Thần Khống Thiên Hạ

Chương 820: Chương 820: Cường đoạt. (2)




Phốc!

Lăng Chiến thân thể bay ngược trở về, một ngụm máu tươi phun ra ngoài.

Một gã lão giả lặng lẽ không tiếng động xuất hiện ở phía sau Lăng Đấu.

Hắn căn bản không có động thủ, chỉ là trợn mắt lên nhìn Lăng Chiến một cái, Lăng Chiến liền bị chấn bay ra ngoài.

Không cần phải nói, tên lão giả này chính là đê cấp Vương giai cùng đi với Lưu Cuồng Cường.

Chẳng ai ngờ rằng Lưu gia sẽ vì một tên tiểu bối lại xuất động một gã Vương giai tới bảo vệ.

Chẳng lẽ Lưu Đấu ở trong mắt bọn hắn đã là Lưu gia gia chủ tương lai sao?

- Chiến ca!

Mộng Tích Vân hét to một tiếng, chạy tới tiếp được Lăng Chiến.

Hai người loạng choạng một cái ngã lại với nhau.

- Cha nuôi mẹ nuôi!

Bạch Vũ Tích chạy tới xem xét.

Những người khác cũng rối rít lùi lại, đem vợ chồng Lăng Chiến che ở quanh thân.

Lệ Không lấy ra một cái huyền khí Hỏa thuộc tính, đứng dậy quát lên:

- Lưu gia tiểu bối, gia chủ nhà ngươi thấy ta cũng muốn tôn xưng một tiếng Lệ đại sư, ta khuyên ngươi vẫn là mau rời đi.

- Vị này chắc hẳn là tam giai Luyện khí sư Lệ đại sư đại danh đỉnh đỉnh sao, gia phụ có lệnh, nếu như Lệ đại sư có thể thoát khỏi Lăng gia tới Lưu gia ta nhất định sẽ để ngươi làm trưởng lão, đãi ngộ so với Lăng gia còn tốt hơn gấp đôi, ngươi không ngại thì suy nghĩ một chút.

Lưu Đấu cũng không phải là hạng người ngốc nghếch, lại thuyết phục Lệ Không.

- Hừ, Lưu gia ngươi vọng động can qua, chẳng lẽ sẽ không sợ tương lai tự nhận lấy ác quả sao?

Lệ không hừ lạnh nói.

- Lệ đại sư, ngươi hẳn là rõ ràng đạo lý người thắng làm vua, Lăng gia làm đệ nhất gia tộc lâu như vậy cũng là lúc thoái vị rồi, Lưu gia chúng ta cũng không phải là hạng người không nói đạo lý gì, chỉ cần Lăng gia chịu nghe lời, chúng ta tự nhiên sẽ không làm khó bọn họ.

Lưu Đấu cười nhạt nói.

- Chuyện này còn chưa tới phiên một cái tiểu bối ngươi để ý, chúng ta tự nhiên sẽ cùng trưởng bối của các ngươi lý luận, các ngươi đi thôi.

Lệ Không nói.

- Hôm nay ta cũng không phải là tới thêu dệt chuyện, hai nữ nhân kia ta muốn định rồi, người nào ngăn giết người đó.

Lưu Đấu nhìn chằm chằm vào Bạch Vũ Tích cùng Vi Đại Nhi nói.

Người của Lăng gia đều biến sắc rồi, nếu như là mới vừa rồi bọn họ chắc chắn sẽ không sợ đối phương, nhưng mà đối phương gia nhập một tên Vương giai chân chính, đây cũng không phải là bọn họ có năng lực đánh lại.

Một khi Vương giai xuất thủ, tất cả bọn họ chỉ có một con đường chết.

Lúc này, Lăng gia bên này lại chạy đến không ít người, ngay cả trưởng lão đời trước Lăng Trần cùng tộc trưởng đời trước Lăng Thương đều tới.

Hai gã Nửa bước Vương giai, nếu là ở mấy năm trước đủ để hùng bá Vẫn Thạch thành rồi, nhưng mà bọn hắn bây giờ lại gặp phải nguy cơ diệt tộc.

- Thật là náo nhiệt!

Lưu Đấu lẩm bẩm nói.

Kỳ thật, hắn lần này mang một gã Vương giai tới đay, trên thực tế liền muốn xem một chút Lăng gia lão bất tử kia đã trở về hay chưa, còn có tiểu tử gia nhập Tử Thiên tông kia rốt cuộc có viện binh hay không.

Nếu là bọn họ đều có ở đây, có lẽ Lưu gia phải một lần nữa suy nghĩ kế hoạch cắn nuốt Lăng gia.

Nếu như bọn họ đều không ở đây, như vậy ba ngày sau, Lăng gia sẽ đến lúc xóa tên rồi.

- Lưu Đấu, ta cầu ngươi, bỏ qua cho các nàng đi.

La Khinh Sương để xuống rụt rè đối với Lưu Đấu nói.

