Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2146: Chương 2146: Bắt đầu giết chóc.




Ngoài ra Nhật Nguyệt tông thiếu nguyệt hậu Nhiên Thanh Thanh, Tẩy Kiếm trang Trang Văn Kỳ, Bắc Tuyết minh Bạch Mộ Tịch…những người kia đều như hổ rình mồi đối với thần vị, đem những người đối địch với mình giết chết.

Lăng Tiếu tạm thời không đi quản những chuyện này, hắn ra dấu với ba người bên cạnh mình, để họ đi qua âm thầm tương trợ Tà Đế, Cuồng Tăng cùng Yến Việt.

Lam Kình, Vương Lôi Viễn, Chu Tử Kiệt đều là thần vương đỉnh, có lẽ họ không tính là yêu nghiệt xuất sắc, nhưng muốn họ âm thầm tương trợ người khác tuyệt đối lấy được hiệu quả thần kỳ không ngờ.

Lăng Tiếu quan sát cuộc chiến phấn khích trước mắt, một cỗ nhiệt huyết sôi trào, một đạo long ảnh chậm rãi dâng lên sau lưng hắn.

Hống!

Thanh âm long ngâm từ trong miệng Lăng Tiếu vọt ra, giống như chân long rít gào, uy lực rung trời!

Thật nhiều thần vương cùng thánh thú bị cỗ âm ba đáng sợ chấn đến choáng đầu hoa mắt.

Lăng Tiếu như thiên long xuất hải, xông lên chín tầng trời, thế như lôi đình, hoàng uy giáng thế!

Hắn bay thẳng đến vị trí chín trăm năm mươi bảy, thần vương cùng thánh thú ở nơi này đều bị khí thế của Lăng Tiếu chấn đến bay sang một bên.

Thân ảnh Lăng Tiếu thật túc sát, phiêu dật mười phần, nhìn quanh nói:

- Thần đàn này ta định rồi, chính các ngươi đi tìm vị trí khác đi!

Dứt lời, thân ảnh hắn chợt lóe đi tới sau lưng một thần vương đỉnh muốn lén lút đăng đàn, đá vào mông người nọ, đem mông hắn đá đến nở hoa.

Ở gần bên thần đàn nơi này, mỗi một thần vương đỉnh đều là người cực mạnh nhất trong nhóm người.

Mỗi người đều kiêu ngạo tự phụ, nghe được lời nói ngông cuồng của Lăng Tiếu, toát ra thần hỏa, đồng thời mang theo dáng tươi cười bừa bãi, trong mắt tràn ngập vẻ khinh thường.

- Chỉ là thần vương cao giai có thể hỗn tới nơi này đã không tệ, không ngờ còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, thật sự không biết chết sống!

Thần Phủ bang Ba Đặc Nhĩ lạnh lùng nói.

Nhật Nguyệt tông Húc Mạc không nói gì, hừ lạnh một tiếng, ý tứ không cần nói cũng biết.

Tẩy Kiếm trang Trang Văn Kỳ cũng mở miệng:

- Có lẽ người ta nghĩ mình thiên hạ vô địch, không đem chúng ta để vào mắt thôi!

- Xú tiểu tử từ nơi nào tới, mau cút xuống, bằng không cho ngươi chết không toàn thây!

- Cần gì vô nghĩa với hắn nhiều như vậy, chúng ta mỗi người ra một chiêu đủ cho hắn biến thành cặn bã!

- Cần gì phải tàn nhẫn như thế đâu, không bằng để cho ta bắt hắn xuống trước đi!

Trong những thần vương gần bên, có một gã thần vương cưỡi trên Lôi Điện báo hướng Lăng Tiếu giết tới.

Người này tên Trần Thiên Lôi, là trưởng lão hộ tông của một thế lực lớn, tu luyện lôi hệ, lôi lực đăng phong tạo cực, điện mang không ngừng tán phát bốn phía.

Lôi kiếm trong tay hắn đâm thẳng tới ấn đường của Lăng Tiếu, kiếm thế chưa tới lôi điện đã cuồng tạc quanh thân Lăng Tiếu.

- Cuồng vọng là phải trả giá thật nhiều!

Vẻ mặt Trần Thiên Lôi nghiêm túc quát.

Mặc dù trong số những người nơi đây Trần Thiên Lôi chưa xem là cường đại nhất, nhưng lôi lực cũng làm người ta kiêng kỵ nhất.

Mọi người thật muốn xem cảnh tượng Lăng Tiếu bị một kiếm chém chết.

Nhưng kết quả không đúng như ý nguyện của bọn họ, ngược lại tình hình làm bọn họ sợ ngây người.

Chỉ thấy Lăng Tiếu không chút sợ hãi lôi lực, vung một chưởng nghênh đón Trần Thiên Lôi, song chưởng đánh ra một đoàn kim long bay vọt tới.

Một chưởng đánh văng chiêu thức của Trần Thiên Lôi, một chưởng đánh thẳng vào ngực hắn, đem Trần Thiên Lôi đánh bay khỏi lưng Lôi Điện báo.

Lăng Tiếu không ngừng công kích, ngược lại xem thường thiên lôi do Lôi Điện báo công tới, nhanh chóng truy theo Trần Thiên Lôi thi triển công kích liên tục như mưa rền gió dữ.

