Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2218: Chương 2218: Ám chiêu của Khương Huyễn. (2)




Chỉ thấy trên hổ khôi trụ hắn đội trên đầu rõ ràng tản mát ra hồn lực công kích vô hình xông về phía thần hồn Lăng Tiếu.

Những hồn lực này tuy rằng không cách nào sánh với hồn lực công kích của Lăng Tiếu, nhưng tuyệt đối có thể uy hiếp được bất luận thần hôn của một Thần Vương bình thường nào.

Hắn không cầu có thể đánh chết Lăng Tiếu, chỉ muốn làm bị thương thần hồn Lăng Tiếu, vậy thì sao Lăng Tiếu có thể luyện đan được nữa chứ?

Về phần hắn sở dĩ biết hồn lực công kích, cũng không phải là bởi vì hắn là người Hồn Tộc, mà là vì thời Thượng Cổ Ma Hổ tộc bọn hắn cũng là đại địch trọng yếu đối phó Hồn Tộc.

Trong trận chiến tru hồn kia, Ma Hổ tộc giết nhiều người Hồn Tộc nhất, bởi vì bọn hắn vẫn luôn là tồn tại cường đại số một số hai trong các Cổ Tộc.

Cũng trong trận chiến đó, cao thủ Ma Hổ tộc bắt được không ít người Hồn Tộc, tìm tòi trí nhớ người Hồn Tộc, rút ra được bí mật của Hồn Tộc, đã biết bọn được bí pháp công kích hồn lực của Hồn Tộc.

Ma Hổ tộc bọn hắn lúc ấy liền muồn truyền bộ bí pháp Hồn Tộc kia cho tộc nhân tu luyện.

Đáng tiếc, không có trọng hồn thiên phú, thức hải không đủ rộng rãi căn bản không cách nào tu luyện được.

Vì vậy, trải qua Ma Hổ tộc bọn hắn nhiều lần cải tiến thử nghiệm, rốt cục cũng đã cải tiến được bí thuật này phù hợp cho một bộ phận người tu luyện.

Tuy nói không cách nào khiến bọn hắn trực tiếp miểu sát bất cứ kẻ nào như Hồn Tộc, nhưng lại có thể tổn thương linh hồn, thần hồn người khác, khiến bọn hắn có thể dễ dàng chiến thắng địch nhân

Đương nhiên, có thể tu luyện bí thuật này chỉ có Luyện Dược Sư hoặc người thức hải rộng hơn thường nhâb mới có thể, Thần Dược Sư như Khương Huyễn cần thường xuyên tập trung tinh thần lực bởi vậy mới có thể tu luyện, có thể dần dần tích lũy tăng cường hồn lực, mượn đó để công kích.

Chỉ là hồn lực công kích được bọn hắn cải tiến qua nhược điểm cũng không nhỏ, uy lực của nó không chỉ nhỏ hơn rất nhiều, hơn nữa chỉ có thể sử dụng một hai lần sẽ hao hết hồn lực.

Cho nên, không vạn bất đắc dĩ Khương Huyễn sẽ không dùng ra, cũng không muốn để chủng tộc khác biết rõ bọn hắn có được năng lực như vậy.

Hôm nay hắn nhờ vào lúc so đấu luyện đan với Lăng Tiếu đột nhiên sử xuất một kích này, hắn cảm thấy có thể khiến Lăng Tiếu thua không nghi ngờ rồi.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc đầu bọn hắn tự tin như thế

Hiển nhiên bọn hắn cảm thấy trên thế giới này người có thể bất tri bất giác ngăn lại hồn lực công kích tuyệt đối đã ít càng thêm ít.

Bằng không Hồn Tộc trước kia cũng không có khả năng khiến người chư tộc cảm thấy khủng bố như vậy, chỉ muốn trừ bỏ bọn hắn!

Đáng tiếc, Khương Huyễn nghìn tính vạn tính, cũng không biết được Hồn Tộc lão tổ tông chuyển thế chân chân chính chính lại đang ở trước mắt hắn, hắn rõ ràng dùng thế mạnh đấu với Lăng Tiếu, quả thật là trò cười lớn.

Bất quá, Lăng Tiếu lúc cảm ứng được hồn lực đột kích vẫn hoảng sợ.

Hắn không nghĩ tới Khương Huyễn rõ ràng có thể làm được như vậy, hắn cũng hoài nghi Khương Huyễn chẳng lẽ có huyết mạch Hồn Tộc sao?

Cũng may chút ít hồn lực đó căn bản ngay cả phòng ngự của Long Phượng thần cô cũng không phá được, căn bản không cách nào uy hiếp được hắn.

Khương Huyễn nhìn Lăng Tiếu vẫn đang bất động, trong nội tâm không khỏi càng thêm lo lắng:

- Đây là có chuyện gì, cái này. . . tên này không có khả năng ngay cả hồn lực công kích của ta cũng ngăn lại đấy chứ!

