Thần Hoàng

Chương 939: Chương 939: Minh Môn toái tán.




Ngũ giác bác đoạt, linh thức không còn. Tông Thủ lúc này như một con cừu non vậy.

Chùy thuẫn của hắn đều vỡ, lại không thèm để ý. Cánh tay trái cốt nhục vặn vẹo, toàn bộ tay phải, lại rõ ràng hóa thành hình chùy, xuyên kích về phía Tông Thủ.

Lúc này ngay cả Tử Vấn trên vân không cũng mỉm cười. Không hổ là Minh Giới thiên nữ vượt trên Cửu U minh nữ, bí thuật thần thông này, mặc dù hắn gặp, cũng chỉ có thể khoanh tay chịu chết.

Củng Hân Nhiên thì hai tay khẽ vẫy, Tiên Thiên Hàn Linh Canh Minh Khí bị cắt thành hai đoạn kia lại lượn vòng mà đến, rơi vào trong tay nàng. Lần nữa ngưng tụ hắc khí, hóa thành hình kiếm

Đang khi minh khí cổ đãng, muốn chém giết người trước mặt thì một cố khí mang bộc phát từ người Tông Thủ!

Ý niệm lăng lệ ác liệt vốn đã biến mất lại một lần nữa tập trung, áp bách lấy nàng!

Củng Hân Nhiên lần nữa kinh ngạc, ngưng mắt nhìn lại. Chỉ thấy quanh người Tông Thủ lúc này Linh Năng bắt đầu khởi động, như hóa thành thực chất, cưỡng ép gạt minh tử khí kia ra.

Thân hình biến hóa, một mảnh hồ vĩ dài hẹp màu tuyết trắng từ phía sau thò ra. Mở rộng trăm trượng, huy động Linh Năng ngàn dặm, khí diễm ngập trời, như quần ma loạn vũ!

Tiếp theo lại là một mặt thanh cảnh nhô lên cao!

- Cửu Vĩ thiên hồ? Tinh vân?

Củng Hân Nhiên mờ mịt, nhớ rõ khi còn sống thì Tông Thủ là xuất thân thất vĩ Tông thị, Thiên Hồ nhất mạch.

Nhưng từ lúc nào lại trở thành Cửu Vĩ Thiên Hồ?

Còn có mặt thanh kính này, lại là vật gì?

Bỗng nhiên một tia ý niệm, vượt qua sinh minh lưỡng giới, nhảy vào trong đầu nàng.

Trong mắt Củng Hân Nhiên lại chuyển thành hoảng sợ.

Đây là địch của thiên hạ huyễn pháp--Huyễn Tâm Kính!

Ý niệm mới lên, trước mắt liền tối sầm. Củng Hân Nhiên chỉ cảm thấy tất cả cảm ứng đối với ngoại giới của mình đều biến mất toàn bộ.

Tâm niệm xoay chuyển, đã biết đây là ảo thuật bắn ngược. Nàng đối với cái môn thần thông lục cảm phong đoạt này rất là quen thuộc.

Bản thân cũng tu Minh Hải phong thức **, tự nhiên sẽ không bị áp chế.

Chẳng qua là khi Củng Hân Nhiên, lại mở mắt ra thì lại thấy Tông Thủ ngự sử kiếm quang xanh trắng kia chém thân hình Liêm Nhị thành đôi.

Nháy mắt khi mũi kiếm phá vỡ cốt nhục thì trong mắt Liêm Nhị tràn đầy vẻ khủng hoảng.

Chỉ cảm thấy hồn thức của mình bị một cổ dị lực trên thân kiếm cưỡng ép rút ra. Toàn thân nguyên khí cũng không bị khống chế tràn vào thân kiếm.

Giờ khắc này, hắn cuối cùng biết được, Cốt Diệt tại sao lại bị Tông Thủ một kích đã đánh trọng thương đến sắp chết!

Mạnh mẽ cắn răng một cái, Liêm Nhị không chút do dự, nổ bung toàn thân huyết nhục, chỉ còn lại có mộtchút thịt trắng, do Nguyên Hồn tàn phá mang theo, hướng xa xa bay ngược.

Tông Thủ tựa hồ cũng lười để ý đến hắn, kiếm quang chỉ thoáng truy kích, liền lại thu hồi.

Nơi tất cả kiếm ý tập trung, đúng là Củng Hân Nhiên!

Nguyên lực hồn năng mới vừa hấp thu được từ chỗ Liêm Nhị đều vào lúc này lập tức kíp nổ.

Lại một lần nữa, đảo ngược nhân quả!

Trước có kiếm đoạn chi quả, giờ lại có kiếm đoạn chi nhân!

- Đoạn!

Một tiếng ngâm khẻ, kiếm ảnh lần nữa rơi xuống. Hai phần hắc kiếm do Tiên Thiên hàn linh canh minh hoá khí thành còn chưa cùng Vô Danh Kiếm tiếp xúc, bản thân đã di động không thôi, thân kiếm tán loạn.

Lúc kiếm quang thê lương kia xẹt qua liền không hề lo lắng, đã bị một kiếm mà đoạn.

