Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1886: Chương 1886: Bổn cung lại bị đánh lén rồi! (2)




Bởi vì trong bọn họ đã có người có thể trùng kích cảnh giới Thần Vương.

Bên phía Thiên Long môn tổng cộng có năm mươi người tiến vào hư không liệt phùng, lúc đi ra nhưng còn có ba mươi tám người, có mười hai người đã chết đi, mà người của những thế lực khác cũng tổn thất lớn hơn nữa.

Bất quá bọn họ đổi lại những người có thể tiến giai cảnh giới Thần Vương, đó cũng là đáng giá rồi.

Hạ Công nhìn về phía các đệ tử đi đến trầm giọng nói:

- Lôi Chính Dương sư đệ của các ngươi đâu rồi? Các ngươi có ai nhìn thấy hắn không?

Tâm tình của Hạ Công rất là lo lắng, bởi vì hắn thấy Lăng Tiếu hoàn hảo vô khuyết mà đi đến, mà Lôi Chính Dương lại là không thấy, hắn lo lắng Lôi Chính Dương có phải là bị Lăng Tiếu giết chết rồi hay không?

Nếu quả thật là như vậy mà nói, việc này liền phiền toái lớn rồi!

Lôi Chính Dương nhưng là đại biểu người trẻ tuổi cho Thần thể nhất hệ bọn họ, là nhân vật lãnh tụ tương lai, thậm chí tương lai hắn càng là có thể thay thế Kim Tộc trở thành môn chủ đứng đầu Thiên Long môn.

Nếu như hắn chết ở trong chỗ này rồi, vậy đối với Thần thể nhất hệ bọn họ nhưng là có đả kích lớn lao, mà mấy lão gia hỏa kia chỉ sợ sẽ nổi điên, mà Hạ Công hắn thân là người lĩnh đội lần này chỉ sợ đều phải bị dính líu a!

Không ai trả lời câu hỏi của Hạ Công, bởi vì kể từ khi bọn họ xông vào hư không liệt phùng đã không ai đi chú ý đến bất luận kẻ nào rồi, mục tiêu của bọn họ chỉ có U Hồn thần đàm mà thôi.

- Mã Long, ngươi nói đi, sư đệ của ngươi đâu rồi?

Hạ Công hướng về một gã đệ tử thỉnh thoảng nịnh hót Lôi Chính Dương mà gọi hỏi.

Mã Long ứng nói:

- Hồi bẩm trưởng lão, sau khi ta cùng sư đệ bọn họ tiến vào hư không liệt phùng, bị công kích của thánh thsu, Lôi Chính Dương chọn khiêu chiến thập giai thánh thú, thật giống như... Thật giống như phát sinh ngoài ý muốn!

- Cái gì... Không thể nào, các ngươi đều có thể sống sót, Lôi sư đệ các ngươi làm sao có thể không trốn thoát được!

Hạ Công kinh quát lên, tiếp theo hắn đem ánh mắt quăng đến trên người Diêu Mỹ Hồng nói:

- Mỹ Hồng, ngươi nói với ta một chút rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Vừa nói, đồng thời ánh mắt của hắn cũng lướt qua Lăng Tiếu một cái.

Diêu Mỹ Hồng thản nhiên nói:

- Ta cùng Lôi sư huynh đối phó với một đầu thập giai thánh thú, nhưng mà sau đó lại xuất hiện một đầu thập giai Tam Vĩ Biên Bức, chúng ta không đánh được lập tức liền chia ra chạy trốn, nhưng mà tốc độ của Lôi sư đệ hắn chậm một chút, bị Tam Vĩ Biên Bức kia cắn nuốt rồi.

Thần sắc của Hạ Công lập tức trở nên tái nhớt vô cùng.

- Tiến vào hư không liệt phùng vốn liền là một chuyện nguy hiểm, lần này chúng ta mất đi mười hai tên đệ tử, tổn thất xác thật không nhỏ, bất quá các ngươi có thể còn sống đi ra, là hi vọng tương lai của Thiên Long môn chúng ta, bây giờ chúng ta lập tức quay trở lại thôi, nghĩ đến các ngươi có không ít người đều muốn khẩn cấp bế quan rồi!

Lăng Phách ở một bên sâu kín nói.

Lời này nghe ở trong tai Hạ Công là chế nhạo cỡ nào a.

Lời này tựa như đang nói:

- Chẳng lẽ chỉ cho phép đệ tử khác đi tìm chết, mà Lôi Chính Dương thì không thể chết sao?

Hư không liệt phùng rốt cuộc là dần dần đóng lại, Hạ Công là triệt để hết hi vọng rồi.

Mọi người đều là rốt cuộc chuẩn bị bước lên đường trở về rồi!

Lúc này Lăng Tiếu đối với Lăng Phách nói:

- Ta còn có chuyện muốn làm, cũng không cùng các ngươi đi về, ngươi trở về nói với môn chủ cùng Ngũ thúc công của ngươi một tiếng, chờ ta làm xong chuyện rồi lại trở về!

