Tự nhiên nữ đệ tử của Thất Linh Tông không có khả năng chính thức xả
thân giúp người, một chút chỗ tốt cũng không được. Đỉnh lô lớn mạnh,
cũng có thể phụng dưỡng nguyên thai, là cách tu hành hai bên cùng có
lợi. Cùng đỉnh lô nguyên thai, hút tu vị tinh khí của ngươi khác rất bất đồng.
Bất quá đối với yêu cầu về ‘ đỉnh lô ’ lại cao hơn mấy
lần, nếu không thì không những không có ích, ngược lại sẽ liên lụy đến
song phương tu hành.
Hiển nhiên sư tôn của Triệu Yên Nhiên cho rằng Tông Thủ có thể dùng làm ‘ đỉnh lô ’ được.
Chút tu vi ấy của Triệu Yên Nhiên, Tông Thủ đã chướng mắt. Nói cái gì đi
theo hộ vệ, nhưng Phản Chuyển Đỉnh Thai pháp kia mới là trọng yếu nhất.
Bất quá cái này đối với hắn mà nói, kỳ thật cũng có thể. Phương pháp này tinh diệu, lại không cần phải song tu trên giường.
Hơn nữa Phản Chuyển Đỉnh Thai, đối với hắn giúp ích cũng vô cùng. Lập tức liền trực tiếp cười cười:
- Cái này cần phải trước hỏi qua Y Nhân nhà ta đã nói sau, ngoài ra ngươi cũng biết. Sau khi Phản Chuyển Đỉnh Thai, Triệu Yên Nhiên ngươi nếu
đúng là có ý không muốn rời xa Tông Thủ ta thì ngày sau sinh tử của
ngươi đều chỉ trong một ý niệm của ta, là Tâm Ma tuyệt đại không?
- Biết rõ, ta có sợ gì?
Triệu Yên Nhiên khiêu khích nhướng lông mày, rồi sau đó lại nhìn về phía Hiên Viên Y Nhân hơi có chút chờ mong, lại cuối cùng nói không nên lời cầu
khẩn. Lông mày nhẹ chau lại, liền trực tiếp lấy ra một cái túi thơm, ném về phía Tông Thủ:
- Đây là nguyên thai linh chủng của ta, ngươi có muốn không.
Sau khi nói chuyển, lại xa xa rời đi như muốn trốn. Tông Thủ ở phía sau,
lại ‘ hắc hắc ’ cười cười, tâm tình đột nhiên liền tốt hơn nhiều.
Nhún vai, tiếp cái túi thơm kia vào tay. Tông Thủ tiếp theo liền mang theo ý hỏi cười nhìn về phía Hiên Viên Y Nhân.
Phản Chuyển Đỉnh Thai pháp đối với hắn tuy có có ích. Bất quá loại chuyện này vẫn phải hỏi vị hôn thê của mình mới được.
Hiên Viên Y Nhân vốn xụ mặt, cuối cùng nhịn không được cười khúc khích, nghiêng mặt qua một bên nói:
- Ta nói rồi chỉ cần ngươi có bản lĩnh, tìm mười phòng tám phòng, ta đều không để ý.
Nói là không quan tâm nhưng tay lại xoay tròn bên hông Tông Thủ, sau đó lại có chút chần chờ, mang theo vài phần không xác định nói:
- Ta
nhận thức nàng, thiên chi kiều nữ của Thất Linh Tông. Đã từng đến thăm
tông ta, trong cùng thế hệ không người nào địch lại. Nàng khi đó kiêu
ngạo phảng phất giống như thiên nga, giống như trích tiên. Ngược lại rất muôn xem một chút bộ dáng té nhào của nàng ở trên tay ngươi. Bất quá cử động lần này có nhân nghĩa chi đạo, cũng không muốn xem tiểu Thủ ngươi
trở thành công cụ lợi dụng, thật mâu thuẫn.
Tông Thủ ‘ chậc chậc ’ hai tiếng, không dámđưa bình luận, vẫn thu hồi túi thơm kia lại.
Toàn bộ Thông Linh Đảo, non nửa khu vực đều là phiên chợ. Địa phương quá
nhỏ, đường đi tự nhiên cũng nhỏ. Người ta tấp nập, vô cùng chen chúc.
Tông Thủ mang theo một đoàn người đi dạo bên trong, giờ phút này cũng
không có tâm tư đi nhìn những nơi nhỏ, càng không đến những chỗ bán hàng rong đơn sơ mà trực tiếp chạy về phía mấy cái hiệu buôn chuyên bán Linh Khí.
Đông Lâm Vân Lục, nói đến luyện khí, tuy là lấy Không Khí Tông nổi danh
nhất, cũng quả thật có chỗ độc đáo. Nhưng như Lăng Vân Tông, Thất Linh
Tông chiếm cứ đứng đầu thập cửu linh phủ, bản thân cũng có được luyện
khí truyền thừa không tệ .
Mà ở trên Thông Linh Đảo, còn có hơn mười đại tông môn khác cũng kinh doanh.
