(*) Triêu văn đạo, tịch khả tử hĩ nghĩa là Buổi sáng đã hiểu, buổi chiều chết cũng được.
Cửa thành tuy là đóng cửa nhưng vô pháp ngăn cản thân ảnh của thanh niên mặc áo đạo, một bước của hắn vọt qua thành trì cao 50 trượng.
Trên tường thành, chỉ thấy Triệu Yên Nhiên hần tình nghiêm túc và trang trọng ở một bên chờ.
Trông thấy thanh niên này đến, nàng lập tức hành đại lễ cúi đầu:
- Yên Nhiên bái kiến Tọa Tôn!
Giờ phút này nếu là Tông Thủ hoặc Lôi Động ở dây nhất định là sẽ sợ hãi, xưa nay Triệu Yên Nhiên hết sức lông bông bừa bãi bây giờ lại như khuê tú, ngôn ngữ cử chỉ đều dịu dàng thủ lễ.
Thanh niên mặc áo đạo mỉm cười tay vung lên đỡ nàng dậy:
- Ngươi chính là Triệu Yên Nhiên? Ta biết đệ tử Thất Linh Tông các ngươi, tùy ý một ít, không cần câu thúc!
Nơi này tuy có nhiều đội giáp sĩ tuần tra, lại hồn nhiên không thể nhận ra hai người đang nói chuyện.
Sau đó thanh niên nhìn toàn bộ Càn Thiên Sơn thành nói:
- Thật yên tĩnh! Càn Thiên Sơn thành cấm đi lại ban đêm sao?
Triệu Yên Nhiên lập tức gật đầu:
- Sau khi Tông Thủ kế vị hai ngày bắt đầu cấm đi lại ban đêm rồi. Còn còn có mấy cái chính lệnh như là đóng cửa niêm phong thanh lâu nội thành. Bất quá Triệu Yên Nhiên không hiểu quốc sự, cũng không biết tốt xấu.
Thanh niên mặc áo đạo nghe vậy khẽ lắc đầu, hắn cũng không thèm để ý cái này. Trong ấn tượng của hắn, cấm đi lại ban đêm tệ nhiều hơn hại, Tông Thủ mới lên ngôi, khả năng có duyên cớ khác.
- Bất quá Long khí nơi đây là đã lui đi. Ha ha, đoán chừng là làm nó sợ rồi.
Nói đoạn hắn sải bước xuống trên đường phố, chỉ thấy hai bên rất sạch sẽ, phong cách kiến trúc không giống Man Hoang mà giống trung thổ.
Đang muốn trực tiếp đi đến đỉnh núi thì ánh mắt thanh niên mặc áo đạo bỗng nhiên quét đến một hàng chữ hấp dẫn.
Chú mục nhìn lại là bố cáo có mấy tấm da thú bên trên.
- ... Tra Thập Lý Linh Hương Đinh đồi phong bại tục, đạo đức bại hoại. Tĩnh Vân Nhã lâu nam nữ tà dẫn dâm loạn, trước mặt mọi người tuyên dâm, xấu xa không chịu nổi. Lâu ngày nhất định phong hoá thương tích là xấu võ phong Càn Thiên Sơn ta. Ngày hôm nay niêm phong Thập Lý Linh Hương Đinh cùng với tất cả thanh lâu ám xướng bên trong Càn Thiên Thành. Cùng ngày ban đêm giờ Tuất cấm đi lại ban đêm bên trong Càn Thiên Thành.
Thanh niên mặc nho phục lập tức cười cười, cấm đi lại ban đêm là để khôi phục Võ phong dân đức sao? Lý do này cũng miễn cưỡng quá.
Triệu Yên Nhiên ở bên đồng dạng chú mục lặng lẽ nói:
- Tĩnh Vân Nhã lâu chính là Khinh Âm Môn chi nhánh ngoại môn Càn Thiên Sơn. Hai ngày trước đó, Tông Thủ ở dưới lầu Tĩnh Vân Nhã bị đệ tử Khinh Âm Môn tạt một chậu nước lạnh.
- Nói như vậy, là quan báo tư thù? Tính cách này rất thú vị.
Thanh niên mặc nho phục cười ha ha, tiếp theo ánh mắt hắn nhìn về phía chính lệnh thứ hai. Ý định vốn nhìn qua rồi đi nhưng sau một khắc trong miệng 'A' một tiếng kinh hãi, đứng yên tại chỗ.
- ... vợ chồng trưởng thành trong Càn Thiên Sơn thành phàm có thể sinh nhiều một đứa con trai thì ban thưởng một quả thú tinh cấp hai, sinh một nữ nhân thưởng tám viên nhất giai thú tinh. Sinh ba đứa mà không đủ tài lực nuôi dưỡng thì xin phủ thành chứng thực, sau đó do phủ thành chủ cung cấp nuôi dưỡng.
