mảnh địa vực này xác thực không phù hợp để vây săn tinh thú.

Tuy nói Hải Linh Nguyên này quanh năm cũng không có thế lực đến, càng xâm nhập, lại càng có khả năng tao ngộ đàn thú vây công, thậm chí thất giai tinh thú.

Bất quá chỗ này có 800 Nguyên Diệt Nỏ cùng với 300 khung tam tí linh nỏ mà Tông Thủ dùng cơ hồ một năm thu nhập của Càn Thiên Sơn thành mua lấy. Trong đội thuyền lại có cường giả lục giai đỉnh tiêm như Chu Quân Hầu, Cổ Liệt Không, Linh Pháp Không, khi nguy cấp tùy thời đều có thể thi triển bí pháp, mượn nhờ xu thế một quân đạt đến chiến lực thất giai, vì vậy cũng không hề kiêng kị.

Mà ngay cả Tĩnh Đào chân nhân kia cũng không mở miệng phản bác. Cũng không biết là có kế sách thoát thân hay là tin vào chiến lực của Càn Thiên Sơn và Huyền Sơn Thành nữa.

Xem thần sắc hắn, tựa hồ cũng chỉ vì trong tay Tông Thủ rõ ràng có được suốt 800 Nguyên Diệt Nỏ, mà lộ vẻ kinh dị.

Mà ngay khi Tĩnh Đào đã đi ra khỏi boong tàu, quay lại phòng mình tĩnh tu thì Tông Thủ lại hướng Cổ Liệt Không quơ quơ, gọi hắn đến trước người.

- Cổ Đô Đốc có thể có biện pháp lưu lại cho những người sau chút manh mối không? Tốt nhất là tinh chuẩn một ít, để bọn hắn năm ngày sau có thể đuổi theo được?

Cổ Liệt Không nhíu mày, chút không dám tin nhìn xem Tông Thủ.

Thật vất vả dùng gần vạn Hỏa Lôi Tiễn, mới ngăn chặn đội tàu của ba thành kia ở Quỷ Phàm Quật. Đúng là lúc nên nhanh chóng thoát đi, đổi nơi khác săn giết tinh thú mới phải. Tông Thủ lại muốn hắn để lại đầu mối, dẫn 4000 vân hạm ở đằng sau đuổi theo.

Nếu không phải hắn tận mắt nhìn Tông Thủ lớn lên. Biết được vị trước mắt quả thật chính là thành chủ hàng thật giá thật của Càn Thiên Sơn thành thì hắn cơ hồ liền cho rằng, vì tân nhiệm Yêu Vương nhà mình đã bị người khác đã đánh tráo. Muốn bán bọn họ cho ba thành kia.

Ánh mắt chớp động lên, Cổ Liệt Không hồi lâu sau mới khôi phục bình tĩnh:

- Thần không biết ý quân thượng, bất quá quân có lệnh, thần không dám không theo! Thần đốc suất hạm sư, chỉ cần thoáng làm chút tay chân là có thể làm được. Năm ngày, sáu mười canh giờ, tuyệt không nhiều một khắc, cũng sẽ không thiếu một phân!

Tông Thủ có chút gật đầu, tiếp theo lại hướng mấy đệ tử Lăng Vân Tông ở đằng xa làm ra một thủ thế.

Cổ Liệt Không lập tức hiểu ý nói:

- Tuyệt sẽ không để vị Tĩnh Đào chân nhân kia biết được!

Tông Thủ lúc này mới thoả mãn cười cười, hắn chính là thích loại thần tử như vậy. So với loại như Nhậm Bác nghe lời hơn nhiều, hơn nữa rất thông minh.

Thời gian sau Tông Thủ dứt khoát cũng không quay lại tẩm điện của mình, toàn bộ thời gian, đều đứng ở bong thuyền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.