Thần Khống Thiên Hạ

Chương 828: Chương 828: Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy đỏ mặt sao? (1)




Bạch Vũ Tích ở một bên gật đầu lia lịa nói:

- Đúng vậy thiếu gai, ngươi mang theo chúng ta đi, chúng ta hiện tại cũng rất lợi hại, sẽ không cản trở ngươi, lại nói thiếu gia cùng thiếu nãi nãi cũng cần người chiếu cố.

- Ừ, sau này các ngươi liền ở bên cạnh ta, chỉ là sợ ủy khuất các ngươi.

Lăng Tiếu không chút suy nghĩ liền đáp ứng xuống.

- Sẽ không đâu, chỉ cần có thể đi theo bên cạnh thiếu gia, Vũ Tích đã rất thỏa mãn rồi.

Bạch Vũ Tích vội vàng trả lời.

- Đệ đệ ưu tú như thế, tương lai nữ nhân khẳng định không ít, ta chỉ muốn trong lòng ngươi có một chút vị trí của ta, ta liền thỏa mãn rồi.

Vi Đại Nhi đáp.

Giải quyết tiểu tâm tư của hai nàng, Lăng Tiếu bế quan mấy ngày.

Năm ngày sau, Lăng Tiếu đi ra, trực tiếp hướng nội các đi vào.

Một đời đệ tử mới của Lăng gia kia nhìn thấy Lăng Tiếu trong mắt tràn đầy ý sùng bái vô hạn.

- Đó chính là thập tứ trưởng lão sao, ta nghe phụ thân nói thập tứ trưởng lão đã là Vương giai rồi, LƯu gia còn là thập tứ trưởng lão một người đi tiêu diệt.

- Thập tứ trưởng lão so sánh với Thái tượng trưởng lão còn muốn lợi hại hơn, sau này hắn chính là thần tượng của ta.

- Thôi đi, cha ta hiện tại luôn dạy ta, Sinh nhi phải noi gương thập tứ trưởng lão, ta hiện tại đã đem linh vị của thập tứ trưởng lão thờ cúng rồi, ngày sau ta nhất định có thể có được một nửa lợi hại của thập tứ trưởng lão.

- Ta nếu có được một phần ba lợi hại của thập tứ trưởng lão liền thỏa mãn rồi.

...

Trong nội các, một đám trưởng lão của Lăng gia đều đang lo lắng chờ đợi Lăng Tiếu xuất hiện.

Khi Lăng Tiếu vừa mới đi vào đại sảnh, một đám trưởng lão Lăng gia đều lộ ra nụ cười ngày thường hiến thấy, nụ cười này còn mang theo ý vị lấy lòng cùng cung kính ở trong đó.

- Tất cả mọi người đều ở đây a!

Lăng Tiếu thuận miệng nói.

Ở trong lòng hắn nói thầm:

- Ta không phải là để cho đại bá không cần báo cho nhiều người như vậy đi, làm sao hiện tại toàn bộ đến đông đủ, bất quá cũng tốt, đỡ phải truyền đạt lại một lần cho người khác.

Lúc Lăng Tiếu đang muốn tìm một cái vị trí tầm thường để ngồi xuống, Lăng Viễn lại gọi nói:

- Tiếu nhi ngồi xa như vậy làm gì, tới đây ngồi cùng gia gia của ngươi.

Chỗ ngồi của Lăng Thương là gần phía trước nhất, cùng hắn ngồi chung có mấy trưởng lão đời trước, hôm nay để cho Lăng Tiếu theo chân bọn họ cùng ngồi, đủ thấy Lăng Viễn đối với cái chất nhi này của hắn là coi trọng cỡ nào rồi.

Mấy tên trưởng lão còn lại kia dĩ nhiên sẽ không có ý kiến gì rồi, ai bảo nhân gia thập tứ trưởng lão lợi hại như vậy chứ.

- Hôm nay mời mọi người tới là muốn cùng mọi người tuyên bố một chuyện, trải qua ta cùng chư vị trưởng lão đời trước cùng lão tộc trưởng thương nghị, đặc biệt phong thập tứ trưởng lão là Hộ tộc trưởng lão của tộc ta, trừ thủ hộ an nguy của tộc ta ra, hắn có quyền dọn dẹp bất luận kẻ nào không phục tùng quản lý hoặc phản bội gia tộc ở bên trong tộc, người nào có ý kiến bất đồng, hiện tại có thể nói một chút.

Lăng Viễn nhìn lướt qua người đang ngồi sâu kín nói.

Trưởng lão đang ngồi người nào sẽ phản đối ý kiến, trừ phi đầu óc bị lừa đá rồi.

Lăng Tiếu là thực lực gì, làm Hộ tộc trưởng lão cho bọn họ tựa như là một cái ô dù cường đại che ở trên đầu bọn họ, đây chính là cầu cũng không được.

Chúng trưởng lão không có bất kỳ ý kiến gì toàn bộ đều thông qua.

