Thần Khống Thiên Hạ

Chương 299: Chương 299: Ai dám làm tổn thương huynh đệ ta, ta phế hắn! (2)​




Trước kia ở Vẫn Thạch Thành, bình thường đều là cao thủ Huyền Sĩ giai, cao thủ Linh Sư cũng không thường xuất hiện, cho nên ở phương diện phòng ngự không có quá nhiều uy hiếp, hôm nay đi tới đại tông môn, những thanh thiếu niên này đều có cao giai huyền kỹ, cao giai huyền khí, thậm chí cao thủ Linh Sư cũng chỉ là bình thường, vạn nhất lại dẫn xuất phiền toái gì thì cũng không thể chỉ dựa vào Kim Sắc Lang Vương và Hỏa Kỳ Lân được

Nếu như như vậy thì cảnh giới của hắn tăng lên dẽ rất chậm chạp, hơn nữa ứng biến khi lâm địch sẽ từ từ chậm chạp xuống. Bất luận cao thủ nào cũng phải trải qua chiến đấu không ngừng mới có thể trở nên cường đại được.

Vì muốn bảo đảm bản thân trong chiến đấu sau này có càng nhiều bảo đam hơn nữa, tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết là thế phải làm rồi, ít nhất vào thời điểm mấu chốt nhất có thể khiến mình nhiều thêm vài phần cơ hội sống sót.

Chỉ là, muốn tu luyện thành đệ tam biến "Luyện tạng" chi cảnh, linh thảo và đan dược cần thiế tđều phi thường hiếm thấy. Dùng tích súc hiện giờ của Lăng Tiếu còn kém rất xa, đây cũng là nguyên nhân hắn một mực không có biện pháp tiếp tục tu luyện.

Hôm nay hắn đã đến Tử Thiên Tông, phương diện tài nguyên giờ phong phú hơn nhiều lắm, cho nên muốn tìm đủ tài liệu chắc sẽ không quá khó khăn, thật sự không được thì đi vào nội vi hoàng tung sơn mạch, tin tưởng nhất định có thể tìm được.

Chỗ đó linh thú cường đại rất nhiều, nhiệm vụ thiết yếu trước mắt của hắn là phải mau chóng đột phá đến Linh Sư giai, hơn nữa nhờ vào sự trợ giúp của Kim Sắc Lang Vương và Hỏa Kỳ Lân, , tin tưởng cho dù xâm nhập vào nôi vi cũng không có nguy hiểm quá lớn, bất quá điều kiện tiên quyết là hai linh thú kia đều phải đột phá đến tứ giai mới được.

Kim Sắc Lang Vương chỉ là tam giai trung giai đỉnh phong chi cảnh, ít nhất còn cần thôn phệ thú đan kim thuộc tính cùng với phong thuộc tính mỗi thứ một quả mới được, hơn nữa chỉ có thể hạn chế ở thú đan tam giai, thú đan ngoài tứ giai nó vẫn không thể tiêu hóa, những năng lượng kia cũng chỉ tổ vô ích.

Về phần Hỏa Kỳ Lân Lăng Tiếu cũng không biết tiểu gia hỏa này đến cùng còn phải hấp thu bao lâu nữa mới tiến giai, trong cơ thể của nó phảng phất như không đáy vậ, hơn nửa năm này không biết đã cắn nuốt bao nhiêu khỏa thú đan mới từ tam giai trung giai tiến vào tam giai cao giai, muốn đi vào tứ giai chỉ sợ còn phải mất một đoạn thời gian nữa.

- Nhiệm vụ thiết yếu trước tiên là phải đứng vững gót chân ở Tư Thiên Tông, mau chóng đột phá Linh Sư giai đã rồi nói sau

Lăng Tiếu nhận rõ mục tiêu của mình, thầm lẩm bẩm.

Mấy ngày kế tiếp, Lăng Tiếu đẩy nhanh tốc độ tìm kiếm chém giết linh thú. Mục tiêu của hắn cũng không đơn giản chỉ là đệ tử ngoại môn. Top 10 người điểm tích lũy cao nhất có thể trở thành nội môn đệ tử, chỉ có trở thành nội môn đệ tử, mới được coi là được Tử Thiên Tông tán thành, ngoại môn đệ tử bình thường nhiều nhất chỉ là kí danh mà thôi.

Đồng thời khi chém giết linh thú hắn vẫn không quên tìm kiếm linh thảo, nhất giai đến nhị giai chỉ cần hữu dụng hắn đều thu hết.

Trong lúc này, còn có hai đám nười muốn đánh chủ ý vào Lăng Tiếu, đáng tiếc bọn hắn đã tìm lộn người, không những không cướp được Lăng Tiếu, ngược lại đều bị Lăng Tiếu cướp ngược lại.

Trong lúc nhất thời, điểm tích lũy của Lăng Tiếu tăng mạnh.

Ngoại trừ điểm tích lũy bản thân đạt được ra, lại tăng thêm điểm tích lũy của ba nhóm người, quả thực khiến hắn cực thoải mái, tin tưởng hắn muốn trở thành nội môn đệ tử cũng không vấn đề.

Rất nhanh, chỉ còn có ba ngày nữa là đến kỳ hạn một tháng

Lăng Tiếu không tìm giết linh thú nữa, mà một đường nhàn nhã quay ngược về đường cũ, trên đường đi lại hái không ít đê giai linh thảo.

