Nhìn sắc mặt Kiều Hàn càng ngày càng khó coi, Tông Thủ có chút không đành lòng. Bất quá những lời này vẫn phải nói ra.
- Nghe nói thời đại Vân Hoang Thương Sinh Đạo chiến Vũ Liệt Quốc, chỉ vận dụng 70 vị Linh Sư Hoàn Dương Cảnh, một mưu kế nho nhỏ đã khiến cho ba
vạn Huyết Vân Kỵ tan thành mây khói. Một Linh Sư Hoàn Dương Cảnh, phối
hợp một hai trăm vị Võ Tông có chuẩn bị diệt 300 Huyết Vân Kỵ lạc đàn
khiến cho Vũ Liệt Quốc tan thành mây khói, cũng không biết ta có nhớ lầm ta có hay không?
Nói đến chỗ này, đám người Hổ Trung Nguyên càng kinh ngạc, ánh mắt họ nhìn về phía binh khí khôi giáp như nhìn rác rưởi.
Càn Thiên Sơn thành dùng tứ tộc Thiên Hồ, Thiết Hổ, Phong Hùng, Mục Lang là cường đại nhất. Bất quá dùng tứ tộc chi lực tổng cộng lại cũng chỉ ra
được 300 Huyết Vân Kỵ.
Có nhiều chỗ thiếu hụt như vậy mặc dù cấp bậc xác thực cao nhưng thật sự là không có ích lợi gì.
Mà ngay sau đó, Tông Thủ lại tiếp tục tung ra chiêu sát thủ:
- Trừ cái đó ra, ta còn nhớ được bộ khôi giáp này còn cần phối hợp một bộ tâm pháp đặc thù tên là Huyết Kỵ Sát, nghe nói nó đã thất truyền. Dù
sao những vật này nếu là thật tốt, các ngươi cũng không chồng chất ở chỗ này. Hừ, thực làm như ta là kẻ ngu dốt hả?
Kiều Hàn cơ hồ đã
tuyệt vọng, Tông Thủ tập võ không được, linh pháp cũng đồng dạng không
có. Một kẻ phế nhân không ngờ lại có kiến thức uyên bác như thế?
Vốn muốn buông tha cho, bất quá khi cẩn thận suy nghĩ, Kiều Hàn vẫn là hơi
thở dài quyết định cố gắng một phen, hắn uốn ba tấc lưỡi nói:
-
Thế tử, thứ này Không Khí Tông ta xác thực chứa rất lâu rồi không rời
tay, bất quá cũng chỉ là bởi vì người khác không nhìn được hàng mà thôi. Ta xem thế tử cũng không giống là nhân vật không có hùng tâm, Càn Thiên Sơn xưng hùng Đông Lâm Vân Giới, không có một chi kỵ quân tinh nhuệ
quần hùng sao được? Chỉ dựa vào một chi Huyền Hồ Thiết Kỵ còn xa mới đủ. Thế tử hiện tại gom góp không được cường giả Võ Tông, chưa hẳn đại biểu ngày sau không thể? Huyết Kỵ Sát tâm pháp cũng thực sự không phải là
thất truyền, chỉ là một ít di chỉ của Vũ Liệt Quốc vẫn chưa tìm được mà
thôi. Chỗ thiếu hụt của 300 kỵ sĩ vẫn duy trì số lượng 300 kỵ trở lên
đừng tách ra là được. Ngươi nếu ngại chúng chỉ có thể kỵ chiến, Không
Khí Tông chúng ta cũng có thể thay ngươi cải tạo một phen. Kỳ thật như
sửa chữa sơ lại, những binh khí khôi giáp này vẫn có thể là nhất giai
Linh Khí.
Sắc mặt Tông Thủ giật giật, lúc tâm thần Kiều Hàn hơi phấn chấn thì hắn lại lắc đầu nói:
- Ta lo lắng.
Kiều Hàn tuy là thất vọng, nhưng trong lòng sinh ra hứng thú, những vũ khí
này khi bị đám người Không Khí Tông khai quật lên, hắn chưa từng có ngày yên ổn.
