Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1908: Chương 1908: Bản cung thật sự người gặp người thích. (1)




Phù Viêm nuốt nước miếng nói:

- Nhìn từ bên ngoài thì đúng thế, thực không nghĩ đến Lăng Tiếu trưởng lão này này còn trẻ tuổi lại có cơ duyên như vậy, ta chỉ biết các thần đỉnh đều nằm trong tay của các Chí Tôn dược thần cả đấy.

- Không chỉ như thế, ngươi xem hỏa diễm trong tay của hắn, năng lượng phát tàn ra ngoài có phải là thiên hỏa bổn nguyên cao giai không, xem ra Lăng Tiếu trưởng lão không giả được.

Lô Hạ thở dài nói.

- Ân, tự nhiên như thế, không nghĩ tới tuổi hắn còn nhỏ thế mà vượt qua chúng ta rồi, thật khó lòng tiếp nhận!

Phù Viêm thập phần bội phục nói.

Hai người không có hứng thú lớn với thiên hỏa bổn nguyên của Lăng Tiếu, tại Thiên Vực này tìm mồi lửa bổn nguyên cũng có thể, nhưng mà như Lăng Tiếu có Chí Tôn thần đỉnh trong tay mới là thần vật bọn họ khát vọng.

Nhưng mà bọn họ cũng không có dùng thủ đoạn đoạt lấy.

Thời gian trôi qua thật nhanh, trong dược đỉnh phát ra hương thơm nồng đậm, để mọi người mê say.

Cuối cùng thuận theo Lăng Tiếu quát to thì bắt đầu kết đan.

Trên diễn võ tràng có thiên địa dị tượng lặp đi lặp lại, mọi người chấn động.

Bọn họ nhìn thấy thân ảnh cao ngất đứng trên diễn võ trường, thần sắc trở nên tôn sùng, mà những cô gái thì thần sắc si mê.

Không tới trăm tuổi đã là Thần Vương và thần dược sư, hai thân phận chồng lên nhau đủ để Lăng Tiếu và những Thiên Thần Vương trưởng lão sánh vai nhau rồi.

- Thực... Thực xuất hiện dị tượng, Lăng Tiếu trưởng lão thật sự là thần dược sư a!

- Thật không nghĩ đến ah, trong Thiên Long Môn chúng ta còn có yêu nghiệt như vậy, về sau ta phải kết giao tốt với Lăng Tiếu trưởng lão mới được.

- Ân, dùng thiên phú của hắn mà trưởng thành tiếp, chỉ sợ trong cùng thế hệ, không, cho dù là thế hệ trước cũng khó sánh vai cùng.

- Cũng không phải sao? Xem hắn luyện đan như thế, thật không biết hắn có phải dược thần chuyển thế hay không, bất kể như thế nào trong môn chúng ta lại nhiều ra một thần dược sư, đây tuyệt đối là chuyện đáng vui mừng.

- Lăng Tiếu trưởng lão đúng như tên a, có ít người dùng đá nện chân của mình, xem lát nữa đám người này làm sao xong việc, về sau chúng ta nhất định phải đứng bên phía Lăng Tiếu trưởng lão, phải bảo vệ hắn không bị người khác khi dễ mới được.

Thần Vương Đan!

Một là thần đan tinh phẩm, là thần đan mà nhiều Thần Vương đều tha thiết ước mơ.

Viên đan dược trong tay Lăng Tiếu chẳng khác gì vàng trong phàm nhân.

Không có biện pháp, tài liệu là do Phương Bất Nhị cung cấp, hắn thu thập thần tài cũng không nhiều như vậy.

Tất cả mọi người nhìn thần đan trong tay Lăng Tiếu thì lộ ra vẻ say mê, nhất là những Thần Vương thì nuốt nước miếng, hận không thể lập tức đi lên giành lấy nuốt vào.

Một viên thần đan này bọn họ cần phải làm đủ cống hiến mới có tư cách lấy được.

Lăng Tiếu mang thần đan đưa tới trước mặt môn chủ Lăng Thần, mà Lăng Thần cho Lô Hạ cùng Phù Viêm hai người gián định phảm chất thần đan.

Hai người nhìn thần đan Lăng Tiếu luyện ra tỏa ra kim quang óng vuột, mượt mà màu sắc tự nhiên, hai người đêu thở dài mặc cảm.

- Bẩm môn chủ, viên đan dược này là tuyệt phẩm không thể nghi ngờ!

Lô Hạ đối diện Lăng Thần nói ra.

Hắn nói lời này là cho mọi người nghe.

Kỳ thật không cần Lô Hạ khẳng định, người nơi đây nhìn thấy dị tượng thì khẳng định Lăng Tiếu luyện thần đan rồi.

- Phương thống lĩnh, không biết có thể trả binh khí cho ta không?

Lăng Tiếu đắc ý nhìn qua Phương Bất Nhị nói.