- Hắc hắc, ngươi cho là có thể sao? Lại nói nhảm nữa ta cho ngươi đi làm nha hoàn của ta.

Lưu Đấu âm hiểm cười nói.

Trên mặt Lăng Tiếu nhăn chân mày một chút, xách theo một cây trường thương hắng giọng quát lên:

- Các ngươi cút cho ta, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí.

Trong tay hắn chính là huyền khí của Lăng gia, hôm nay hắn đã là Nửa bước Vương giai, vì danh dự của Lăng gia, coi như là Vương giai hắn cũng muốn liều mạng già.

Lăng Trần dĩ nhiên cùng Lăng Tiếu cùng nhau đứng ra.

Thái tượng trưởng lão không có ở đây, Lăng Trần chính là định hải thần châm của Lăng gia.

Đáng tiếc, cây định hải thần châm này còn lộ ra vẻ yếu nhược một chút.

- Có đảm lượng, hôm nay ta liền cho các ngươi một chút màu sắc nhìn một cái, bằng không các ngươi không biết chênh lệch giữa Nửa bước Vương giai cùng Vương giai chân chính.

Tên lão giả Vương giai kia đứng dậy nói.

Lăng Thương cùng Lăng Trần không nói nhảm, đồng thời tả hữu khai công.

Hai luồng kim sắc thương ảnh hướng Vương giai kia bao phủ mà qua.

- Nửa bước Vương giai thủy chung là uy lực của Nửa bước, coi như là cùng đánh cũng không có uy hiếp quá lớn.

Lão giả Vương giai kia vô cùng khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, một thân khí thế trướng lên, song trảo đồng thời thò ra ngoài.

Hai cái trảo do linh khí hóa thành đem kim sắc thương ảnh đầy trời kia oanh tán.

Cùng lúc đó, Vương giai nhân ảnh kia chợt lóe lên đến trước mặt Lăng Thương trảo được lồng ngực của hắn, đem hắn hung hăng đánh văng ra ngoài.

Lăng Trần từ phía sau đâm về bên hông Vương giai kia.

Đáng tiếc Vương giai kia lăng không bay lên, hướng về phía bộ ngực của Lăng Trần nặng nề đá một cước.

Phốc phốc!

Lăng Thương cùng Lăng Trần chỉ ở một lần đối mặt liền bị oanh thương rồi.

Người của Lăng gia thần sắc đều trở nên cực kỳ khó coi.

Bất quá Lăng Thương cùng Lăng Trần cũng không có lập tức bị thua, hai người đồng thời cắn răng lần nữa cầm thương hướng Vương giai kia oanh tới.

- Xem ra các ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi.

Lão giả Vương giai kia lộ ra sát cơ thật sâu.

Thân ảnh hắn chớp động, vô số hung trảo huy động.

Lăng Thương cùng Lăng Trần căn bản không thấy rõ đối phương làm động tác gì, riêng mình ở trước ngực đã bị trảo ra vài khối thịt, máu tươi kia chảy như suối ra ngoài.

- Mọi người cùng nhau tiến lên, liều mạng!

Lăng Viễn thân là tộc trưởng rống lớn một tiếng, dẫn dầu hướng Vương giai kia công kích tới.

Người của Lăng gia rối rít toàn lực xuất thủ.

Từng đợt linh lực công kích như ngũ thải ban lan oanh hướng lão giả Vương giai kia.

- Ánh sáng đom đóm cũng dám phóng ra quang hoa!

Tên Vương giai kia vô cùng khinh thường bay lên, hai tay hóa chưởng, hai luồng linh lực cường đại từ trên đánh xuống.

Ầm!

Linh khí cường đại cơ hồ đem viện tử san bằng rồi.

Người của Lăng gia từng cái bị chấn đến đông nghiêng tây ngã, bộ dáng lộ ra vẻ chật vật không chịu nổi.

- Tam gia gia, trước tiên đem hai nữ nhân kia bắt tới cho ta.

Lưu Đấu đã thối lui ra thật xa hướng về phía lão giả Vương giai ở trên không trung kêu lên.

Lão giả kia khẽ gật đầu, giống như chim diều bắt thỏ, hướng Bạch Vũ Tích cùng Vi Đại Nhi ở một bên bay đi.

- Muốn bắt các nàng, trước qua cửa ải của ta đã.

Độc Ưng cũng không thể để cho hai người bọn họ gặp chuyện không may, lợi dụng Phong thuộc tính che ở trước người nhị nữ, đồng thời trường kiếm quét ta âm phong sát khí lăng lệ.

Lão giả Vương giai kia hừ lạnh một tiếng, trực tiếp một trảo đem hắn ném ra thật xa, đánh vỡ tường rào, không biết sinh tử.

Lãnh Xà cùng Lý Cuồng Hổ cũng là nhân cơ hội tới ngăn cản, hai người hợp lại cũng không phải là đối thủ của nhân gia, đều bị hung hăng ném bay ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.