Tử Phong Cốc là Tử Thiên Tông quy hoạch ra để đệ tử tranh cử thi đấu mới nhau, có thể tìm được tam giai linh thảo như Tử Kim Thảo đã ít càng thêm ít, tam giai linh thú cũng không bao nhiêu

Cái này khiến Lăng Tiếu rất thất vọng!

Nếu để đệ tử tham tuyển khác biết rõ suy nghĩ của Lăng Tiếu, chỉ sợ sẽ liều mạng với hắn

Nếu có nhiều tam giai linh thú tồn tại, đây không phải là muốn cái mạng nhỏ của bọn hắn sao?

Ngay khi Lăng Tiếu ăn hết chút ít thịt linh thú thịt đang muốn lên đường thì hắn nhận ra ở gần mình có người đi đến.

Lăng Tiếu nhanh chóng nhảy lên trên một cây đại thụ để tránh né

Mặc kệ bất luận thời điểm nào hắn đều bảo trì tâm thần cảnh giác, tuyệt đối sẽ không bởi vì thực lực của mình cường đại rồi mà thư giãn.

Hai đạo nhân ảnh dần dần xuất hiện trong tầm mắt Lăng Tiếu.

- Lại là bọn hắn.

Lăng Tiếu trên mặt lộ ra dáng tươi cười nghiền ngẫm .

Dưới tàng cây rõ ràng là Võ Tư Tuyết và Hoa Hiểu Quế đã từ biệt hơn nửa tháng

Thấy bộ dáng bọn hắn vội vàng chật vật tựa như đang gặp phải chuyện gì vậy.

- Tiểu Tuyết, ngươi chạy trước đi, để ta chặn bọn hắn lại.

Hoa Hiểu Quế gọi quát.

- Ngươi có thể ngăn bọn hắn sao? Đừng nói nhảm nữa, thật sự không được thì bóp nát ngọc đồng để chấp sự tới cứu giúp.

Võ Tư Tuyết vừa nói, một bên vừa lôi kéo tay Hoa Hiểu Quế chạy trốn.

Hoa Hiểu Quế chỉ là trung giai Huyền Giả, tốc độ tự nhiên kém hơn Võ Tư Tuyết, cho nên chỉ có thể mặc cho Võ Tư Tuyết kéo đi.

- Ha ha, các ngươi trốn được không?

Một tiếng cười truyền đến, thân ảnh lóe lên, liền chắn ở phía trước Võ Tư Tuyết và Hoa Hiểu Quế.

Người tới rõ ràng Hạ Hậu Sử cùng thành với Võ Tư Tuyết, còn có ba gã đồng bạn phía sau hắn nữa.

- Hạ Hậu Sử, ngươi thật sự muốn cướp điểm tích lũy của chúng ta sao?

Võ Tư Tuyết ngừng d thân hình lại quát mắng Hạ Hậu Sử

Võ Tư Tuyết đột nhiên dừng lại, Hoa Hiểu Quế khôm kìm được thân hình, trực tiếp nhào vào trên người Võ Tư Tuyết.

- Ôi!

Võ Tư Tuyết bị bị đâm cho phải lui về sau hai bước, không khỏi xoay người lại mắng Hoa Hiểu Quế:

- Tiểu quy thối, ngươi làm gì thế.

- Thực... Thực xin lỗi tiểu tuyết, ta... Ta không phải cố.

Hoa Hiểu Quế gãi tóc không có ý tứ nói

- Tiểu tuyết, trở về đi, ngươi và ta mới là một đôi trời sinh, cần gì phải ở cùng với loại phế vật vô dụng này chứ

Hạ Hậu Sử chậm lại ngữ khí nói với Võ Tư Tuyết

Hắn muốn muốn ở ở cùng với Võ Tư Tuyết nguyên nhân chủ yếu đương nhiên là muốn trở thành con rể của Võ Minh Thành Võ gia rồi, còn có một phần nhỏ chính là lòng ái mộ với Võ Tư Tuyết.

Dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, hắn thực không muốn vạch mặt với Võ Tư Tuyết.

- Nói còn hay hơn hát, uổng công ta vẫn một mực đối với ngươi như ca ca, rõ ràng lại liên thủ người ngoài khi dễ ta, đợi ngày sau trở lại Võ Minh Thành, ta nhất định sẽ bảo cha ta thôi giao hảo với cha ngươi.

Võ Tư Tuyết phồng hai má lên nói

- Hừ, đã như vậy thì để lại tất cả điểm tích lũy đi, bằng không thì các ngươi đừng hòng rời đi.

Hạ Hậu Sử hừ lạnh nói

- Có bản lĩnh các ngươi đi lên đoạt đi, ba người các ngươi, chẳng lẽ thực muốn là địch với Võ Tư Tuyết ta sao?

Võ Tư Tuyết không sợ kêu một tiếng, lại kêu lên với ba người sau lưng Hạ Hậu Sử, bọn họ đều đến từ Võ Minh Thành cả.

- Hãy bớt sàm ngôn đi, đoạt cho ta, đánh tiểu tử kia tàn phế đi.

Hạ Hậu Sử không đợi ba người đáp lời, liền ngoắc tay nói với đồng bạn, còn mình thì lao về phía Võ Tư Tuyết.

Ngay khi ba người muốn đánh úp về phía Hoa Hiểu Quế thì một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống.

- Ai dám làm tổn thương huynh đệ ta, ta phế hắn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.