- Như vậy dùng để bảo tồn đan được, chẳng phải cũng rất là phù hợp? Bây giờ nghĩ đến, những thiết cầu này kỳ thật có thể coi là đan bình? Bên trong rốt cuộc có thứ gì mà phải dùng đến Hắc Huyền Tử Anh thiết?
Kinh ngạc nhìn, Tông Thủ rốt cục cắn răng một cái, dẫn động hồn lực, ở phía trên thiết cầu nhẹ nhàng điểm một cái.
Lập tức có một đoàn linh quang mở ra, vô số phù cấm ở lộ ra bên ngoài ‘Thiết cầu’. Rậm rạp chằng chịt, khoảng chừng hơn hai mươi tầng, chỉ thấy là vô số phù cấm, kết cấu sâm nghiêm.
Tông Thủ nhìn xem, sau đó là hít vào một ngụm khí lạnh.
Đây là pháp trận bảo vệ linh đan ở bên trong, cũng là cấm tỏa.
Trừ phi là người có Thủy Hoàng huyết mạch, hay hoặc là biết ấn quyết thủ pháp để mở ra, nếu không thì thời điểm phá trận, chỉ cần nửa phần sai lầm, cũng sẽ khiến cho toàn bộ đan dược giấu ở bên trong thiết cầu bị phá hủy!
Tông Thủ nhức đầu, vuốt vuốt mi tâm, thoáng trù trừ một phen, vẫn là bắt đầu nếm thử.
Trước đó không lâu hắn mới xem được hơn ngàn cuốn sách, nhưng tạo nghệ về pháp trận, cũng chỉ là so với Linh cảnh tầm thường, tốt hơn một ít mà thôi.
Sở dĩ có năng lực này, lại cũng không phải là duyên cớ khác, mà là mình nắm giữ Nhân quả Vận mệnh đại đạo.
Dẫn động linh năng, ngón tay ở trong hư không vẽ ra một chữ ‘Vận’.
Cải biến họa phúc mệnh số của chính mình ở trong hơn mười tức.
Tiếp theo là vặn vẹo Nhân quả, chế định ra Quả để phá giải phù cấm này, rồi mới có Nhân.
Ngón tay huy động, tùy ý để Nhân quả lực lượng dẫn dắt, phá vỡ từng cái phân cách của phù cấm này.
Hồn thức chân lực trong cơ thể đang kịch liệt tiêu hao. Trên trán Tông Thủ cũng nhỏ ra từng giọt mô hôi lạnh to như cái đấu.
Thẳng đến khi Tông Thủ cảm giác khí mạch của mình sắp khô kiệt, thời điểm không có kế sách gì khác, chú định lần nếm thử này thất bại.
Thì tầng phong cấm cuối cùng kia lại cuối cùng bị mở ra.
Thiết cầu kia như hoa sen tám cánh bỗng nhiên mở ra. Một dược bình quả nhiên xuất hiện ở trong mắt Tông Thủ.
Đem vật ấy cầm lên, dùng linh thức xem xét. Rồi sau đó sắc mặt Tông Thủ là lúc trắng lúc xanh.
Sau một hồi lâu, mới kêu lên một tiếng ai thán.
- Lại là Thiên Nguyên Tạo Sinh đan!
Ánh mắt Tông Thủ lập lòe, bỗng nhiên vui mừng, bỗng nhiên lo lắng, cuối cùng là cảm thấy cực kỳ đau đầu.
- Thiên Nguyên Tạo Sinh đan có thể kéo dài tám mươi năm thọ nguyên, Đại Tần Thủy Hoàng này rõ ràng còn thật sự xong rồi. Trước khi Tần vong, rõ ràng không có nửa điểm phong thanh!
Ở trong đan bình này, tổng cộng có mười viên. Mặc dù là dược tính tiêu tan một chút, cũng có thể kéo dài 400 năm thọ nguyên cho người khác !
Mà một thiết cầu, chính là 100 viên Thiên Nguyên Tạo Sinh đan.
Nếu nói Tử Cực đan ở trong Hạng vương mộ, mấy đại khung cảnh đều là tình thế bắt buộc.
Như vậy Thiên Nguyên Tạo Sinh đan này liền đủ khiến cho toàn bộ Vân Giới, thậm chí ở trong một vực, tất cả Thánh cảnh tu giả đều điên cuồng.
Nói cách khác, vật ấy nếu như bị người khác biết được, Tông Thủ hắn thậm chí là toàn bộ Đại Càn đều muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, không thể sống được yên ổn!
Cho dù là Long Ảnh, chỉ sợ cũng vô pháp ngăn cản tham niệm của những Thánh cảnh này!
Nghĩ đến phụ cận quan tài còn có ước chừng tám cái thiết cầu như vậy, không thể lấy đi hết, Tông Thủ càng là gào thét một tiếng. Đây là khiến người ta phải làm như thế nào cho phải?