Kiếm thế không ngớt, trực chỉ trái tim Củng Hân Nhiên!

Chỉ là lúc này, vô luận là Liêm Nhị, hay Cốt Diệt, đều không còn dư lực tương trợ nữa.

Cũng không có người nào có thể bảo vệ trước người nàng nữa.

Bóng kiếm thế như chẻ tre, phá vỡ tử khí bích chướng trùng trùng điệp điệp do Bạch Cốt Xá Lợi ngưng tụ thành.

Mà trong mắt Củng Hân Nhiên cũng lần nữa hiện đầy ý tuyệt vọng.

Nàng không cam lòng, trong thân hình này, rõ ràng có rất nhiều bí pháp, có vô số thần thông.

Nhưng ở trước mặt Tông Thủ lại hết lần này tới lần khác không dùng được.

Kiếm lăng lệ ác liệt vô địch kia phảng phất có thể chém tan toàn bộ ngăn trở! Căn bản không để cho nàng thời gian.

Phốc phốc!

Trường kiếm vào ngực, kiếm thế cường hoành bá đạo kia mang theo thân hình nàng bay ngược, sau đó một mực ghim thân hình nàng lên vách đá!

Giờ khắc này, ngàn dặm Ma Thi Sơn đều yên tĩnh im ắng. Tất cả mọi người ngay cả hô hấp cũng đã dừng lại.

Trường kiếm xanh trắng kia xuyên thấu lồng ngực, trực tiếp xuyên qua trái tim, nhưng Củng Hân Nhiên vẫn chưa chết đi, chỉ cảm giác ngực trái của mình vô cùng đau đớn.

Lúc này phía sau nàng, chỉ là vách núi bình thường, đổi tại ngày xưa, đơn giản liền có thể nát bấy.

Mà độn thổ phong độn, từ lúc nàng còn sống cũng đã nắm giữ vô cùng tốt. Thậm chí không cần ấn phù linh đạo, một cái ý niệm là đã làm được rồi.

Lại hết lần này tới lần khác không thể động đậy, lưỡi kiếm Tông Thủ cắm trước ngực nàng phong kín tất cả khí mạch trong cơ thể. Mà ngay cả hồn lực, cũng bị phong bế.

Đừng nói là linh pháp, mà ngay cả tứ chi cũng khó có thể động được nửa phân.

Càng không cách nào định thần, phục sinh không đến nửa canh giờ, thân hình này vốn nên không có bất kỳ cảm giác đau đớn nào mới phải, nhưng giờ lại thấy đau đớn.

Toàn tâm rét thấu xương, lại khắc cốt minh tâm!

Mờ mịt nhìn về phía trước mắt, chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt Tông Thủ lạnh băng, chỉ có sát cơ.

Sau đó trái tim không tự kìm hãm được mãnh liệt co lại, cơ tim cùng mũi kiếm ma sát, lại đau rút một hồi.

Sao lại như thế?

Củng Hân Nhiên ẩn ẩn cảm giác mình tựa hồ nhớ ra gì đó, nhưng cẩn thận nhớ lạ, lại không nhớ nổi gì.

Tông Thủ lại nhíu mày, có chút kỳ quái. Trong tích tắc này lại phảng phất là từ trong mắt Minh Nữ nhìn ra một chút tình cảm, phảng phất cả người, đã ‘ sống ’ lại.

Chợt lại khẽ lắc đầu, biết được hơn phân nửa là ảo giác. Chỉ vì hắn còn ôm một phần vạn hi vọng, còn không đành lòng nên mới thế thôi.

Duỗi vung tay lên, Hắc Viêm đầy trời đã cuốn tới.

Đúng là Lôi Liệt Thiên Hoa dung hợp ba loại lôi pháp, Lục gia Phần Không Chi Viêm.

Uy lực thuật này, đương thời ít có, cũng là lương pháp để tinh lọc minh thi!

Mà khi Hắc Viêm tới người, Tông Thủ lại thoáng híu mày, pháp lực minh khí của Củng Hân Nhiên đều bị hắn cố khóa. Lại có thể tự động đối kháng Lôi Liệt Thiên Hoa thiêu đốt

Lúc này lại phảng phất Bất Diệt Chi Thân của Phật môn, toàn bộ thân thể có thể sanh vai với linh khí huyền giai trung phẩm, thậm chí thượng phẩm. Mấy tức sau cũng chỉ có thể hỏa táng đại bộ phận cơ thể nàng.

Nhưng lúc này trong cơ thể Củng Hân Nhiên lại chợt có một cổ dị lực bắn ngược.

Cũng không đi đối kháng với Hắc Viêm. Mà dùng tốc độ cơ hồ điên cuồng khôi phục lấy thân thể.

Lôi Liệt Thiên Hoa có thể đốt bao nhiêu, Củng Hân Nhiên liền có thể khôi phục bao nhiêu. Giằng co không ngừng với nhau.

Tông Thủ đang do dự có nên dùng bạch động pháp tướng triệt để giải quyết Minh Nữ không thì chợt nghe không trung, truyền đến thanh âm của Bách Nhược.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.