Không ngờ có thể ngăn cách hư không, triệt để kéo dài ra ngoài.
Xích Hồng Y trong mắt cả kinh, đã biết tình hình không ổn. Không chút do dự đánh ra một quyền.
Sơ Tuyết dùng dư lực cuối cùng trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc vung Huyết Nguyệt Đao chém lên quyền phong kia.
sau đó cương kình trùng kích, thân thể của nàng không khống chế được bay ra ngoài.
Mất đi Sơ Tuyết thủ hộ, những nhận quan kia bay qua trước người của Tông Thủ.
Hồn hải của Tông Thủ lúc này vẫn bị tàn niệm của Lý Biệt Tuyết áp chế.
Có thể dẫn phát Thái Thượng Ứng Kiếp Đồ Lục đã là cực hạn. Lúc này chỉ có thể vô ý thức đánh bay Sơ Tuyết, cách người của hắn hiện ra lỗ đen,
hết sức cắn nuốt nhận quang.
Ngàn vạn nhận ảnh bị thôn tính tiêu diệt hơn phân nửa. Nhưng mà có không ít lại vượt qua, thân hình của Tông Thủ bị bắn thành trăm lỗ!
Quyền thứ hai của Xích Hồng Y toàn lực đấm ra ngoài, kích ra thì toàn
thân của hắn vô lực, cơ hồ đi xóa. Mà hai tự tại thần ma cũng như vậy.
Mấy người ở đây kinh ngạc. Thời không ba mươi trượng phía trước biến mất.
Xích Hồng Y thoáng hoàn hồn, sau đó vẻ mặt kinh ngạc:
- Tự thành thế giới!
Đem mảnh không gian nho nhỏ tự thành thế giới! Thoát ly khỏi thế giới
này! Khiến cho ba người Tông Thủ triệt để ngăn cách với bọn họ.
Đây rốt cuộc là dạng thần thông gì?
Ma Liên phu nhân lúc này giật mình đứng nguyên tại chỗ. Tình hình trước mặt làm nàng không biết làm sao.
Cùng một thời gian, Tông Thủ phun ra một ngụm máu tươi. Miệng vết thương vỡ ra, huyết tương chảy ào ào.
Thánh Cảnh Tôn Giả một kích toàn lực cơ hồ đánh hắn cận kề cái chế, mà ngay cả thân thể tu sĩ Thần Cảnh cơ hồ tan rã.
Hắn bắt đầu từ ‘ Đàm Thu ’ trải qua bách chiến, nhưng lại chưa bao giờ có lần thê thảm như lúc này.
Nhưng mà lúc này hắn không quản chính mình, Tông Thủ một tay đem ôm lấy
Tô Tiểu Tiểu. Ý niệm giãy dụa trong hồn hải, dốc sức liều mạng bài xích ý niệm còn sót lại của Lý Biệt Tuyết. Sau đó tất cả hồn thức đều quán chú vào nụ hoa chưa thành thục kia.
Sinh Tử Đàm Hoa, nghịch chuyển sinh tử!
Phần múi hoa màu trắng từng cái mở ra. Sinh nguyên chi lực khổng lồ mãnh liệt mà ra, lập tức quán chú vào cơ thể của Tô Tiểu Tiểu.
Nhất định có thể hoàn thành phục sinh! Thần hồn Nguyên Vô Thương đã nát
đều có thể khôi phục lại, huồng gì thân hình của Tô Tiểu Tiểu vẫn còn?
Lúc này sinh nguyên chi lực điên cuồng dũng mãnh tiến vào, gương mặt
của Tô Tiểu Tiểu hiện ra vài phần huyết sắc, sinh cơ dần dần khôi phục.
Mở mắt ra, con mắt Tô Tiểu Tiểu như sao trời, trong suốt như suối, nhưng mà đắng chát chiếm đa số.
- Bệ hạ không nên hao tâm tổn trí vì Tiểu Tiểu! Lý Biệt Tuyết tâm tư cẩn thận, Nguyên Ma Thất Tình Quyết không thể tìm ra sơ hở. Ta có thể phá giải là bởi vì thời điểm tu hành lúc ta mai phục tử phù trong nguyên
thần đạo tâm. Cho nên khác với Nguyên Vô Thương, đạo cơ của ta hủy hết,
nguyên hồn mất đi. Đừng nói là sáu thành Sinh Tử Đàm Hoa, cho dù là đàm
hoa nguyên vẹn, ta cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Vừa cẩn thận nhìn qua Tông Thủ, thở dài nói:
- Nguyên Ma Thất Tình Đại Pháp quả nhiên là hại người! Lúc này nhìn kỹ
thì Tông Thủ cũng không có gì, chỉ nhìn ngươi đẹp trai một chút mà thôi.
Tông Thủ im lặng, Sinh Tử Đàm Hoa chi lực rốt cục dừng lại, sinh khí Tô Tiểu Tiểu vừa khôi phục nhạt nhòa đi.
Phá ra vô số lỗ thủng, cho dù cho vào bao nhiêu thứ vẫn trào ra ngoài.
Một cổ ý chí thô bạo hiện ra trong lòng. Trong mắt Tông Thủ lúc này không còn nước mắt. Tức giận không có chỗ phát ra.
