Thần Hoàng

Chương 133: Chương 133: Thái Nguyên Ngũ Tuyệt




Bên bờ dòng suối nhỏ, Lôi Động bỗng dưng hắt xì một cái, hắn dụi mũi, thầm nghĩ đậu xanh thằng nào mắng bố? Sau đó đột nhiên biến sắc.

Hào khí cứng ngắc nơi này phảng phất là bị thanh âm hắt xì của hắn triệt để dẫn bạo. Vô số cương kình lặng yên xông tới. Hai đạo võ đạo ý niệm hùng hồn chém giết nhau.

Tình hình trước mắt nhìn như là không hề dị trạng, lại có thể thấy được bùn đất cát bụi nơi Nghiêm Phàm cùng Thái nguyên Tiên Tử đang ngồi đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được dần dần biến mất hóa thành những hạt bụi thật nhỏ rồi tán đi.

Cỏ dại cây xanh không còn sinh cơ, chúng bị hai cỗ dị lực đánh nát tan biến theo gió.

Nghiêm Phàm bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nhìn Thái nguyên Tiên Tử chợt lóe lên vẻ lạnh lùng sau đó quay đầu hòa ái nhìn Tông Thủ hỏi:

- Không biết thế tử đã có sư thừa chưa? Có bằng lòng bái nhập làm môn hạ Ngũ Tuyệt Sơn Trang ta hay không? Ngươi cùng Lôi Động chính là anh em kết nghĩa, đồng môn học nghệ, vừa vặn có bạn! Ngũ Tuyệt Sơn Trang ta ngũ môn tuyệt kỹ tùy ý ngươi lựa chọn. Ba mươi năm sau, ta nhất định thối vị nhượng chức để ngươi chấp chưởng Ngũ Tuyệt Sơn Trang!

Hai cái tay khô gầy của hắn không tự kìm hãm được nắm chặt.

Không phải kiếm đạo thiên tư, mà là thiếu niên này có tự tin chém vỡ hết thảy gian nguy cùng cứng cỏi!

Nhân vật như thế, cho dù là thiên tư tầm thường, có Thiên Nhân chi chướng cũng nhất định có thể thành vương giả, hắn tuyệt không bỏ qua cho kẻ này.

Ánh mắt Tông Thủ sáng lên, ngũ tuyệt của Ngũ Tuyệt Sơn Trang nổi tiếng từ lâu. Bất quá thời điểm kiếp trước hữu duyên bái kiến. Nội tình của đệ ngũ thánh địa tông môn vượt xa Lăng Vân tông.

So điển tịch bên trong thư khố thì Lăng Vân tông càng không cách nào bằng được.

Thái nguyên Tiên Tử Thủy Lăng Ba lại cười lạnh một tiếng:

- Ngươi Ngũ Tuyệt Sơn Trang cũng không quá là đệ ngũ thánh địa tông môn mà thôi. Dám cướp đồ đệ trước mặt ta? Tiểu tử, Thái nguyên ta tuy là đệ tam thánh địa nhưng đồng thời chấp chưởng đệ tam cùng đệ thất thánh địa. Trên đời có thể áp đảo tông ta rải rác có thể đếm được. Ngươi nếu nguyện đầu nhập làm môn hạ tông ta thì trực tiếp trở thành đích truyền tông chủ, tu luyện Thái Hạo Nguyên Linh Kiếm tuyệt học của tông ta! Dùng thiên phú kiếm đạo của ngươi, tối đa năm năm sẽ tiến nhập Thiên Vị!

Ánh mắt Tông Thủ lập tức sáng quắc. Nếu là Thái Hạo Nguyên Linh Kiếm tựa hồ cũng rất không tệ.

Đây chính là môn tuyệt học càng mạnh hơn Kinh Vân Thần Diệt Kiếm, có thể trực chỉ tiên võ đại đạo, rất là bất phàm!