Lăng Tiếu cũng lười nói thêm cái gì, chẳng qua chỉ là một cái xưng hô thôi, đây là gia tộc của hắn, để cho hắn thủ hộ cũng là chuyện đương nhiên, bất quá hắn cũng không thể cả đời chiếu cố bọn họ được, chỉ có thực lực của bọn họ tăng lên thì tự có năng lực bảo vệ gia tộc.

- Tiếu nhi, ngươi tới nói vài lời đi.

Lăng Viễn nhìn Lăng Tiếu nói.

Lăng Tiếu khẽ gật đầu, đứng dậy lạnh lùng nhìn lướt qua trưởng lão đang ngồi.

Những trưởng lão kia đột nhiên cảm thấy như bị vật gì đáng sợ nhìn chằm chằm vào, chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, nụ cười ở trên mặt kia toàn bộ biến mất.

- Chư vị đang ngồi có thể nói đều là thúc thúc bá bá của ta, Lăng Tiếu ta là vãn bối của các ngươi, nhưng hôm nay cũng không thể không nói một lời khó nghe.

Lăng Tiếu trầm thấp nói, bỗng nhiên một chút hắn ại nói:

- Các ngươi thật quá yếu, ở chỗ thành trì lạc hậu nhất này thiếu chút nữa ngay cả địa vị cũng giữ không được, chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy đỏ mặt sao?

Xoát!

Sau khi lời nói của Lăng Tiếu rơi xuống, những trung lão niên nhân đang ngồi, từng người vẻ mặt đều khó coi lên.

Bọn họ trong lòng đều không thoải mái, đều ở trong lòng cười lạnh:

- Chẳng lẽ có chút thành tựu liền định trở về gia tộc diễu võ giương oai sao?

- Ta biết trong lòng các ngươi có thể cảm thấy ta là đang khoe khoang, nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, ta không có cái tâm tư ở trước mặt các ngươi khoe khoang, ta chỉ muốn hỏi các ngươi một câu, các ngươi có muốn có một ngày trở thành Vương giai hay không? Trở thành Địa Hoàng hay không? Nếu như muốn mà nói, từ hôm nay trở đi liền hảo hảo tu luyện, đừng cứ mãi nghĩ tới tranh quyền đoạt lợi, ta cũng sẽ thỏa mãn nguyện vọng của các ngươi, điều kiện tiên quyết là các ngươi có tư cách kia, các ngươi không cần hoài nghi mỗi một câu nói của ta.

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói, tiếp theo hướng về phía Lăng Trần nói:

- Gia gia, Trần trưởng lão, đây là Nhập Vương đan, có thể để cho các ngươi gia tăng mấy phần tỷ lệ đột phá Vương giai, lấy cảnh giới Nửa bước Vương giai của các ngươi, hơn nữa có Nhập Vương đan này tuyệt đối có thể đột phá Vương giai.

- Nhập Vương đan?

Người của Lăng gia đang ngồi đều sững sờ lên.

Lăng Thương cùng Lăng Trần lại là riêng mình đem đan dược nhận lấy, trong con mắt hiện lên vẻ kích động thật sâu.

Lăng Tiếu cơ hồ bị thần sắc này của những trưởng bối nhà mình khiến cho giận ngất đi rồi, một loại cảm giác vô lực bị thất bại, để cho hắn cảm thấy thương tâm.

Hắn vốn tưởng rằng lấy ra đan dược phẩm cấp cao như vậy, bọn họ cũng sẽ đều kinh hô lên, đều sẽ điên cuồng mà mong muốn.

Nhưng mà nhìn vẻ tựa hồ không biết Nhập Vương đan là vật gì, đây không thể không nói nhãn giới của bọn họ thật quá thấp.

Lăng Trần cùng Lăng Thương cũng là lần đầu tiên nghe được Nhập Vương đan, nhưng mà trân phẩm này quan hệ đến thành Vương của bọn họ, bọn họ dĩ nhiên trước nhận lấy rồi lại nói, bọn họ là tin tưởng lời nói của Lăng Tiếu trăm phần trăm.

- Đây là Tứ phẩm đan dược, đợi sau khi gia gia của ta cùng Trần trưởng lão đột phá, chúng ta lại tiếp tục đi.

Lăng Tiếu nói một câu, cũng không quay đầu lại đi ra khỏi nội các.

Hắn ở trong lòng quyết định, nhất định phải để cho tộc nhân của mình thay đổi cái trạng thái vô tri này.

Sau hai ngày, hai cỗ khí tức cường đại chia ra từ hai chỗ hẻo lánh vọt lên.

Lăng gia trên dưới đều cảm nhận được hai cỗ năng lượng rung động này.

- Ha ha, ta rốt cục đột phá Vương giai rồi!

Một đạo thân ảnh trung thiên mà lên, phát ta thanh âm cuồng tiếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.