Thần Hoàng

Chương 351: Chương 351: Thế cục nghịch chuyển




So sánh với Đào Vân Thành càng hoảng sợ hơn, sau khi lui đi vài dặm thì chia làm vài luồng, điên cuồng chạy trốn xa xa giống như hận không thể mọc thêm vài chân nữa để chạy. Thậm chí còn xuất hiện chư quân tranh giành đường khiến con đường nhỏ có vô số quân sĩ giẫm đạp lên nhau.

Tô Mạn không khỏi càng nghi hoặc, hắn biết được nhất định là xảy ra biến cố gì đó, ảnh hưởng rất lớn đại cục.

Không biết là đến cùng đã xảy ra chuyện gì khiến cho Việt Linh Hoàn cùng Giới Phù Phù Sương chư thành, sợ hãi bỏ chạy như vậy?

Hệ thống Ám Vệ Càn Thiên Sơn chính là một tay Tông Vị Nhiên sở kiến nổi tiếng là tin tức linh thông chuẩn xác sao lại vô năng như thế? Ngay cả người của Giới Phù Thành đều đã biết được mà bọn họ vẫn còn mơ màng, Sài Nguyên vẻ mặt mờ mịt nhìn hay tay mình, hắn thầm nghĩ lúc nào sát khí của mình tu luyện lợi hại như vậy?

Chiến tâm quyết chiến vừa mới nổi lên đã khiến đám người kia lập tức lui bước. Chính mình mặc dù nổi tiếng là danh tướng nhưng vẫn chưa tới tình trạng làm cho người ta phải sợ?

Giờ phút này cố tình truy kích lại hoài nghi trong đó có lừa dối, chính trăm mối vẫn không có cách giải, chợt thấy xa xa, một đạo Hoàng quang xé không bay tới.

- Phi Tấn Phù?

Sài Nguyên đưa mắt nhìn, chỉ thấy không trung là một tờ linh phù thì giật mình, đám người Càn Thiên Sơn lúc nào trở nên hào phóng như vậy hả?

Giống Hồng Tấn Điểu có thể dùng lại, nhưng mỗi một tấm Phi Tấn Phù tương đương với một ngũ giai thú tinh.

Trong lòng càng cảm thấy cổ quái, Sài Nguyên không thể chờ đợi được lập tức dùng tay nhiếp lấy cầm trong tay.

Sau đó thần sắc hắn cực kỳ ngoạn mục, bỗng nhiên là vui mừng quá đỗi, bỗng nhiên lại có chút ít không tin.

Tô Mạn không đợi được nôn nóng hỏi:

- Quốc công, Càn Thiên Sơn thành bên kia đến cùng chuyện gì mà dùng Phi Tấn Phù truyền tin?

Sài Nguyên lúc này mới khôi phục như thường, tay có chút khẽ run đưa tin phù cho Tô Mạn.

- Là tin tức Tông Lam truyền đến nói là ngày hôm nay đồn đãi quân thượng mấy ngày trước tìm được một thú mộ dưới Vân Hải, dùng 800 Nguyên Diệt Nỗ cách hơn mười dặm oanh kích, lại nhờ thú triều chi lực khiến cho bốn ngàn vân hạm của Đào Vân ba thành cơ hồ toàn quân tận diệt chỉ còn hơn trăm chiếc vân hạm chạy trốn. Nghe nói khi đó Lăng Vân tông đệ tử cũng có mặt mà không trách quân thượng, ngược lại thu lấy thắng lợi trở về.

Sau khi nói xong, thần sắc Sài Nguyên lộ vẻ do dự nói:

- Nghe nói tin tức chính thức còn chưa truyền đến. Đây là tin tức một ít vân hạm liên quân may mắn chạy trốn truyền ra. Không biết Tô Đô thống, ngươi có tin không?

Tâm thần Tô Mạn cũng hoảng hốt? Một chỗ thú mộ? Dù là quy mô nhỏ nhất sợ cũng có tám trăm vạn tứ giai thú tinh trở lên! Cơ hồ vượt qua tổng thu nhập mấy lần Càn Thiên Sơn thành dưới Vân Hải dĩ vãng.

Còn có bốn ngàn vân hạm khí diễm ngập trời không ai bì nổi cứ như vậy táng thân gần hết dưới Vân Hải, 140 vạn tướng sĩ tinh nhuệ bị diệt?

Ý niệm đầu tiên trong đầu hắn là làm sao có thể? Chợt lại nghĩ đến đại quân Đào Vân Thành lui bước, nếu không phải là tổn hại và kịch biến nguyên khí bực này, dùng cuồng ngạo của Việt Linh Hoàn sao có thể hoảng sợ như thế?

Trong đầu hắn nhất thời ý niệm, cuối cùng Tô Mạn hít sâu một hơi nói:

- Nếu như là người khác, ta nhất định không chịu tin tưởng. Nhưng nếu là quân thượng thì sẽ có khả năng.

- Quân thượng? Ta cũng tin! Vì thế hôm nay cũng nên thay đổi.