Lúc trước cho rằng có thể nhẹ nhõm dùng giá tiền rất
lớn bán đi, vì vậy tông môn mua rất nhiều tài liệu trân quý tu bổ toàn
bộ một phen, nhưng càng về sau càng bán không được.
Vô luận là
Đông Lâm Vân Giới hay là Vân Giới Vân Đảo cũng không có người cảm thấy
hứng thú đối với mấy thứ Huyết Vân Kỵ Giáp cùng Huyết Vân Kích Cung này.
Những tông môn lánh đời ngược lại có thể cấp ra ba đến năm trăm Võ Tông cấp
cao thủ cũng có thể ra lên giá nhưng bọn họ đều không phải người ngu,
hơn nữa bản thân cũng có thể chế tạo linh binh linh giáp thích hợp hơn
đồng dạng không cần vật ấy.
Ở chỗ này chồng chất mấy chục năm thời gian chỉ tiêu hao thú tinh giữ gìn.
Mỗi lần hồi tông môn trông thấy sắc mặt khó coi của những trưởng lão kia khiến Kiều Hàn hắn như ăn mướp đắng.
Tông Thủ một bên giả vờ giả vịt trầm ngâm, một bên đưa mắt nhìn quanh. Sau
đó ánh mắt định trụ ở bên trong một góc khác của kho hàng.
Chỉ
thấy cái hướng kia chồng chất vô số đồ vật lộn xộn, đều là các loại Linh Khí binh còn có một chút da lông khoáng thạch lăn lộn. Bất quá bề ngoài nó có vẻ không tốt lắm.
Lông mày Tông Thủ lập tức nhảy lên đi tới:
- Những vật này là thế nào? Niên đại của nó rất xa xôi, có vẻ là vật của Vân Hoang, phần nhiều là phế vật.
Kiều Hàn đang kiếm ngôn từ để dụ Tông Thủ mua thì nghe vậy, vội vàng nịnh nọt cười:
- Thế tử hảo nhãn lực! Tại đây chồng chất một ít phế Linh Khí thượng cổ
Vân Hoang. Những vật này tuy là phế đi, bất quá trong đó một ít mạch suy nghĩ của luyện khí đối với Không Khí Tông ta rất có ích lợi. Vì vậy
Không Khí Tông chúng ta hàng năm đều thu mua một ít, tặng lại tông môn.
Kỳ thật không chỉ tông ta mà những tông môn còn lại cũng đều thu mua
linh đan Linh Khí vứt đi. Mấy năm này chẳng biết tại sao di tích động
phủ xuất thế đặc biệt nhiều. Vì vậy Linh Khí vứt đi cũng nhiều chút ít.
Tông Thủ cười cười, mặc kệ hắn. Bắt đầu ở bên trong những vật này tìm kiếm,
hắn không có thành tựu bên trên phương diện luyện khí, bất quá đồ vứt đi nơi này đối với hắn hắn thực sự cực kỳ hữu dụng.
Bất quá một lát sau, Tông Thủ liền từ bên trong móc ra một thanh kiếm, trên thân nó
khắc chín con kỳ lân một sừng quấn lấy nhau. Tông Thủ tùy ý bên cạnh bên cạnh mang tới một thanh binh khí cao giai, tùy ý vẽ kiếm trong tay một
cái, lập tức không hề phát ra một chút thanh âm nào.
Hắn không khỏi hít một hơi lãnh khí:
- Thanh kiếm này trước khi hư hao sợ không dưới bát giai, đáng tiếc!
Linh Năng lưỡi kiếm đều không có, chuôi kiếm dài một xích(0,33m), mũi kiếm có cái lổ hổng hiển nhiên là đã phế đi.
Kiều Hàn liếc qua cũng có vẻ mặt tiếc nuối:
- Xác thực đáng tiếc, kiếm này nghe nói là bội kiếm của một vị
vương công Vân Hoang có thể tụ thiên tử chi khí. Bởi vì do không biết
tài liệu hỗn kim luyện thành nó, muốn phân giải cũng khó khăn.