Nghiêm Phàm không tức giận, vẫn cười nhẹ nhàng:

- Lời ấy của tiên tử sai rồi! Thực lực Thái nguyên tông cố nhiên mạnh hơn tông ta, bất quá chuyện này có quan hệ gì với việc bái sư thụ đồ, thích hợp mới là tốt nhất! Môn hạ của lão phu đã có hai người Thiên luân tứ mạch cảnh giới Võ Tôn, ba người Thiên Vị Võ Tôn. Ta tự phụ ở Vân Giới này dưỡng dục đào lý không người nào có thể thắng Nghiêm Phàm ta. Không biết Thái nguyên Tiên Tử hôm nay có mấy người đệ tử có thành tựu?

- Phốc phốc!

Thủy Lăng Ba nghe vậy bỗng dưng cười to, nàng nói với vẻ chê cười:

- Nghiêm sư huynh, hẳn là ngươi hiểu lầm tiểu muội phải không? Tuyệt thế đại tài như thế tử đây, Thủy Lăng Ba cũng không dám nhận dạy dỗ, cũng tự hỏi không có tư cách này. Tự nhiên là dẫn vào môn hạ của sư huynh ta, để lão nhân gia dạy bảo. Sư huynh của ta mặc dù không ở giới này nhưng nếu biết có lương tài mỹ chất như vậy tất sẽ vui vẻ trở về. Tông chủ đích truyền há chỉ nói suông?

Thần sắc Nghiêm Phàm khẽ giật mình, sau đó nhịn không được cười to:

- Nghiêm Phàm ta cũng thế! Thiên tài như vậy không phải ta có thể dạy bảo. Chỉ là Thái nguyên tông các ngươi có tiên võ cường giả, Ngũ Tuyệt Sơn Trang ta chẳng lẽ không? Sư thúc ta mấy trăm năm trước vẫn phàn nàn chưa tìm được một đệ tử hợp tâm ý. Cho dù không được, ta sẽ cầu xin Khung Cảnh Tiên Sư tự mình dạy bảo thế tử. Không biết Thương Sinh Đạo Đại Tôn của các ngươi có thể làm được sao?

Lôi Động nghe hai người đối đáp mà lông mày nhíu chặt lại, hắn thầm nghĩ Tông Thủ là đệ tử của sư thúc tổ chính mình chẳng phải gọi hắn là sư thúc sao?

Nếu là bái nhập môn hạ của Khung Cảnh Tiên Sư thì còn phải xưng hô là sư tổ, điều này thật là loạn quá.

Sơ Tuyết nghe thấy mà cuống họng khô khốc, ngữ khí của hai người này tựa hồ đều là cường giả cao cấp nhất thế gian.

Trước đó Tông Thủ cự tuyệt Lăng Vân tông, nàng chỉ cảm thấy tiếc nuối. Giờ phút này thì âm thầm may mắn không thôi.

Thái nguyên tông là đệ tam thánh địa, Ngũ Tuyệt Sơn Trang là đệ ngũ thánh địa đều mạnh hơn Lăng Vân tông vô số lần.

Nhân vật tuyệt đỉnh như thế, là một trong những thế lực mạnh như vậy lại tranh đoạt muốn thu thiếu chủ làm môn hạ. Chủ nhân, quả nhiên là giỏi nhất! Sau đó nàng lại có chút ít lo lắng, cũng không biết hai người này nếu biết tai họa ngầm trên người thiếu chủ có giống như Long Như ứng phó cho xong việc rồi rời đi không?

Thân hình Liên Phàm thì run rẩy, nếu không ly khai Vân Thánh Thành thì giờ này làm sao nhìn thấy cơ duyên như vậy?

Hai vị tuyệt thế cường giả của Vân Giới giờ phút này phảng phất như những người bán hàng xén ngoài chợ, tranh giành cãi cọ để thu thế tử làm môn hạ.

Chính mình mặc dù chỉ là một xa phu nho nhỏ nhưng thực sự cũng có quang vinh ăn theo.

