Buổi tối một hai ngày thì có sao đâu? Cần gì lo lắng như thế?
Khổng Dao rốt cục cũng chú ý tới ánh mắt nóng rực kia của Tông Thủ, trong chốc lát liền đoán được tâm tư của hắn, lập tức mặt đỏ tới mang tai.
- Ngươi cái sắc phôi này! Một đêm hôm qua còn không có đủ? Còn muốn ta cùng ngươi bạch nhật tuyên dâm hay sao?
Tông Thủ yên lặng không đáp, khóe môi lại ý vị thâm trường nhếch lên. Bằng thủ đoạn kích tình của hắn, lúc ấy chỉ muốn lại tiếp tục còn thực không phải việc khó gì.
Khổng Dao tức thì là vừa xấu hổ vừa giận, trong nội tâm lại có chút hốt hoảng. Nghĩ đến lúc ấy nếu không phải mấy vị Thánh cảnh ra tay san bằng ngọn núi, chính mình chỉ sợ thật đúng là muốn nằm ở trong ngực Tông Thủ, không muốn đứng dậy. Căn bản là trốn không thoát ma chưởng của người này.
Cũng không nguyện ý yếu thế như vậy, khẽ hư một tiếng, Khổng Dao tránh đi ánh mắt của mình, miễn cho tâm thần mình lại trầm luân trong Thiên Hồ Huyễn Mâu của Tông Thủ.
- Mấy năm này Dao Nhi chinh phạt ở Nam Cương, thần phúc không ít bộ tộc. Chỉ là đất Nam Cương này tuy là dồi dào phì nhiêu, nhưng những bộ lạc này lại bởi vì chinh chiến quanh năm, vật tự bần cùng, cho nên đã có tâm cung thuận đối với Đại Càn ta. Rất nhiều bộ tộc đều đem những thiếu nữ xuất sắc, mỹ lệ nhất trong tộc dâng lên, tiến cống cho Đại Càn yêu vương điện hạ. Thiếp không dám chuyên quyền, cũng không tiện từ chối. Cho nên cũng chỉ phải nhận lấy, đợi đến khi phu quân trở về xử trí.
Tông Thủ là nghi hoặc không thôi, như thế nào mà giọng điệu này của Khổng Dao, là hắn càng nghe càng cảm giác không đúng?
Tiến cống thiếu nữ? Hắn lại không phải là quân vương hoang dâm gì, đối với một kiếm giả mà nói, nữ sắc đúng là thứ có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Lại nói có Hiên Viên Y Nhân cùng Khổng Dao đều là mỹ nhân có tài hoa, khí chất đều là tuyệt hảo như vậy làm bạn, dong chi tục phấn tầm thường sao có thể lọt được vào mắt hắn?
Giống như Triệu Yên Nhiên kia, mặc dù là diễm tuyệt thiên hạ, cũng chưa từng khiến cho hắn động tâm qua.
Khổng Dao biết được tính tình của hắn, trực tiếp trả về đi là được, cái gì mà không dám chuyên quyền? Cũng không tiện từ chối, chờ hắn sau khi trở về mới xử trí, đây rốt cuộc là đang chơi cái trò quỷ gì?
- Lại nói một tháng trước, thiếp trưng tập 30 vạn dân tráng, tại chỗ Vẫn Thần Nguyên mà ngươi nói, vì phu quân xây dựng một tòa hành cung mới.
Tông Thủ càng cảm thấy là không hiểu ra sao, không hiểu được lời ấy là có ý gì! Chợt nghe Khổng Dao lại tiếp tục nói:
- Chiến sự nơi đây đã có thiếp than, tất nhiên là có thể chống lại được Đại Thương. Phu quân dù sao cũng không có việc gì, sao không dời đến hành cung kia cùng với những thiếu nữ xinh đẹp đó cộng hưởng cá nước thân mật?
Lặng người một lát, Tông Thủ mới phản ứng lại:
- Nói cách khác, đây là định đem phu quân ta trở thành con mồi?
Đôi mắt long lanh của Khổng Dao đã cười thành hình bán nguyệt.
- Cũng không phải là không có biện pháp khác, nhưng đều là quá mức phiền toái, chỉ có cách này là đơn giản nhất. Thanh danh của phu quân ngươi vốn là một đống bừa bộn, có thêm nữa cũng là không ngại.
Tông Thủ ngưng thần suy nghĩ tỉ mỉ, nghĩ rằng thật đúng là như thế.
Thời điểm song phương đại chiến, chính mình cho dù cách xa chiến trường, cường hành sưu tập thiếu nữ xinh đẹp, lại ở trong hành cung hoa lệ do ‘Mồ hôi nước mắt nhân dân’ chồng chất mà thành, trắng trợn tuyên dâm.
Thấy thế nào cũng đều là hành động của môn tên hôn quân thuần chính nhất.