Tông Thủ gật nhẹ đầu, tiếp tục tìm kiếm, một lát sau lại phát ra một tiếng
kinh dị. Từ bên trong Linh Khí chồng chất vứt đi lại xuất ra một viên
châu màu vàng sáng, trong lòng thầm nghĩ thứ này rõ ràng cũng có mà ném
trong đống rác, Không Khí Tông thật không biết nhìn hàng.
Lại
nhìn số đồ vật còn lại, thứ tốt vẫn có không ít, bất quá phần lớn hỏng
nghiêm trọng. Tông Thủ tùy ý chọn lấy hơn mười thứ, nhìn về ngoài cấp
bậc đều là tinh phẩm tương đối không tệ. Đặc biệt là một thứ đồ tầm
thường như ốc biển là hắn yêu thích nhất, vuốt vuốt trong tay hồi lâu
mới buông.
Sau đó liền xoay người, hướng phía Kiều Hàn xèo tay ra nói:
- Hai viên thất giai thú tinh, tất cả Huyết Vân Kỵ Giáp cùng binh khí
cộng thêm những vật này xem như tặng phẩm, ta liền mua toàn bộ.
Ánh mắt Kiều Hàn hơi co lại, chỉ cảm thấy trái tim chính mình bị ai đó hung hăng bóp chặt:
- Tuyệt đối không thể! Đây chính là bốn ngàn năm trăm bộ tam giai Linh
Khí! Kỵ giáp, nội giáp, cung kích đao đều đủ. Linh Khí trọn bộ như vậy
có uy năng hợp lại có thể so với tứ giai Linh Khí. Không có trăm vặn
viên tứ giai linh thạch trở lên thì sao bán được? Huống chi nó còn là
sát khí vô địch trên chiến tường. Hai viên thất giai thú tinh, cái giá
tiền này thực quá thấp.
- Không được à? Vậy ngươi thì tiếp tục giữ lại đi.
Khóe môi Tông Thủ nhếch lên, quay người đi ra ngoài cửa không chút do dự.
Mấy người Hổ Trung Nguyên vốn là không tán thành hắn mua những phế vật
này cũng không khuyên giải một câu lập tức đuổi kịp.
Sắc mặt Kiều Hàn lập tức lúc trắng lúc xanh, sau một hồi lâu mới phảng phất khí lực toàn thân đã tiết hết, hắn chán nản nói:
- Bốn viên thất giai thú tinh, tuyệt không thể ít hơn nữa. Không Khí
Tông chúng ta chỉ lấy tiền chữa trị chúng, cái giá này đã rất lỗ rồi.
- Các ngươi hao phí tiền vốn có quan hệ gì cùng ta đâu?
Tông Thủ nhếch miệng cười cười vô cùng tà ác:
- Ngươi cũng nói, những vật này sau khi cải tạo cũng không quá Linh Khí
sơ giai. Hơn nữa như theo ta thấy dùng chung trọn bộ mới đạt tới uy lực
bực này, tính thực dụng càng kém, không sai biệt lắm bốn ngàn sơ giai
Linh Khí mà thôi! Được rồi, ba viên rưỡi thất giai thú tinh được không?
Ta cũng muốn kết thiện duyên cùng Không Khí Tông các ngươi, đặc biệt là
Kiều chấp sự ngươi. Coi như là ngươi thiếu nợ một cái nhân tình, vốn ta
thật sự không muốn mua! Mang tới cho ta một thớt Long Giác Dực Mã thử
xem hiệu quả. Trong vòng năm ngày phải đưa đến. Đúng rồi, nghe nói quý
tông cũng mua bán linh giai binh khí, có thể đưa tới cho ta 300 Tam Ti
Cự Nỗ của quý tông? Ta ra mười viên thất giai thú tinh! Nếu có thể giữ
bí mật cho ta còn có thể tặng năm miếng!
Kiều Hàn khóc không ra
nước mắt, bất quá trong lòng cũng buông lỏng, có thể tống tháo những thứ này đi, còn có lợi nhuận mấy viên thất giai thú tinh đã rất là không tệ rồi.