Thủy Lăng Ba hừ lạnh, không tiếp tục tranh giành với Nghiêm Phàm, nàng đưa mắt nhìn về phía Tông Thủ nói:

- Tiểu gia hỏa, chính ngươi chọn đi, rốt cuộc là ta hay là hắn? Thủy Lăng Ba ta ngàn dặm xa xôi chạy đến thu ngươi nhập môn, ngươi đừng để cho ta thất vọng!

Sát ý ẩn ẩn vài phần ý uy hiếp, tựa hồ muốn nói ngươi không bái nhập môn hạ của ta thì ta sẽ trực tiếp động thủ.

Bên kia Nghiêm Phàm cũng lóe lên tinh mang, giống như cười mà không phải cười nói:

- Thế tử phải suy nghĩ cho cẩn thận. Thái nguyên tông tuy là không tệ, tuyệt học kinh thế nhưng Vân Giới gọi là Ma Môn. Ngũ Tuyệt Sơn Trang ta đường đường là đại phái chính đạo. Chỉ cần ba mươi năm nữa, Ngũ Tuyệt Sơn Trang ta do thế tử khống chế, nơi này có lão phu, ngươi không cần sợ nàng!

Trong ngôn ngữ không ngờ là phong độ không để ý tới, hấp dẫn Tông Thủ, chỉ kém không nói toạc ra là sẽ động thủ với Thủy Lăng Ba.

Thủy Lăng Ba cười khanh khách một tiếng, tới nỗi run rẩy toàn thân:

- Tiểu gia hỏa, Thái nguyên tông ta mặc dù không có thể bảo chứng cho ngươi tại ba mươi năm chấp chưởng tông môn. Bất quá tông môn ta có nữ đệ tử bảy ngàn, người mỹ mạo hơn phân nửa. Vân Giới thập mỹ có hai người xuất từ tông ta. Thất Linh Tông cũng là tông phái phụ thuộc của ta, mỹ nữ như mây, Tông ta sở trường về song tu, Luyện Khí thuật không có nhiều cấm kỵ giống như tông môn chính đạo. Nữ tử trong môn tùy ý ngươi chọn, ba vợ bốn nàng hầu thích thì cứ lấy. Nếu ngươi đồng ý thì Yên Nhiên sư điệt cũng tặng cho ngươi.

Triệu Yên Nhiên mặt không biểu tình, nghe vậy cũng không có phản cảm, trái lại nhìn Tông Thủ phảng phất là có chút hăng hái.

Tông Thủ nghe được tức thì mặt mày hớn hở, thật ra Ma Môn hay không, hắn thật cũng không để ý lắm. Ba vợ bốn nàng hầu không phải là lý tưởng nhân sinh của thiếu niên kiếp trước sao? Hẳn là trời xanh phù hộ chú định nguyện vọng của hắn, muốn tại thời đại vạn năm trước hoàn thành?

Hắn không cần xin mỗi người tuyệt mỹ như Triệu Yên Nhiên, có thể xinh đẹp một nửa của nàng đã là diễm phúc rồi. bà nương điên này hắn không lấy, có cho hắn cũng không cần.

Trong đầu Tông Thủ nhất thời mơ màng ngàn vạn, phảng phất vô số nữ tử cực kỳ xinh đẹp khỏa thân xin hắn cầu ái, thuỷ ba nhộn nhạo, một cặp đùi trắng như tuyết lúc ẩn lúc hiện trước mặt.

Đậu má! Cảnh đẹp này nếu không hảo hảo sung sướng một phen, chẳng phải là không bằng cầm thú sao!

Chợt tâm thần hắn tỉnh lại, chính mình lại có thể nào quên mất giờ phút này đang leo lên đỉnh cường giả, thân ảnh cô đơn trong trẻo nhưng lạnh lùng? Còn có giờ phút này đang trong sương mù tìm kiếm nữ nhân khắp nơi? Ma tính của Thái nguyên Tiên Tử lợi hại thật, suýt nữa đồng ý với nàng.