So sánh với hai ngày trước đó, đạo chiếu dụ đã có sửa chữa trên phạm vi lớn, một ít chi tiết, tỉ mĩ càng hoàn thiện, ánh mắt thanh niên mặc nho phục lập loè hồi lâu như có điều suy nghĩ, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Triệu Yên Nhiên ở bên, lại hơi hơi ngạc nhiên:
- Tọa Tôn, chính lệnh này có điều gì thần kỳ?
Nàng căn bản là chưa có cẩn thận đọc chính lệnh Tông Thủ xuất ra, đối với gia tăng nhân khẩu cũng không có cảm giác gì. Chỉ biết nhân khẩu đông thì chiến tranh người đông thế mạnh, mà ban thưởng sinh đẻ ở Đông Lâm Vân Giới đúng là khai mở khơi dòng.
Bất quá theo nàng biết Tọa Tôn chính mình đã từng là một vị Đại tướng nổi danh nơi biên cương trung ương Vân Giới, hắn lại đi du lịch nhiều năm, kiến thức rộng rãi. Nhân vật như vậy lại ngạc nhiên vì chính lệnh của Yêu Vương Man Hoang chi địa, thật là khiến người ta ngoài ý muốn.
- Thật là kỳ lạ! Cường tráng tộc đàn căn bản sao? Được đó!
Thanh niên mặc nho phục gật nhẹ đầu, hắn trước kia ở trung ương Đại Lục, thời điểm còn làm quan biết rõ canh chiến chi đạo. Bất quá phương pháp dùng tiền tài trực tiếp ban thưởng, kích thích nhân khẩu tăng trưởng vẫn là lần đầu nhìn thấy.
Đặc biệt là đối với Yêu tộc nhân khẩu ít dần thì quả là Cường Tâm Đan!
Lúc trước hắn còn coi thường Tông Thủ , không ngờ kẻ này trị quốc kỳ thật vẫn có chút bổn sự đấy.
Tiếp theo lại nhìn chính lệnh thứ ba: ba ngày sau mở Tàng Thư các trong thành chủ phủ. Bên trong tàng thư chia làm năm tầng. Tất cả đệ tử Càn Thiên Tông thị trưởng thành tùy ý sao chép năm bản tại tầng thứ nhất. Còn lại Càn Thiên chư bộ tính cả Nhân tộc là bốn bản. Từ nay về sau tầng hai tầng ba mấy ngàn bí điển thể dùng công huân đổi lấy.
Trong mắt thanh niên mặc nho phục sáng ngời, mà khi điều thứ tư cùng điều thứ năm lọt vào trong tầm mắt thì trên mặt hắn lộ vẻ đỏ ửng.
- Phàm con dân trong danh sách Càn Thiên Sơn thành, chỉ cần có người đảm bảo đều có thể đến phủ thành chủ vay tiền mua sắm đan dược binh khí. Tất cả đệ tử trung quân không cần đảm bảo, có thể miễn lợi tức.
- Thiết kế một ngân trang, do phủ thành chủ đảm bảo. Ngày hôm nay thu thập tiền dưỡng lão tàn tật để con dân Càn Thiên ta không vì mẹ goá con côi tuổi già, tàn tật ốm yếu mà lo lắng. Dân trong Càn Thiên Thành đều có thể tham dự.
- Cho vay nuôi sĩ, ngân trang dưỡng lão. Nguyên lai chính sự này còn có thể như thế.
Thanh niên mặc nho phục chỉ nhìn một nửa đã dùng pháp lực nhiếp một cái thu mấy tờ da thú không đáng tiền vào tay, hắn cẩn thận nhìn trong tay như trân bảo. Văn tự thô bỉ thiển bạch trong mắt hắn phảng phất hiểu rất nhiều.
Cân nhắc câu chữ, không ngừng cân nhắc, trong mi tâm hắn theo thời gian dần trôi qua hiện ra một điểm hồng sắc linh văn.
Hồi lâu sau mới cười cười tự giễu đem da thú thu vào trong tay áo.
- Nhìn không ra sơ hở, lần này quả nhiên là mở rộng tầm mắt. Triêu văn đạo, tịch khả tử hĩ (*). Ta thật sự là coi thường bổn sự trị quốc của hắn. Chỉ vài chính lệnh đã mạnh như thác đổ. Nếu không phải tam thánh lúc trước đã từng suy đoán trăm năm về sau Thần Hoàng xuất thân là Nhân tộc. Ta cơ hồ muốn cho rằng, đứa nhỏ này mới thật sự là hạt giống Thần Hoàng
(*) Triêu văn đạo, tịch khả tử hĩ nghĩa là Buổi sáng đã hiểu, buổi chiều chết cũng được.
Ý thanh niên mặc nho bào muốn nói: Nếu như trong một quốc gia, nếu như một quân chủ buổi sáng có thể một mực kiên trì lý tưởng. Áp dụng chính trị chủ trương của mình (chính sách tốt) thì cho dù buổi tối hắn chết đi cũng rất đáng giá.
Triệu Yên Nhiên không khỏi nhếch lông mi, không thể tưởng được Tọa Tôn đánh giá cao đối với Tông Thủ như thế.