Vài ngày trước hắn dù đánh đệ tử Phương Bất Nhị còn một hơi, nhưng mà Kim Long Thương vẫn trong tay đối phương, như thế Lăng Tiếu không dễ dàng tha thứ.

Cho nên hắn rời khỏi địa bàn của Phương Bất Nhị xong, quyết định ngày hôm nay sẽ cho Phương Bất Nhị hiểu lợi hại của hắn, ngoan ngoãn giao Kim Long Thương nguyên vẹn của hắn quay về.

Không trả cũng được, vậy thì chờ bị toàn bộ Thiên Long Môn chỉ trích đi.

Tin tưởng Phương Bất Nhị hắn là người rất hiểu mình mới được.

Phương Bất Nhị gương mặt co quắp lại, hắn đã không có lý do gì chiếm lấy Kim Long Thương.

Hắn đoạt được cũng không cách nào giải trừ máu huyết của Lăng Tiếu, không cách nào xóa lạc ấn trong Kim Long Thương biến mất, mà Lăng Tiếu đã thành khí hậu, ngày sau Lăng Tiếu ở trong tông đã như diều gặp gió, hắn không thể không tạm thời thỏa hiệp, ngày sau tìm mặt mũi quay về.

Lăng Tiếu lại cầm lấy Kim Long Thương, một đạo khí thế trên Kim Long Thương bắn ra, một chân long tuyệt thế hiển hiện ra ngoài, một đoàn kim quang bao phủ đài cao, làm nổi bật Lăng Tiếu tôn quý và uy vũ, chân long này giống như có linh trí, nó vô cùng thân mật với Lăng Tiếu.

Lăng Thần nhìn này Kim Long Thương thì nói thầm trong lòng:

- Không hổ là thần khí cao giai khiến Phương Bất Nhị tham lam đỏ mắt, ngay cả ta cũng động tâm.

Trong Thiên Long Môn có không ít thần khí, nhưng đại đa số đều là thần khí thấp giai, có một ít là thần khí trung giai, về phần thần khí cao giai càng ít, cũng không phải ai cũng cầm được.

Nếu không phải Kim Long Thương từng được long huyết tẩy lễ qu, lại gia nhập long cốt và long cân trưởng thành, cũng sẽ không tiến giai như vậy.

- Thật sự là tốt, thần khí trong tông đạt tới cấp bậc này rất ít, khó trách Phương thống lĩnh đỏ mắt.

- Xem tử tế đi, thần khí này chỉ sợ chỉ có Lăng Tiếu trưởng lão mới có thể dùng, khí hồn đã hòa làm một thể với Lăng Tiếu trưởng lão, ngày sau chỉ cần trải qua máu tươi tẩy lễ, đợi đến khi Lăng Tiếu trưởng lão bước vào Thủy Thần thì đó là Cổ Thần khí đấy.

- Đúng là như thế, nhưng muốn trở thành Cổ Thần khí cũng không phải đơn giản như vậy, huống chi Lăng Tiếu trưởng lão bây giờ mới là Thần Vương thấp giai, còn không biết mất bao lâu a.

- Bất kể như thế nào, Lăng Tiếu trưởng lão này đã thần khí hợp nhất, vậy lực chiến đấu của hắn không yếu, chỉ sợ Thần Vương trung giai cũng có lực chiến một trận, ngày sau muốn trở thành Thiên Thần Vương cũng không phải chuyện khó.

Lăng Tiếu cất kỹ Kim Long Thương, nhìn qua Phương Bất Nhị nói:

- Đa tạ Phương trưởng lão đại nghĩa, trả lại thần khí cho ta.

- Ân, mang thần đan vừa luyện thành đưa cho ta.

Phương Bất Nhị trên mặt đầy nóng bỏng.

Hắn không có chút biện pháp với tên tiểu bối này.

Vừa rồi Lăng Tiếu luyện đan, hắn cung cấp không ít thần tài, bây giờ luyện thành thần đan thì phải quy hắn, cũng không thể tiện nghi cho Lăng Tiếu.

- Ách... Thần đan do ta luyện thành sao lại đưa cho ngươi?

Lăng Tiếu lúc này lộ ra thần sắc khó hiểu.

Ánh mắt Phương Bất Nhị phát lạnh, nói:

- Tài liệu là do ta cung cấp, luyện thành thần đan tự nhiên là của ta!

- Vậy sao, thế nhưng mà Phương thống lĩnh ban đầu không phải không tin ta luyện chế thành thần đan sao? Bây giờ luyện xong thì ngươi đòi đan nên nói không qua, kỳ thật... Ta có ý định hiến thần đan trong môn, xem như là cống hiến của trưởng lão cao cấp của ta đi!

Lăng Tiếu rất khó xử nói ra, trên gương mặt mang theo ý cười.

- Lăng Tiếu trưởng lão thật sự là mẫu mực của chúng ta, chịu hiến thần đan cho tông phái, tin tưởng Phương thống lĩnh làm người hào phóng, sẽ không tính toán chút tài liệu này!

Lăng Phi bên cạnh nói thay cho Phương Bất Nhị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.