Trong đầu vô ý thức xẹt qua thân thể vô cùng tuyệt mỹ, Tông Thủ xoa xoa nướt bọt khóe môi nghiêm nghị lắc đầu nói:

- Tiên Tử không nên nhắc lại điều này, ba vợ bốn nàng hầu tuy là không tệ! Nhưng Tông Thủ ta một lòng cầu cực hạn kiếm đạo, há có thể vì nữ sắc mà bỏ bê?

Không chỉ là Nghiêm Phàm mắt lộ kinh hỉ mà ngay cả Thủy Lăng Ba người khởi xướng cũng hơi hơi kinh dị.

Nàng nào ngờ tới Tông Thủ bị huyễn âm mê hoặc, nhưng tuyệt đối không chân chánh trầm mê nữ sắc, kiên quyết vô cùng, dùng cảnh giới bát mạch Bí Võ Sư cư nhiên kiên định như thế, có thể từ Thái Nguyên Diệu Âm của nàng thoát thân đi ra!

Bên bờ dòng suối nhỏ này cũng lần nữa khôi phục yên tĩnh nhưng sát cơ và chiến ý thonasg hiện khiến Sơ Tuyết cùng Liên Phàm đều có thể lờ mờ cảm ứng, họ bị áp bách ra ngoài mười trượng vẫn cảm giác khó mà chống nổi.

Tông Thủ lâm vào do dự, rõ ràng Thái nguyên tông có điều kiện tốt hơn, Thái Hạo Nguyên Linh Kiếm tu đến cực điểm phá vỡ tiên võ chi môn. Còn có rất nhiều nữ đệ tử, mặc dù không cách nào cua được nhưng nhìn ngắm cũng mãn nhãn, hắn thích nhất cùng nữ hài tử tâm sự nhân sinh...

Ngũ Tuyệt Sơn Trang cũng không tệ, hắn kỳ thật không có hứng thú gì với chấp chưởng sơn trang, bất quá này thành ý là mười phần. Chính đạo tông môn không thể nghi ngờ tiền đồ cũng càng xa hơn một chút.

Kiếp trước hắn vẫn luôn một mình khổ tu , đợi kiếm nghệ tiểu thành tiến vào Thiên Vị, mới phát hiện muốn leo lên đỉnh võ đạo tuyệt không phải đơn giản như vậy. Đặc biệt là hắn dung hợp Bách gia kiếm nghệ, càng cần vô số võ đạo tích lũy. Chỉ có những đại tông phái truyền thừa vạn năm mới có đầy đủ nội tình cho hắn thỏa mãn.

Chỉ là khi đó thanh danh của hắn đã vang khắp Vân Giới, Thần Hoàng Cáo Tử Minh Kiếm trong hiện thực hay Kiếm Hoàng Đàm Thu trong trò chơi ai cũng uy danh xa chấn. Thập đại thánh địa, Thập Cửu Linh Phủ không nhà nào dám thu hắn làm môn hạ.

Nếu không phải là biết được tán tu gian nan, cũng sẽ không cam bốc lên phong hiểm chỉ điểm Lôi Động, cũng không đi cầu tàng thư Lăng Vân tông như thế.

Hôm nay có cơ hội bái nhập đại tông môn không thể cứ như vậy bỏ lỡ.

Không phải để hai tuyệt thế cường giả chờ lâu, mắt thấy Thái nguyên Tiên Tử cùng Nghiêm Phàm ánh mắt sáng quắc phảng phất hận không thể xé Tông Thủ thành hai nửa, trong lòng Tông Thủ chợt khẽ động đá ngược quả bóng về phía hai người:

- Đệ tử thật sự không biết nên lựa chọn như thế nào, thôi thì do hai vị tiền bối quyết định vậy? Các ngươi nói ta nên bái nhập tông nào thì Tông Thủ bái nhập tông đó. Tông Thủ tuyệt không do dự.

Nghiêm Phàm kinh ngạc tiếp theo là bật cười một tiếng:

- Tiểu gia hỏa ngươi thật là giảo hoạt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.