Hắn ra tay như gió như điện, Trần Thiên Lôi hoàn toàn không còn lực chống đỡ.

Phanh phanh!

Trần Thiên Lôi giống như bao cát bị Lăng Tiếu không chút lưu tình đánh thành thịt vụn, bộ thần giáp bị đánh vỡ tung, thần thể huyết nhục mơ hồ.

- Chết tiệt, đi chết đi!

Trần Thiên Lôi đã ý thức được mình gặp phải tấm sắt.

Hắn nhẫn nhịn đau đớn quát to một tiếng, thần lực tăng cao, dẫn đến tử lôi lực, dùng thần niệm gọi Lôi Điện báo cùng nhau đối phó Lăng Tiếu.

Hồn lực Lăng Tiếu nháy mắt bắn ra, khiến thần hồn Trần Thiên Lôi bị thương không ngừng kêu lên thảm thiết.

Tiếp theo Lăng Tiếu quát to một tiếng, một chiêu Hàng Long Bãi Vĩ, long chưởng hung hăng vỗ lên trên mặt Trần Thiên Lôi.

Phanh!

Khuôn mặt Trần Thiên Lôi trực tiếp bị đánh thành nứt vụn, máu tươi vẩy ra đầy trời.

Lôi Điện báo cùng Trần Thiên Lôi vốn là một khối, Trần Thiên Lôi vừa chết nó cũng lập tức tử vong.

Lăng Tiếu không chút khách khí đem đồ vật của Trần Thiên Lôi cùng thi thể Lôi Điện báo thu vào.

Chuyện này phát sinh thật quá nhanh, mọi người còn chưa nhìn thấy rõ đã bị Lăng Tiếu thu thập xong hết thảy.

Nhưng bọn hắn đã bắt đầu xem trọng tiểu tử trước mắt kia, không ngờ là người lòng dạ ác độc, khó trách khẩu khí kiêu ngạo như vậy.

- Còn có ai nữa không?

Lăng Tiếu liếc mắt nhìn những người khác thản nhiên nói.

- Chẳng qua mới giết một người mà thôi, có gì đáng giá hung hăng càn quấy, đợi ta tới giết ngươi!

Một thần vương đỉnh cưỡi tứ dực phong lang đánh tới.

Hắn không trực tiếp đối mặt Lăng Tiếu, để tứ dực phong lang đối phó trước tiên, muốn thử xem Lăng Tiếu có thập giai thánh thú hộ thân hay không.

Nếu như không có chỉ mỗi tứ dực phong lang đã đủ đối phó Lăng Tiếu.

Tốc độ của tứ dực phong lang nhanh như chớp, thân thể cao lớn lại như lưu tinh, gầm rú một tiếng lập tức hướng đỉnh đầu Lăng Tiếu cắn xuống.

Tốc độ thánh thú phong hệ tuyệt đối khó thể đối phó, hơn nữa muốn tránh thoát sự công kích của nó là chuyện cực kỳ không dễ dàng.

Mọi người đều nhìn chằm chằm Lăng Tiếu, muốn xem hắn làm sao đối phó tứ dực phong lang.

Ngay lúc tứ dực phong lang cắn xướng, Lăng Tiếu đã tránh ra, ngược lại còn hiện ra trên đỉnh đầu nó.

Luận tốc độ Lăng Tiếu làm sao bại dưới tay tứ dực phong lang?

- Chỉ là một đầu súc sinh há có thể làm khó dễ được ta!

Lăng Tiếu rống một tiếng, thân hình nặng nề giáng xuống, hai chân mang theo lực lượng cường đại hung hăng giẫm lên trên người thánh thú.

Ngao ô!

Tứ dực phong lang đau đớn kêu lên một tiếng, thân hình chạy chồm muốn hất văng Lăng Tiếu xuống dưới.

Thân hình Lăng Tiếu ổn như Thái Sơn, ngưng kình rắn chắc, hai quyền kình hướng thánh thú đánh xuống.

Gã thần vương chủ nhân nhanh chóng huy vũ Cực Quang Phong kiếm hướng Lăng Tiếu đánh tới.

Kiếm ảnh bắn ra đầy trời, hàn mang cắt ngang qua tầng tầng trở ngại không gian đánh thẳng tới trước mặt Lăng Tiếu.

Trong lòng Lăng Tiếu thầm khen:

- Ra tay thật nhanh!

Lăng Tiếu chỉ có thể bỏ qua cơ hội giết chết tứ dực phong lang, chân dùng sức hất ra, đem đầu thánh thú đá bay, bản thân mượn lực bay vọt lên trên tránh thoát chiêu kiếm kia.

- Cùng ta so tốc độ, ngươi còn kém xa!

Lăng Tiếu quát một tiếng, bản thân như hóa thành trận gió hướng người kia lướt tới.

Tốc độ nhanh đến mức làm người kia không cách nào bắt giữ thân ảnh của hắn.

- Làm sao có thể!

Gã thần vương kinh hô.

Vào lúc này Băng Hỏa kiếm đã hướng cổ họng của hắn quét tới.

Một đời thần vương đỉnh phong hệ cứ như thế vẫn lạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.