Chỉ nghe răng rắc một tiếng nổ vang, lần này Tông Thủ thậm chí còn không cần động kiếm đã sinh sinh đập vụn tầng băng kia!
Sau đó vô danh kiếm, huyền trên mai rùa, kiếm quang phun ra nuốt vào, đã đột phá Huyền Vũ nguyên cương khí, đâm ra một cái hố nho nhỏ trên mai
rùa.
- Hỏi ngươi một lần cuối cùng, đến cùng có đầu hàng hay không?
Bích Hỏa Huyền Quy rõ ràng cũng đã phát giác, mai rùa Huyền Băng này đã
không thể chống cự Tông Thủ được nữa, cũng không hề chần chờ liền nhô
đầu ra.
Tông Thủ lúc này mới cười cười, ấn ấn ký huyết sắc kia lên đầu Huyền Quy .
Rồi sau đó ý niệm, lại nhảy vào trong hồn niệm Bích Hỏa Huyền Quy, điều tra mọi nơi.
Tên thật của đầu Huyền Quy này lại là hai cái phù văn huyền ảo, cẩn thận phân biệt, hơn phân nửa là hai chữ ‘ Cương Ngạnh’ --
Tông Thủ hai gò má lập tức co lại, vừa cương lại ngạng, quả nhiên là tên tốt!
Trong nội tâm im lặng, ý niệm Tông Thủ cũng mở ra không nửa phần chần chờ.
Hóa thành một tia hồn niệm thật nhỏ cắm vào trong ‘ tên thật ’, lại mở
rộng mọi nơi. Bất quá một lá đã tạo thành một cái linh trận, một mực
khốn tỏa lấy nguyên hồn hạch tâm của đầu Huyền Quy này.
Mà ở trên thân thể, huyết sắc phù trận, cũng vừa thu lại.
Hóa thành một đoàn huyết điểm như hỏa diễm khắc ở chính giữa ngạch tâm, vừa mới trong ngoài hô ứng.
Đến một bước này, mới xem như thu phục được đầu Bích Hỏa Huyền Quy này.
Tông Thủ ngày sau, chỉ cần niệm động liền có thể ngự nguyên thần nó,
khiến đầu Huyền Quy này không thể phản kháng được.
- Tên thật không thể nói cho người ngoài, ngày sau liền gọi ngươi tiểu --
Những lời này nói ra, Tông Thủ liền một hồi do dự. Chữ tiểu này quá
nhiều cũng không tốt. Nhìn hình thể Bích Hỏa Huyền Quy, sao có thể dính
dáng đến chữ tiểu được? Liền cũng sửa lời nói:
- Gọi ngươi bích hỏa!
Đơn giản sáng tỏ, cũng rất dễ nghe.
Bích Hỏa Huyền Quy, lại không có tâm tư đi để ý tới. Áp lực trên mai rùa vừa biến mất liền xông tới trước.
Ngược lại Tông Thủ kinh ngạc không thôi, ngoại trừ Huyền Vũ thú đan ra,
thi hài Huyền Vũ này chẳng lẽ còn có có thứ gì đó có thể hấp dẫn Bích
Hỏa Huyền Quy sao?
Chỉ thấy Bích Hỏa Huyền Quy, một ngụm cắn lấy Huyền Vũ thú thi. Hấp hơn
mười ngụm huyết dịch, thôn phệ máu huyết lưu lại, rồi sau đó mạnh mẽ
hất thi hài lên
Đúng là cưỡng ép chia lìa mai rùa và thi thể ra.
Sau đó liền cởi ra tầng xác gồ ghế đã bị Tông Thủ sử dụng kiếm đâm vào
của nó, lại lắc mình một cái, thân hình trần trụi chui vào trong Huyền
Vũ Quy Xác cự đại kia
Tông Thủ thấy liền trợn mắt há hốc mồm, thầm nghĩ cái này cũng được sao?
Thân hình cả hai kém tuyệt không thể dùng đạo lý mà tính toán, cái này
lớn nhỏ thật sự không hợp, lại không phải do nhất thể tạo ra, mặc dù
Bích Hỏa Huyền Quy cưỡng ép chiếm lấy thì có được gì?
Đang nghĩ như vậy, đã thấy con Huyền Quy kia càng đưa đầu ra ngoài, khát vọng nhìn xem Huyền Vũ thú đan trong tay hắn .
Chần chờ một lát, Tông Thủ vẫn đánh đan trong tay mình qua.
Hắn ngược lại muốn xem, đầu ô quy này đến cùng làm trò gì.
Bích Hỏa Huyền Quy thấy thế lại vui mừng quá đỗi, mạnh mẽ hấp vầng sáng hắc lam sắc kia vào trong miệng.
Rồi sau đó chợt co rụt đầu lại, thu hồi vào trong Huyền Vũ quy giáp.
Chỉ chốc lát, Tông Thủ liền cảm thấy trên không lại có biến hóa.
Kiếp khí do Lôi Đình Dực Long dẫn phát đột ngột bắt đầu bành trướng bạo tăng!
Ngẩng đầu, Tông Thủ nhìn lên trời. Chỉ thấy tia sáng trắng đánh xuống, giữa không trung phân thành hai đạo.