Bất quá đang lúc Tông Thủ định trực tiếp tiến vào một cái Thát Linh Bảo Các của Thất Linh Tông thì khóe mắt liếc qua, lại bỗng nhiên trông thấy
không xa có một thân ảnh đầy oán khí đang nhìn lại.
Lập tức khóe môi chau lên, dưới chân rẽ qua, đi vào trong.
Đi đến tầng thứ bảy cao nhất, lần đầu tiên chứng kiến, chính là người quen cũ của hắn..
- Đây không phải Kiều chấp sự sao? Đã lâu không gặp, gần đây tốt chứ?
Đứng ở tầng thứ nhất đúng là chấp sự ngoại môn Kiều Hàn của Không Khí Tông,
lúc trông thấy Tông Thủ, lập tức sắc mặt tái nhợt một mảnh, ngữ khí đông cứng nói:
- Không phải chấp sự, là chưởng quầy! Không biết Tông
thành chủ tới đây rốt cuộc là cần làm chuyện gì? Nếu như muốn buôn bán,
có thể tìm bộ hạ của ngươi đến nói chuyện với ta. Kiều Hàn ta phát thề
qua, cả đời này cũng không cùng Tông Thủ ngươi nói chuyện làm ăn!
Tông Thủ lông mày nhảy dựng, chưởng quầy? Nói cách khác xuống chức rồi, trách không được oán khí lại lớn như vậy.
Lại mỉm cười, không thèm để ý đi đến gần Kiều Hàn:
- Mở hàng hinh doanh, tự nhiên có thiệt có lợi nhuận, sao có thể oán
được? Lần trước Kiều chưởng quầy, tuy thiệt thòi rất nhiều, nhưng mấy
ngày trước, Kiều chưởng quầy cũng không phải lợi nhuận được không ít
sao? Hơn một vạn linh tiễn cấp hai liền bán đi 5000 tứ giai thú tinh.
Cùng là giá tiền đổi tại thường ngày cũng có thể mua được số lượng
gấp năm lần rồi.
Kiều Hàn lại hừ nhẹ một tiếng, cũng không lĩnh tình:
- Là tám ngàn Hỏa Lôi Tiễn cấp hai, sáu ngàn băng liệt tiễn. Có thể cùng
ba trăm Tam Tí Linh Nỏ kia, trong mười ngày luyện chế hoàn thành, chỉ có Không Khí Tông ta một nhà thôi!
- Cho nên những Tam Tí Linh Nỏ
kia bán cho cô, chưa hẳn là lỗ lã. Nếu là do cô làm sinh ý này, những
tam tí linh nỏ kia của các ngươi ngược lại còn không bằng bán đổ bán
tháo cho rồi. Chỉ dựa vào bán linh tiễn nguyên bộ đã dư thu hồi vốn
rồi.
Thần sắc Kiều Hàn lập tức hơi hơi cứng đờ, trong mắt lộ ra
như nghĩ đến gì đó. Mà bọn người Sơ Tuyết Hổ Trung Nguyên ở một bên thì
đều chăm chú nhìn. Đều nhao nhao nghĩ ngợi nói, người đáng thương này
lại bị Thiếu chủ chúng ta lừa dối rồi.
Ngay sau đó, lại nghe Tông Thủ ngữ khí buồn bả nói:
- Không biết Không Khí Tông các ngươi có từng luyện chế qua Nguyên Diệt Nỏ chưa?
Kiều Hàn tâm thần bừng tỉnh, âm thầm vì mình lại bị lời Tông Thủ mê hoặc mà
căm tức. Bất quá ngữ khí gian: ngược lại không còn lãnh đạm như vậy nữa.
- Nguyên Diệt Nỏ? Tự nhiên là có, đây là vật áp chế thú triều dưới Vân
Hải, chư tông đều có mua sắm. Ở chỗ ta cũng có 100 khung tồn kho. Bất
quá vật ấy tuy uy năng cực lớn, mỗi một phát ít nhất cũng cần quả lục
giai thú tinh, cho dù là tông môn lớn như Lăng Vân Tông cũng không đủ
sức. Không biết thành chủ, muốn thứ này làm gì?
Biết được vị Yêu
Vương tân nhiệm của Càn Thiên Sơn này thật ra là người khôn khéo nhất.
Bởi vậy trong ngôn ngữ của Kiều Hàn cũng không có chút giấu diếm.
Bỗng nhiên Kiều Hàn nhớ tới hơn bốn ngàn Vân Hạm tụ tập bên ngoài Thông Linh Đả, kia, không khỏi khí một hơi hàn khí:
- Thỉnh thành chủ nghĩ lại! Dưới Vân Hải, nghiêm cấm tư chiến. Nếu không Vân Giới chư tông ta, nhất định sẽ cùng công phạt.
Những vật này, người khác dùng không nổi, không bỏ được. Nhưng Tông Thủ tư gia phong phú cũng không vấn đề.
Mấy người Sơ Tuyết ở đằng sau đồng tử đều hơi co lại, một quả lục giai thú
tinh. Chính là100 tứ giai thú tinh rồi, cũng tương đương với ba phần
ngàn thu nhập những năm qua của Càn Thiên Sơn.