Hồn lực công kích này của hắn cũng không phải chỉ sử dụng qua một hai lần, trước kia có gia hỏa không có mắt đắc tội qua hắn, cũng bị hắn dùng hồn lực công kích biến thành ngu ngốc, hắn biết rõ chỗ đáng sợ của hồn lực công kích.

Nhưng hồn lực của hắn lại như bùn vào biển, rõ ràng không gây ra cho Lăng Tiếu chút động tĩnh nào cả, hắn không tin tà, lại một lần nữa tụ lực, lại một lần nữa dùng hồn lực đánh tới.

Hắn chỉ có thể sử dụng ra hai lần, nếu hai lần này không có hiệu quả.., vậy cuộc tỷ thí này của hắn chỉ có thể chờ kết quả sau khi Ngưng Đan thôi.

Lần hồn lực công kích thứ hai cũng như thứ nhất, vẫn không cách nào xúc phạm tới Lăng Tiếu, Khương Huyễn triệt để hết hy vọng rồi.

Hắn tranh thủ thời gian thu liễm tâm thần, ý định toàn tâm toàn ý luyện đan, muốn tăng lên tỷ lệ thành đan, hắn nhất định phải thắng Lăng Tiếu!

Khương Đồ ở bên dưới không khỏi có chút bắt đầu lo lắng, hắn phát hiện Khương Huyễn rõ ràng chậm chạp không thể đánh ngã Lăng Tiếu, trong nội tâm thầm nói:

- Chẳng lẽ hồn lực công kích của Khương Huyễn còn chưa dùng sao?

- Xem ra hồn lực công kích của tên này cũng có hạn, nhất định phải bắt lấy hắn, xem hắn làm sao biết hồn lực công kích, để ngừa ngày sau có đại phiền toái!

Lăng Tiếu trong nội tâm trịnh trọng thầm nghĩ.

Ngay sau đó, Lăng Tiếu rõ ràng bắt đầu phản kích, Tỏa Hồn Chú của hắn từ trong thức hải vọt ra, tiến đến thức hải Khương Huyễn.

Chỉ là hổ khôi trụ kia của Khương Huyễn tựa hồ có năng lực phòng ngự nhất định với hồn lực công kích, rõ ràng ngăn cản Tỏa Hồn Chú của Khương Huyễn.

Ngay khi Lăng Tiếu cho rằng không cách nào làm gì được Khương Huyễn thì Tỏa Hồn Chú trực tiếp phá tan phòng ngự chui vào trong thức hải thần hồn của hắn/

- Thì ra chỉ có một chút năng lực phòng ngự, đối với ta căn bản không dùng được!

Lăng Tiếu ở trong lòng cười lạnh nói.

Ah ah!

Khương Huyễn bị Tỏa Hồn Chú của Lăng Tiếu bao trùm lấy, khóa chặt thần hồn hắn lại, hắn giãy dụa phát ra tiếng kêu thảm thiết!

Khương Huyễn đã xong!

Trong đầu mọi người đều hiện lên ý niệm này!

Bọn hắn đều không rõ Khương Huyễn sao lại đột nhiên la hoảng lên như thế

Đan dược tinh hoa hắn đề luyện ra vào thời khắc này đại bộ phận phần đều tiêu tán mất, đã không đủ để tiếp tục Ngưng Đan nữa rồi

- Khương thần sư làm sao vậy?

Miêu Thanh Dược khó hiểu thở nhẹ nói.

Yên Điệp Kiều nhìn thoáng qua Khương Huyễn, lại nhìn sang Lăng Tiếu, lại phát hiện Lăng Tiếu vẫn hết sức chăm chú luyện đan như không nghe thấy vậy!

- Khương Huyễn, ngươi làm sao vậy?

Khương Đồ không bình tĩnh được nữa rồi, nhịn không được hoảng sợ nói với Khương Huyễn.

Nếu không phải người Dược Minh Công Hội đứng ở một bên, hắn còn muốn phóng lên nữa ấy chứ!

Hắn cảm thấy rõ ràng Khương Huyễn đang chắc thắng lại đột nhiên như nổi điên khiến thành quả luyện đan trước kia lại như kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ!

Khương Đồ trong lòng cực kỳ tức g iaanj, lần này Ma Hổ Tông bọn hắn thua, mặt mũi cũng mất hết rồi!

Lăng Phi thừa cơ cười khẩy nói:

- Ha ha, thì ra chỉ là một cái bao cỏ, căn bản không phải Thần Dược Sư gì cả thì ở đây giả bộ làm gì, xem ra hắn cũng biết không cách nào Ngưng Đan nên dứt khoát giả điên buông đấy!

Người khác không biết năng lực Lăng Tiếu, nhưng Lăng Phi hắn lại rõ, có thể im ắng không tiếng động khiến Khương Huyễn nổi điên, lại không lộ ra nửa điểm sơ hở, đây quả thực là không chê vào đâu được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.