Nghe được lời này đám người chung quanh lơ đễnh không quan tâm tới.
- Lại nói thuộc hạ của Tông Thủ đã có Khổng Duệ là người tinh thông thuật số, há không có thủ đoạn đề phòng tà môn này?
- Còn không tìm vị trí, bàn cái gì chứ?
- Trong mộ rất nhiều con đường, cơ quan cấm chế rậm rạp. Mù quáng sưu tầm, căn bản vô dụng, ngược lại còn gặp nguy hiểm.
- Lại nói tiếp, bản nhân rất kỳ quái. Các ngươi là Thánh tôn, lần này tới đây có dụng ý gì?
Một người trong đó lãnh đạm nói:
- Không nên nói với ta chỉ là vì tính mạng của Tông Thủ mà thôi?
- Vì sao không thể? Ma môn của chúng ta chết mấy chục vạn người, nói thù sâu như biển còn không đủ.
Người áo bào hồng lặng lẽ nói:
- Hàn sư đệ bên cạnh ta có mối hận đoạt vợ với Tông Thủ, đối với quốc
quân Đại Càn có thể noi hận thấu xương. Sư đệ hắn được Thánh tôn coi
trọng sủng ái, tự mình ra tay tìm mặt mũi cho Hàn sư đệ không có gì quái lạ...
Hàn sư đệ hừ lạnh một tiếng, rõ ràng cực kỳ bất mãn. Hung quang trong mắt hiện ra, cơ bắp căng cứng.
Người áo bào hồng nói tiếp.
- Tự nhiên còn có chư vị, làm vậy không sợ Lục gia chỉ trích sao?
- Sợ hãi Lục gia? Mượn ta khai đao?
Tiếng cười lạnh vang lên lần nữa, lộ ra hàn ý thấu xương:
- Ta ngược lại cảm thấy bị Thánh tôn tính toán, sẽ không đơn giản như
vậy. Nếu như liên thủ cũng nên biết nền tảng của nhau mơi đúng. Che che
lấp lấp như vậy giống minh hữu sao?
- Minh hữu?
Trong mắt người áo bào hồng hiện ra nét mỉa mai.
- Vấn đề là hai tộc các ngươi không có lựa chọn khác! Vô lượng chi quang, vô tận chi ám, chỉ sợ thiên ý bắt hai tộc các ngươi vong. Bỏ qua qua cơ hội lần này thì ngày sau không được việc. Chẳng lẽ thực phải chờ tới
khi hắn lên Thánh giai sao? Mặc dù Đại Càn đi về hướng tiêu vong, chỉ
cần Lục gia và thánh đình vẫn còn, hắn vẫn có tiền đồ rộng lớn, thành
tựu chí cảnh Thánh tôn là chuyện sớm muộn. Cho nên ta và ba nhà các
ngươi không phải minh hữu. Chỉ là tạm thời hợp tác, vì nhu cầu mà thôi.
- Về phần mục đích chính thức của Thánh tôn nhà ta, nói cho bọn ngươi cũng không sao. Tông Thủ có đồ vật mà Thánh tôn cần.
- Có thể được Thánh tôn coi trọng, chắc là linh trân đỉnh cấp, cực kỳ trọng yếu?
- Chuyện này liên quan gì tới các ngươi?
Trong mộ yên lặng lại, sau một lúc có một người lên tiếng.
- Nói đến mối hận đoạt vợ, thánh nữ kia của các ngươi rốt cuộc có tin cậy được hay không? Ta nghe nói qua nhân tộc Vân Giới các ngươi có Cửu Bí
Nguyên Ma thất tình đại pháp, nhưng mà một khi nữ nhân động tình thì gần như không thể nói lý. Tông Thủ chỉ cần hơi có cảnh giác, thì chuyện sắp thành lại bại...
- Việc này cứ yên tâm đi!
Nam tử áo hồng nghe vậy thần sắc tàn khốc, nói:
- Việc này nàng không biết rõ tình hình, cũng không biết chính mình kỳ
thật đã ngày giờ không nhiều! Trước khi hương tiêu ngọc vẫn không chừng
còn cho Tông Thủ kinh hỉ to lớn.
...
Đôi với nghị luận
cách đó mấy chục dặm, Tông Thủ tất nhiên là hồn nhiên không biết, sau
khi tán bụi phấn Mặc ngọc thì hắn rời đi thật nhanh.
- Một ít oán niệm dường như tan biến rồi, rốt cuộc là người phương nào tính toán ta?
Tông Thủ vô ý thức nhớ lại Cung Nguyên. Không thể không thừa nhận, lúc này xâm nhập tần hoàng mộ mình dễ bị ám sát nhất.
Võ học vương đạo không đất dụng võ, mà bên cạnh không có mấy chí cảnh Thánh tôn, cũng không cách nào nhúng tay can thiệp.
Xem như chiến lực của hắn rớt khỏi Thánh Cảnh.