Người của Nho môn kia cũng tất nhiên là vui vẻ mà nhìn, ở chỗ này đưa hôn quân hắn tru sát, dùng để xác minh thánh chiếu trước đây của Chu Tử.
Vẫn Thần Nguyên cách xa chiến trường, nhưng địa mạo ở phụ cận lại là thích hợp nhất cho quân tinh nhuệ tập kích bất ngờ.
- Sách lược này không ổn!
Tông Thủ không chút do dự liền lắc đầu, đối với thanh danh của mình mặc dù không để ý chút nào, nhưng cũng không cần phải cố ý như thế, khiến cho danh tiếng ngoài thân càng thêm ác liệt.
- Thật sao?
Khổng Dao cũng không thất vọng, giọng nói thản nhiên:
- Vài ngày trước, Y Nhân tỷ tỷ đã gửi thư cho ta. Nói là Đại Càn hiện nay, rất nhiều người cho rằng gần đây phu quân không nạp tần phi, nguyên cớ là bởi vì không thể gần nữ sắc? Phu quân đối với cái này coi như có chút để ý!
Lời vừa nói ra, khuôn mặt của Tông Thủ đều tái rồi.
Hành cung mới được xây dựng đích thật là có thể xưng tụng hai chữ rộng lớn.
Khi Tông Thủ ở dưới sự hộ vệ của mấy vạn kỵ sĩ đi đến nơi này cũng có chút rung động.
So với cái Hàm Yên cung kia mà nói, quả thật liền là một cái trên trời một cái dưới đất.
Hàm Yên cung mặc dù trải qua nhiều lần tu sửa, nhưng dù sao cũng là do Tông Vị Nhiên năm đó xây thành, trời sinh thì có loại không được phóng khoáng.
Mà hành cung ở trước mắt, cũng không biết là người nào xây thành, sông núi dựa vào nhau, thực sự không phải là chỉ truy cầu hoa mỹ tráng lệ, mà là cùng với địa thế Nguyên Thủy Lâm địa nơi này kết hợp xảo diệu. Đình đài lầu các cũng không có chút nào không tinh xảo.
Tuy khí thế hùng vĩ, nhưng cũng xinh đẹp tuyệt trần, có cảm giác tươi mát tự nhiên, nhìn qua thì giống như là tiên cảnh vậy. Toàn bộ sơn thủy dung nhập vào nơi đây, không hề có cảm giác đột ngột.
Chẳng những phong cảnh tuyệt hảo, càng là một thánh địa tu hành.
Mà ngay cả Quân Thiên tiên cung Tông Thủ vẫn luôn yêu thích, so với cái này cũng phải kém hơn.
Mỗi ngày ở chỗ này, nhìn qua lâm viên thắng cảnh do thiên nhiên hình thành, kỳ sơn dị thạch, tuyền hồ thanh tịnh, tất nhiên sẽ là vui vẻ thoải mái.
Tâm tình cực kỳ khó chịu kia của Tông Thủ cũng đã tốt thêm vài phần.
- Không biết là tòa hành cung này xây dựng hết bao nhiêu? Thật sự là xuất từ quân tư?
Nghĩ thầm thật sự là từ trong quân cấp tiền ra, như vậy lúc này đây, hắn liền thật sự đã kiếm được.
Hổ Trung Nguyên đi ở bên cạnh hắn nhưng lại dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn tới.
- Tại sao lại có thể toàn bộ xuất ra từ quân tư được? Chỉ là mượn tạm thời mà thôi. Đại nhân thượng thư nội các đã soát lại, bảo là phải lấy từ trong nội khố mà cấp, Nhâm Bác cũng đã đồng ý!
Khuôn mặt Tông Thủ run rẩy, nghĩ rằng thì ra là thế, tòa hành cung trước mắt này vẫn là lấy tiền túi của mình.
Lúc này hàng năm ở Đại Càn Vân Giới, có hai thành là thuộc sở hữu nội khố. Cộng thêm đầu tư Thanh Vân thạch đạo, còn có những nơi dược viên, hàng năm cũng có thể thu nhập được mấy ngàn tiên thạch.
Nhưng mà chi tiêu cũng lớn, sau trận chiến này nhất định phải mời chào thêm cung phụng vương thất. Còn có cung dưỡng rất nhiều Dịch Linh Tru Ma sĩ cùng Nguyên Hải Tru Ma sĩ.
Bản Trụ Thư kia càng là một cái động ăn không thấy đáy.
Tòa hành cung ở trước mắt này quả thực giống như là cắt thịt của hắn!
Vốn nếu chỉ là Nhâm Bác đồng ý, cũng là vô dụng. Nhưng mà Khổng Dao, lại cứ là một trong những vương phi của hắn:
- Ít nói những lời nhảm nhí này, đến cùng là xây dựng hết bao nhiêu?