Chỉ có thể đem Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch tỏa ra ánh sáng rực rỡ, toàn bộ kiềm chế, dùng duy trì tâm mạch của Tô Tiểu Tiểu.
Dốc cạn cả đáy, không muốn Tô Tiểu Tiểu cứ như vậy chết đi.
- Ít nói lời vô ích! Ngươi muốn làm trẫm áy náy cả đời?
- Có gì không thể? Tiểu Tiểu ghét nhất là sau khi chết trên thế gian không ai nhớ tới ta.
Tô Tiểu Tiểu nghe vậy nhẹ nhàng cười cười, lộ ra hai má lúng đồng tiền.
Khiến cho Tông Thủ thất thần, hắn biết rõ Tô Tiểu Tiểu rất đẹp, diễm lệ
vô song. Có thể trước kia không chú ý nhìn, lúc này mới biết thiếu nữ
trong ngực vô cùng động lòng người.
Mà nói hết thì Tô Tiểu Tiểu lại dùng ngón tay như búp măng chỉ vào ngực của Tông Thủ.
- Chính là thứ này! Tên là Tăng Huyền Trì Pháp Dực, năm đó Lữ Vô Song
dùng thực lực Thánh Cảnh có thể tung hoành thiên hạ. Chí cảnh tránh lui, không chiến không thắng! Như Tịnh Thế Âm đã nói, nó có thể làm người ta một bước lên trời, dùng cho kiếm thuật có thể thông thần, dùng cho linh pháp tắc thì có thể tiến vào vô thượng chi cảnh. Ngươi nguyện làm
phật, có thể kế thừa hiện tại phật vị. Nếu nguyện làm vương có thể
trấn áp chư giới. Nếu muốn tu hành có thể trực chỉ trường sinh. Cho nên
Nguyên Ma đại nhân mới mưu đồ vơi ngươi, nếu có vật ấy có thể lập tức
tiến vào nửa bước chân cảnh, thậm chí nguyên thần hợp đạo cũng không
phải không thể.
- Nhưng mà ta không biết cách dùng! Chỉ biết khí linh vật ấy là tự mình
phong ấn, chỉ cần cởi bỏ là được, lần này Tông Thủ ngươi nếu có thể chạy trốn, có thể đi tìm Tú Quan, vì ngươi thức tỉnh khí linh. Thần bảo này
trừ tự minh phong ấn, có thể là cùng cấp độ với Nguyên Ma đại nhân mới
có thể hóa giải.
Tông Thủ sắc mặt âm trầm, lúc này tâm mạch của Tô Tiểu Tiểu cơ hồ gần
như đình chỉ. Ngay cả Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch cũng bất lực.
Tô Tiểu Tiểu, nói nhiều như vậy làm cái gì, chẳng lẽ nhắn nhủ di ngôn?
Lại bó tay không trị, chỉ có thể mắt thấy thân ảnh Tô Tiểu Tiểu dần dần lạnh như băng.
Hắn bắt đầu hối hận, thống hận chính mình. Nếu như có thể bỏ ra nhiều
thời gian dùng cho tinh nghiên nguyên sinh linh tức quyết, nếu như trước kia không đổi rất nhiều tạo hóa minh tuyền, nếu không phải dùng thử
lãng phí Sinh Tử Đàm Hoa. Nếu trước khi Tô Tiểu Tiểu còn sống đối xử
với nàng mới tốt.
Tô Tiểu Tiểu ngược lại không thèm quan tâm, đạm mạc sinh tử:
- Ta đã sớm nói, khi đó cảm giác không đúng, có lẽ ta nên rời khỏi bên cạnh ngươi.
Tông Thủ lại khẽ lắc đầu, Lý Biệt Tuyết nếu đã muốn dùng thất tình dẫn
nguyên bí thuật làm môi giới, Tô Tiểu Tiểu rời khỏi hắn cũng vô dụng.
Chỉ cần Tô Tiểu Tiểu còn ở lại trong phạm vi cung điện dưới đất, như vậy có thể công kích nguyên hồn của hắn.
Đám người Xích Hồng Y há có thể cho phép như vậy?
Nhưng mà công pháp ma môn quả nhiên là biến thái. Nếu người bình thường
tu luyện Nguyên Ma Thất Tình Đại Pháp, há không phải là người nào cũng
có thể giết?
Lập tức nghĩ tới, Lý Biệt Tuyết muốn đối phó người nào, cần gì phiền
toái như vậy? Chỉ có chính mình mới làm cho hắn cẩn thận từng li từng
tí. Nguyên Ma thất tình cũng không phải ai cũng có thể tu hành.
Hắn chủ động bài trừ ngàn vạn tạp niệm, sợ chính mình phân tâm, sợ bị bi tình trùng kích.
Nhưng vẫn không cách nào làm được, chỉ cảm thấy trái tim như bị ngàn vạn con kiến cắn xé.
Trên mặt cười rộ lên như điên.
Ma Liên, Xích Hồng Y, Hàn Thanh, Ân Hàn, Lý Biệt Tuyết -- từng cái tên hiện ra trong đầu của hắn.