Sớm biết như thế, hắn liều mạng bị thương cũng nhất định phải đem những thiết cầu này toàn bộ mang đi! Một cái cũng không để lại, mới gọi là không còn gì tốt hơn.
Tình hình hiện nay, chỉ cần có một người phát hiện được huyền bí bên trong Hắc Huyền Tử Anh thiết này, Tông Thủ hắn chính là gặp cục diện nguy hiểm như chồng trứng.
Nhắc tới cũng thật là kỳ quái, một cái phó mộ không trọng yếu mà thôi, tại sao có thể có được thứ này?
Nếu không phải đã xác thực chứng nhận không có mười hai con hộ quốc đồng nhân ở đó, Tông Thủ thiếu chút nữa liền cho rằng đây mới là Tần Hoàng chân mộ.
Lúc này nắm trong tay đan bình, Tông Thủ lại chỉ cảm giác là phỏng tay vô cùng, hận không thể ném đi toàn bộ.
- Quả nhiên, đúng là trong họa có phúc, trong phúc có họa sao?
Chợt trong nội tâm Tông Thủ lại động, kế sách duy nhất, vẫn là ở thời điểm lấy ra, đem mấy viên thiết cầu còn lại phá hủy! Dù là kinh động phong cấm, linh đan bên trong bị phá hủy cũng có thể.
Không chút do dự, đem một quả Ánh Tinh Phù đánh ra. Minh Ngọc tuy là đã ly khai, lại nhất định vẫn ở phụ cận Vân Giới này.
Phù này vừa xuất, nhất định có thể lập tức chạy về.
Rồi sau đó Tông Thủ liền nhìn xem những Hắc Huyền Tử Anh thiết cầu ở trước người này mà phát sầu.
Hắn tuy là một thành viên của Thương Sinh Đạo, nhưng giáo lý của Thương Sinh Đạo, cũng cường điệu bản thân là tồn tại tự do.
Những vật này, luôn không có khả năng đưa cho tông môn xử trí.
Thiên Nguyên Tạo Sinh Đan, Tông Thủ hắn không đến nỗi bất đắc dĩ thì tuyệt sẽ không sử dụng.
Những những người bên cạnh mình thì lại không nhất định.
Đoán chừng dược tính của nó, năm viên có hiệu quả 350 năm, chính là tốt nhất. Nhiều ra, liền thuần túy là lãng phí.
Nói cách khác, một cái dược bình như vậy, có thể cung cấp cho hai người sử dụng.
Hiên Viên Y Nhân cùng Nhược Thủy, Sơ Tuyết cũng Khổng Dao, Tông Nguyên cùng Nhâm Bác.
Còn có cha mẹ, nói không chừng cũng muốn dùng đến.
Hiên Vận Lan cùng nữ nhân điên kia, mà thôi, cũng chuẩn bị cho các nàng một ít.
Mỗi khi nghĩ đến hai người, Tông Thủ liền đem một quả thiết cầu cất vào tỏng tay áo của mình.
Chỉ là thoáng qua một cái, chín cái thiết cầu còn lại liền đều bị hắn thu hồi.
Nhìn trên mặt đất rỗng tuếch, Tông Thủ là đổ một đầu mồ hôi.
Cẩn thận nghĩ nghĩ, Tông Thủ vẫn là đem năm cái thiết cầu vung ra, tùy ý ở trên sàng của Ích Ma phi toa lăn qua lăn lại bốn phía.
Là người thì không thể quá tham, cẩn thận suy nghĩ lại một chút. Đem rát nhiều Thiên Nguyên Tạo Sinh đan lưu cho bọn họ, thật sự là tốt sao?
Con đường tu hành, lấy dũng mãnh tinh tiến, ở trong chỗ chết mà cầu sinh. Nếu không có áp lực, trong nội tâm thiếu đi sự băn khoăn đối với thọ nguyên, ngược lại không phải là chuyện gì tốt.
Lại nói trong tay có quá nhiều Thiên Nguyên Tạo Sinh đan, ngược lại là họa từ tay mà tới.
Trong tay lưu một ít, để dự bị là tốt rồi.
Ngược lại là Thương Sinh Đạo, có những Duyên Thọ linh đan này, không biết có thể cứu được tính mạng của bao nhiêu người.
Cũng có thể khiến cho tông môn càng thêm vài phần thực lực.
Trong lòng mặc dù là nghĩ như vậy, nhưng thiết cầu được cất giấu trong tụ lý càn khôn lại có đến bốn cái.
Rồi cũng ngay lập tức sau đó, không gian trước người Tông Thủ đã bị vặn vẹo.
Một cái hình bóng hư ảo trực tiếp xuyên thấu linh chướng ở bên ngoài toa, xuất hiện ra trước người Tông Thủ.
Đúng là Minh Ngọc, hai hàng lông mày đang nhíu lại, thần sắc quái dị nhìn xem Tông Thủ.