Ẩn ẩn cảm thấy không đúng, vừa rồi cảm ứng càng thêm nguy hiểm.
Thần sắc ngưng trọng nhìn qua hư không, Tông Thủ thúc dục Bích Hỏa Huyền Quy gia tốc độn quang, tiếp tục tiến lên phía trước.
Biết được trong mộ thất này có mấy chục vạn Đại Tần thiết kỵ đi dạo, năm người phải cẩn thận hơn nhiều.
Trầm Nguyệt Hiên thả một ít cơ quan điểu, bay vào thông đạo bốn phía giám
sát và điều khiển các thứ đồ vật, tận lực không tiếp xúc với đám thiết
kỵ.
Lúc này trong mộ cung có Linh Năng rung chuyển truyền đến, hiển nhiên đã có không ít người tiến vào trong chủ mộ tần hoàng.
Hoặc là chống cự cơ quan và bẫy rập, hoặc là giao thủ với Đại Tần thiết kỵ
biến thành tử vật. Trong đó mấy người ở vị trí gần chỉ cách bọn họ mấy
lối đi.
Tông Thủ đi không bao lâu tới trước cửa đá. Cũng không có đi nếm thử phá giải, trực tiếp lấy trận bàn sớm đúc từ trước ra, ném ra xa xa lên cửa đá.
Đột nhiên hắc ám thôn phệ hiện ra sau đó biến mất.
Cửa đá và thông đạo phía trước giống như bị quái vật cắn vậy, không còn gì cả.
Cửa đá dày đặc biến thành hơi mỏng đi.
Đây là chỗ tốt của thần thông ‘ vô tận chi ám ’, cưỡng ép phá giải linh
trận phong ấn, cơ bản không sợ bị cắn trả. Càng vô thanh vô tức cơ hồ
không có Linh Năng kích thích, không kinh động người nào.
Chỉ cần tiêu hao nhiều tiên thạch, mỗi một lần tương đương với một kiện hạ phẩm tiên khí. Tông Thủ lúc này chế tạo ra vài món.
Trong tay hôm nay còn lại hai trận bàn, hắn còn dùng ở chỗ khác.
Bây giờ trước mặt của hắn là mộ thất to lớn.
Nam bắc chừng tám vạn trượng, cao cũng đạt tới ba vạn tám ngàn trượng. Vô
số tượng người sống động, chỉnh tề xếp đặt ở giữa mộ thất.
Liếc nhìn lại, ít nhất cũng có một trăm mười hai vạn người, là một trăm hai mươi vạn phương trận.
Chiến xa, kỵ thú, binh qua, áo giáp đều đủ.
Tuy là tượng đất, thực sự là có khí thế thôn phệ thiên hạ.
- Là tượng binh mã của tần hoàng.
Truyền thuyết tần hoàng sau khi chết, từng nặn một ngàn vạn tượng binh mã chôn cùng, dùng thủ vệ lăng tẩm.
Trong mắt Tông Thủ hiện ra một tia dị sắc, lập tức đưa ánh mắt nhìn qua gian mộ thất phía bắc.
Có trăm vạn binh mã, tự nhiên cũng cần đầy đủ vật tư cung ứng đại quân chinh chiến.
Trong chủ mộ thất nhỏ này có đầy đủ vật chôn cùng.
Cất giữ và cung cấp nuôi dưỡng trăm vạn đại quân, vật tư đủ chinh phạt mấy năm.
Tông Thủ đang muốn độn không bay đi qua đó. Đã thấy Tô Tiểu Tiểu sắc mặt trắng bệch nhìn qua trăm vạn tượng đất.
- Oán khí thật mạnh, trong tượng binh mã này có thi thể và sát khí! Chúng muốn tỉnh lại --
Tông Thủ ngạc nhiên nhìn kỹ qua. Quả thấy mặt ngoài chút ít binh mã không
ngừng có bột phấn rơi xuống. Trong đó bộ phận xác ngoài sinh ra vết
rách. Giống như có vật gì đó bên trong lao ra ngoài.
- Nguyên Ma Thất Tình Pháp có khả năng thao túng không?
- Làm không được, số lượng thật sự quá nhiều!
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu, sau đó mạnh mẽ cắn răng nói:
- Ta tối đa chỉ có thể áp chế một khắc.
Lại nhõng nhẽo cười nói:
- Nhưng mà thủ lang phải đáp ứng hẹn hò với ta một lần, cho dù là một giờ thì Tiểu Tiểu cũng sẽ nổ lực làm. Trước kia ta học rất nhiều công phu
trên giường, còn chưa có cơ hội thi triển đấy.
Nguyên Vô Thương
ho khan một hồi, Tô Tiểu Tiểu lúc này khí chất giống như tiên nữ vậy.
Có thể nói ra nói này thật khó nghe, khiến tim người ta đập nhanh
không thôi.
Ngay cả hắn cũng sinh ra mơ màng đấy. Tông Thủ này phúc khí thật lớn.