Đừng nhìn số lượng không nhiều lắm nhưng đám người Không
Khí Tông mỗi năm săn bắn dưới Vân Hải, mười vị Thiên Vị Võ Tông, tám vị
Linh Sư Nhật Du hợp lực thu hoạch hàng năm cũng không quá mười viên thất giai thú tinh mà thôi. Ở trong Tông môn tuy có cao thủ mạnh hơn, nhưng
chỉ khi nào đến Võ Tôn cảnh giới mới dám xuống Vân Hải, nếu không hẳn
phải chết không thể nghi ngờ. Có mấy vị tọa trấn dưới Vân Hải, tất cả
tông các phái thực lực có mạnh hơn nữa cũng vô dụng.
Lúc này đây, kỳ thật cũng coi như đã kiếm được. Thật muốn cảm kích Tông Thủ tên xuẩn tài này. Bất quá, người này muốn mua cự nỏ làm cái gì? Đến lúc đó lại
có thể cần tăng giá hay không? ? Được rồi mặc kệ nó, đây mới thực sự là
đại sinh ý.
Nhìn tận mắt những Huyết Vân Giáp cùng binh khí này
bị chuyển vào đến trong khố phòng Tam Lục Tiễn Trang, từ đó về sau coi
như là tài vật danh nghĩa của chính mình.
Tâm tình Tông Thủ vô cùng vui sướng, hắn tìm mấy gian phòng trọ ở Giới Phù Thành.
Sau đó lấy ra những Linh Khí vứt đi bắt đầu cân nhắc.
Đám người Đàm Đào bên cạnh im lặng một hồi, ở trong mắt bọn hắn xem ra thì
những linh giáp kia đều là vô dụng, cũng không biết Tông Thủ mua tới làm cái gì. Chỉ là lúc trước hắn cũng khích lệ Tông Thủ lại không chút nào
để ý. Hổ Trung Nguyên cũng chau mày, mặc dù có tiền cũng không phung phí như vậy. Mấy lần muốn nói lại thôi, ý đồ khuyên can rồi lại ngừng.
Tông Thủ bị mấy người kia nhìn chằm chằm mà thấy bất đắc dĩ, không khỏi nhìn sau lưng nghĩ thầm vẫn là Nhược Thủy nhà mình tốt. Vô luận hắn làm cái
gì đều không ngăn cản.
- Theo các ngươi thấy thì ta đang làm
chuyện lỗ vốn phải không? Yên tâm, cuộc làm ăn này, chẳng những buôn
bán lời, hơn nữa là hời lớn.
Thấy mấy người Đàm Đào rõ ràng không tin, Tông Thủ cũng lười giải thích. Nơi sản sinh Long Giác Dực Mã hắn
biết được, huyết kỵ sát tâm pháp hắn cũng ghi tạc trong đầu. Vài năm về
sau có vô số tiên thiên Võ sư tấn giai Võ Tông, những chuyện này bây giờ lại không thể giải thích.
Cầm đồ vật hình dáng tù và vuốt vuốt,
cẩn thận quan sát một lát. Tông Thủ tâm niệm vừa động, khiến cho tiểu
Kim thoát ly cánh tay kết hợp cùng một chỗ với vật này.
Tiểu Kim
sau khi đạt tới tứ giai thì thức tỉnh thần thông chính là "Trạng thái cố định", thật sự là không đáng giá nhắc tới nhưng nếu kết hợp với "Mô
phỏng hóa" trước kia thì vô cùng cường hãn, tỷ như giờ phút này tu bổ
Linh Khí vứt đi.
Khi một mảnh dài hẹp linh lạc trong cơ thể Tiểu
Kim hoàn thành cơ cấu, linh trận bên trong tù và lại lần nữa đã bắt đầu
tuần hoàn.
Tiếp theo trong nháy mắt vô số thanh âm ầm ĩ vang lên trong phòng.
- Thính Âm Loa, quả nhiên là thứ này?
Tông Thủ lông mày nhíu lại, thi triển pháp quyết, tạp âm bị bài trừ hơn phân nửa, Tông Thủ lại đánh ra nguyên một đám linh quyết khiến cho thanh âm
kia không ngừng biến ảo.