Chỉ có bộ phận nhỏ nhất chạy về phía Lôi Đình Dực Long, còn lại hơn phân nửa, đều là đánh về phía Huyền Vũ quy xác.
Tông Thủ chau mày lại, con rùa đen này dĩ nhiên lại ở độ tiên cảnh chi kiếp?
Lại nói tiếp, đầu ô quy này quả thật đã là tiên cảnh đỉnh phong, chỉ còn thiếu chút nữa thôi.
Hơn phân nửa là Huyền Vũ chi huyết và miếng thú đan Thần Cảnh kia đã khiến Bích Hỏa Huyền Quy sớm bước ra một bước này.
Không khỏi hào hứng dạt dào, có thể quan sát tiên cảnh chi kiếp ở khoảng cách gần cũng là kinh nghiệm không tệ .
Dù sao hắn hôm nay, đã một lần hành động bước vào tiên cảnh hậu kỳ, cách tiên cảnh kỳ thật không xa.
Nói không chừng chỉ cần mười năm tám năm là đã bước ra một bước này rồi.
Linh niệm dao cảm, trong mắt Tông Thủ lại hiện lên một tia tinh mang.
- Hãn Lôi Diệt Thân Kiếp --
Loại kiếp số này, truyền thuyết là chuyên tấn công thân thể, trong điển tịch của Thương Sinh Đạo đã nhắc đến nhiều lần.
Trong tiên cảnh chi kiếp được bài danh thứ ba. Thương Sinh Đạo trong một vạn năm này, thành công bình yên thoát thân dưới sự oanh kích của Hãn
Lôi Diệt Thân Kiếp chỉ có một người thôi.
Xem ra đầu Bích Hỏa Huyền Quy này hoặc là cũng như Tông Thủ hắn, có
thiên tư cao tuyệt. Hoặc là đã làm quá nhiều chuyện xấu nên bị Thiên
Khiển.
Bạch quang rơi xuống, lại đánh lên Huyền Vũ quy xác. Vờn quanh khiến mai rùa phát ra một hồi tiếng vang rợn người, nhưng không phá được.
Sau suốt nửa ngày mới dần dần biến mất. Một bộ phận dật tán trong thiên địa, một bộ phận cũng bị mai rùa này hấp phệ vào.
Theo sát phía sau, lại là đạo diệt thân kiếp thứ hai, thứ ba oanh kích xuống.
Mai rùa kia vẫn bình yên vô sự, ngược lại bên trong là một đoàn bích hỏa thiêu đốt, xác ngoài lộ ra.
Tông Thủ lần này cẩn thận cảm ứng, sau một lát, thần sắc liền dần dần cổ quái.
- Thì ra là thế, mượn nhờ lôi kiếp chi lực luyện hóa Huyền Vũ chi xác
sao? Đầu ô quy này quả nhiên nhìn như khờ đần. Kỳ thật lại nhanh nhạy
thông minh khiến người ngoài ý muốn --
Huyền Vũ quy xác cũng không phải là giáp xác của bản thân Bích Hỏa Huyền Quy có khả năng bằng được.
Hai vạn năm tích lũy, quanh năm uẩn dưỡng trong Động Thiên, có thần lực cung phụng, xác thân rất kiên cố.
Mới đại chiến, nanh vuốt của đầu Âm Long Thần Cảnh kia thậm chí cũng
không thể lưu lại dấu vết nào trên mai nó, có thể thấy mạnh cỡ nào.
Nếu không phải đánh lén, đánh thẳng vào nhược điểm. Một trận chiến này, đầu Âm Long kia hơn phân nửa đã thua rồi.
Mà lúc này Bích Hỏa Huyền Quy, chính dùng Huyền Vũ đan huyết, cùng với
Hãn Lôi Diệt Thân Kiếp chi lực, trong ngoài giao công. Khu trục lấy tàn hồn Huyền Vũ còn lưu lại, tế luyện mai rùa, lưu lại hồn niệm ấn ký của
mình, dung luyện thành nhất thể với bản thân.
Nếu thật bị nó làm được, tiên cảnh cùng giai, chỉ sợ là không người nào, có thể làm gì được nó --
Cho nên nói con ô quy này đích thật vô cùng thông minh, so với đơn giản
mượn nhờ huyết nhục quy đan của Huyền Vũ Thần Cảnh tăng lên huyết mạch
tu vị thì tốt hơn rất nhiêu.
Tông Thủ càng chú ý đến kia kiếp lôi chi lực kia hơn. Hắn lúc này đã
không còn thiên nhân cảm ứng, không thể lại trực quan kiếp tỏa được.
Nhưng lại có thể lờ mờ tra rõ uy năng đại khái của Hãn Lôi Diệt Thân Kiếp.
Coi đây là cơ, đến suy tính cường độ tiên cảnh thành đan chi kiếp của mình
Hắn tự hỏi thân này, tuyệt không được Thiên Địa chào đón. Ngày sau kiếp
số phải chịu cũng nhất định top 3 trong tiên cảnh chi kiếp, không cần
phải cầu may