Sài Nguyên ngửa đầu nhìn lên trời, khuôn mặt lạnh lùng như được đúc bằng sắt, chỉ có đôi mắt hảng phất có núi lửa nham thạch nóng chảy trong biên giới bộc phát.

- Tiên quân có con như thế, giờ phút này cũng mỉm cười dưới cửu tuyền. Kế vị mấy tháng khiến cho thực lực quốc gia Càn Thiên ta phục hồi như cũ, tương lai hưng thịnh. Quân thượng không có làm nhục uy danh của tiên phụ.

Hai hàng nước mắt bỗng nhiên từ khóe mắt Sài Nguyên chảy xuống. Sài Nguyên vội vàng quay đầu, chân khí thúc dục khiến cho nước mắt lập tức bốc hơi. Sau đó cười to một tiếng, bỗng dưng nắm chặt cán búa chỉ về phía trước.

- Quân thượng thiên phú anh tài, Càn Thiên Sơn ta chắc chắn khôi phục lại hưng thịnh thống nhất Đông Lâm! Khi hắn trở về Đông Lâm ta và ngươi phải tặng lễ cho 70 vạn quân Đào Vân Thành này.

Bất đồng cùng lúc trước, lần này là không có bi tráng tử chí mà là ý chí chiến đấu sục sôi.

Hai tay Sài Nguyên lộ ra gân xanh, một bụng lửa giận trước đó cần phát tiết.

Tô Mạn khẽ giật mình tiếp theo bật cười:

- Hạo Quốc Công đã có ý đó, như vậy Tô Mạn liều mình cùng quân tử là được. Bất quá việc cấp bách vẫn phải nhanh chóng sai người đi Huyễn Long Tỉnh liên lạc bộ hạ cũ Càn Thiên ta thì quan trọng hơn.

- Bộ hạ cũ? Ta cũng đang có ý này, đúng là tiện nghi cho bọn họ!

Sài Nguyên mỉm cười, Càn Thiên Sơn thành cường thịnh nhất vốn có chín tỉnh, Huyễn Long Tỉnh là thứ nhất, vốn đoạt được từ Đào Vân Thành. Sau đó khi Tông Vị Nhiên mất tích, cái này tỉnh cũng rơi vào trong lòng bàn tay của Đào Vân Thành.

Hơn phân nửa là Càn Thiên Sơn chủ động nhượng bộ co rút lại, nửa còn lại là một số người bên trong Huyễn Long Tỉnh thành phản bội.

Giờ phút này cũng không biết những thành quốc chi chủ kia khi biết được ba thành liên thủ cũng không phải đối thủ của quân thượng nhà mình. Săn bắn Vân Hà không không thu hoạch được gì ngược lại vân hạm tổn thất hầu như không còn sẽ hối hận như thế nào?

Hiện tại hắn muốn nhìn thấy biểu lộ của những người này, nhưng cũng biết không thể đi được, hắn chuyển mắt về phía dưới.

Trước đó Giới Phủ Thành cùng Phù Sương Thành phản loạn làm hắn đã tức giận, lại bất đắc dĩ. Giờ khắc này, hắn thực sự muốn thằng nhãi Việt Linh Hoàn biết được cảm giác nén giận là như thế nào.

Trên Thông Linh đảo, Tông Thủ thay đổi một nơi khác, hắn biết Kiều Hàn khả năng có đại sinh ý, Tông Thủ không khách khí đi tới bến tàu vào Không Khí các.

Về phần Lâm Cơ bị ngăn cản ở ngoài cửa. Tông Thủ đã đoán được ý đồ của kẻ này nên chẳng muốn đi triệu kiến làm lãng phí thời gian.

- Nói cách khác, Không Khí Tông các ngươi muốn hàng năm từ Càn Thiên Sơn ta lấy 50 vạn tứ giai thú tinh làm đơn đặt hàng quân giới cùng Linh Khí? Sự tình Âm Long Hạp cũng tham dự? Như vậy Càn Thiên Sơn ta có cái gì tốt?

Tiếp theo ngữ khí của Tông Thủ biến đổi hơi có vẻ cổ quái nói:

- Các ngươi thực có lòng tin đối với cô? Phải biết dĩ vãng Càn Thiên Sơn ta hàng năm dùng tứ giai thú tinh mà tính cũng chỉ khoảng hơn ba mươi vạn mà thôi. Hàng năm 50 vạn đúng là sinh ý khá lớn đấy.

- Đó là lúc trước, còn hôm nay linh triều nổi lên. Không Khí Tông ta tin tưởng quân thượng, với Càn Thiên Sơn mười phần.

Trong nội tâm Kiều Hàn âm thầm nói, không đề cập tới thế lực Càn Thiên Sơn khuếch trương. Quân lực sang năm tăng thêm gấp bội, chỉ riêng tới năm sáu ngàn vạn hào phú thân gia trong túi ngươi đã khiến cho người ta thèm thuồng. Mặc dù từ nay về sau không lợi nhuận cũng có thể chèo chống vài thập niên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.