Lăng Phách còn chưa nói gì, Hạ Công liền ở một bên lớn tiếng quát:

- Không được, ở trước lúc trở về trong môn ai cũng không thể một mình rời đội!

Hạ Công vốn là đang tức giận, Lăng Tiếu lại muốn thoát đội rời đi, hắn đối với Lăng Tiếu là không có cái hảo cảm gì, lập tức lên tiếng quát trách nói.

Lăng Phách nghênh đón ánh mắt của Hạ Công nói:

- Hạ Công trưởng lão, chuyện ngươi quản không khỏi quá rộng đi!

Hạ Công trầm giọng nói:

- Ta là trưởng lão lĩnh đội lần này, ta có nghĩa vụ đem các ngươi trở về, đợi sau khi trở lại bên trong mon tùy tiện các ngươi muốn làm gì thì làm!

Nhìn thái độ của Hạ Công là không muốn để cho Lăng Tiếu lưu lại chỗ này mà phải cùng bọn họ cùng nhau trở về mới được.

Lăng Phách nói:

- Hạ Công trưởng lão, ngươi là lĩnh đội thì không sai, nhưng mà ta cũng là phó lĩnh đội, ta có quyền lợi đồng ý để cho Lăng Tiếu đi làm những chuyện khác, trở lại bên trong môn ta sẽ tự mình bẩm báo việc này với môn chủ, cùng ngươi sẽ không có bất kỳ quan hệ nào.

- Tóm lại chuyện này ta không đồng ý!

Hạ Công lớn tiếng quát lên.

Nhìn dáng vẻ tựa hồ nếu như Lăng Tiếu dám rời đội, liền để cho Lăng Tiếu đẹp mặt.

Lúc này Lăng Phách còn muốn nói cái gì, Lăng Tiếu lại đã ngăn cản hắn:

- Ta đến cùng hắn giảng lý một chút!

Tiếp theo hắn đối mặt với Hạ Công trưởng lão nói:

- Ha Công trưởng lão đúng không?

Hạ Công hừ lạnh một tiếng không để ý tới Lăng Tiếu mà quay mặt đi.

- Nghe nói Văn Thái Nhạc là đồ đệ của ngươi?

Lăng Tiếu tiếp tục mang theo nụ cười không phải người xấu hỏi.

Thần sắc của Hạ Công hơi hơi co lại nói:

- Đúng thì như thế nào?

- Không thế nào cả!

Lăng Tiếu buông buông tay nói, chớp mắt hắn lại lập tức trầm mặt nói:

- Hạ Công trưởng lão, ta kính trọng ngươi là trưởng lão bên trong môn vốn không muốn khó xử với ngươi, nhưng mà ngươi bây giờ khinh người quá đáng rồi, ta thừa nhận ta không cẩn thận đánh ngã đồ đệ ngươi, nhưng mà chuyện đó là đồ đệ ngươi khiếu chiến ta đúng không, bây giờ ngươi lại làm khó ta, là không phải muốn lấy việc công báo thù riêng sao?

Lăng Tiếu đối mặt chất vấn Hạ Công, để cho khuôn mặt của Hạ Công đều trướng đến đỏ bừng lên.

Đệ tử cùng trưởng lão khác tất cả đều nhìn hắn, trong ánh mắt giống như đều mang theo vài phần tiếu sắc, tựa hồ đang nói:

- Đồ đệ ngươi thua, ngươi là sư phụ lại còn đi làm khó một đệ tử, còn có muốn mặt mũi hay không.

Đang ở lúc Hạ Công muốn nói cái gì, Lăng Tiếu lại phong chuyển mà nói:

- Bất quá ta tin tưởng Hạ Công trưởng lão tuyệt đối không phải là người như vậy, uy vongjc ủa ngươi ở bên trong môn rất cao, tự nhiên là khinh thường cùng với đệ tử như ta tính toán, ngươi chỉ là phụ trách đi hoàn thành nhiệm vụ mà trong môn phái cấp cho mà thôi, một điểm này là Lăng Tiếu ta có thể lý giải.

Hạ Công nghe Lăng Tiếu nói lời cung kính như vậy, nội tâm lại là thư thái không ít mà đáp:

- Đây là tự nhiên!

- Một khi đệ tử đã có thể hiểu được khổ tâm của Hạ Công trưởng lão, ta đây cũng hi vọng Hạ Công trưởng lão có thể hiểu được nỗi khổ tâm tiếng của ta, ta còn có nhiệm vụ bí mật mà môn chủ phái cho, bây giờ không thể trở về tông môn, cho nên còn thỉnh Hạ Công trưởng lão cho phép!

Lăng Tiếu cười nói.

- Không thể nào, môn chủ làm sao sẽ phái nhiệm vụ cho ngươi được?

Hạ Công không tin nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.