Thần Khống Thiên Hạ

Chương 144: Chương 144: Đại chiến Thiểm Điện Điêu. (2)​




Nếu đạt tới Linh Sư giai là có thể điều động linh khí thiên địa tu luyện, đến lúc đó trong cơ thể cũng không phải tu luyện huyền lực mà là linh lực, thế nhưng Linh Sư giai chỉ có thể hấp thu linh lực tu luyện, lại không thể điều động linh khí thiên địa làm thủ đoạn công kích, nếu như có thể lợi dụng thiên địa linh khí công kích, vậy chỉ có đạt trên cấp Vương, mới có khả năng.

Người thiếu nữ trước mắt này tối đa chỉ là Linh Sư cấp thấp, nhưng có thể điều động linh khí công kích, chuyện này thực sự không thể tưởng tượng!

Người trẻ tuổi khôi ngô dưới đất nhìn cuộc chiến giữa không trung, đồng dạng khiếp sợ lẩm bẩm.

- Tiểu sư muội muốn sử dụng chiêu kia, thật sự là đáng sợ, tin tưởng nhất định có thể giết chết tên tạp mao súc sinh này.

Ở bên kia Lang Vương kim sắc và Thanh Viêm Lang cũng không ngừng gầm rú, chúng lo lắng cho Lăng Tiếu, nhất là Lang Vương kim sắc, đây là chuyện quan hệ đến tánh mạng của nó, nếu Lăng Tiếu chết, nó cũng chỉ có thể chôn cùng Lăng Tiếu.

Linh khí quanh người thiếu nữ càng không ngừng hội tụ, khí thế cũng không ngừng tăng vọt, sinh ra cảm giác áp bách rất lớn xung quanh.

Chiếc khăn che mặt bị mồ hôi thấm ướt, có thể thấy được nàng sử xuất ra chiêu này cũng không hề thoải mái.

Thiểm Điện Điêu đương nhiên phát giác ra chiêu cường đại này, nó ngửa mặt lên trời hét to một tiếng, trong miệng nhổ ra mấy đạo phong nhận, hai cánh lại đồng thời vỗ, mấy đạo Lôi Điện xen lẫn gió thổi tập kích về phía cô gái kia.

- Chiến đấu kịch liệt, chỉ sợ Huyền sĩ cao giai bị một đạo năng lượng trong đó đụng vào cũng bị đánh cho te tua!

Lăng Tiếu ở dưới điêu trảo, như quên đi an nguy của mình, nhìn đại chiến kinh thiên trước mắt, trong lòng kinh hãi.

Ngay lúc này, cô gái kia kinh hô một tiếng, nhuyễn kiếm chém ra, Thủy Linh Lực đã ngưng kết cực lớn, giống như thủy cầu, ẩn chứa lực phá hoại cường đại, đối chọi với Lưỡi Dao Gió và Lôi Điện của Thiểm Điện Điêu.

Rầm rầm!

Công kích vô cùng ác liệt, phát ra tiếng nổ khủng bố giữa không trung.

Cự cầu Thủy Linh Lực đánh tan Lưỡi Dao Gió Lôi Điện, tiếp tục đập về phía Thiểm Điện Điêu.

Ôi!!!

Thiểm Điện Điêu kinh hãi kêu lên, cự cánh đập điên cuồng, lại là mấy đạo Lôi Điện đánh tới, đồng thời trảo hạ buông lỏng, Lăng Tiếu từ giữa không trung té xuống.

Thiểm Điện Điêu tránh được công kích cường đại kia, chỉ là dưới bụng có rất nhiều lông vũ bị đánh rơi xuống.

- A! Cứu mạng!

Lăng Tiếu ở giữa không trung giống như con rùa đen vung vẩy tứ chi cả kinh kêu lên.

Hắn hiện tại cách không trung vài trăm mét, nếu té xuống sẽ thập tử vô sinh.

- Mẹ kiếp, không phải nói người tốt sẽ có phúc tốt sao, người tốt như bản thiếu gia làm sao có thể đoản mệnh như vậy, trời xanh! Ngươi thực là có mắt không tròng!

Trong lòng Lăng Tiếu tuyệt vọng khôn cùng, rống giận.

Hắn không cam lòng! Hai lần đều chết trẻ như vậy, là ai cũng vô cùng không muốn!

- Lục lão, ngươi mau ra đây cứu mạng!

Lăng Tiếu trong tình cảnh vô kế khả thi, lại nhớ tới Lục Ông trong thức hải của hắn, không ngừng kêu gọi.

Đáng tiếc Lục Ông không có bất kỳ đáp lại.

Tốc độ rơi xuống càng lúc càng nhanh, Lăng Tiếu nhắm mắt lại, nhận lấy triệu hoán của tử thần lần nữa.

Bỗng nhiên hắn thấy mình rơi lên một vật mềm nhũn.

Lăng Tiếu mở to mắt kêu to.

- Chẳng lẽ nhân phẩm bản thiếu gia bộc phát không chết?

- Không muốn chết thì im miệng!

Một giọng nói thanh thúy vang lên bên tai Lăng Tiếu.

Lúc này Lăng Tiếu mới nhìn rõ tình huống, thì ra hắn đang ngồi trên Thanh Phong hạc, chính là thiếu nữ kia đã cứu hắn.

- Tiên... Tiên nữ, đa tạ ân cứu mạng!

Lăng Tiếu vội vàng cảm kích nói với thiếu nữ đang nửa nằm trên Thanh Phong hạc, trong lòng cũng khinh bạc nói.

- Thơm quá! Dáng người tuyệt đẹp!

Cô gái kia không đếm xỉa tới hội (sẽ) Lăng Tiếu, nàng sử xuất cấm chiêu, toàn thân vô lực địa bới ra tại Thanh Phong hạc phía trên, thúc giục Thanh Phong hạc xuống bỏ chạy.

Thiểm Điện Điêu chính là bá chủ trên không trung, tiếc rằng nó không phải đối thủ của người ta, đến trên mặt đất có lẽ còn có một tia sinh cơ.

Đáng tiếc Thanh Phong hạc cùng Thiểm Điện Điêu chênh lệch cấp bậc quá lớn, hơn nữa thiếu nữ vừa rồi dùng một chiêu siêu mạnh đã chọc giận Thiểm Điện Điêu, tuy không có đánh trúng chỗ hiểm của nó thế nhưng mà cũng làm nó rơi rụng không ít lông vũ, nó thề phải giết chết mấy tên nhân loại ghê tởm này.

Nó vỗ cánh mấy cí, lập tức bay thẳng về phía Thanh Phong Hạc.

Lần này Thiểm Điện Điêu không có dùng thuộc tính công kích, nó dùng mỏ mổ vào Thanh Phong hạc, móng vuốt sắc bén cũng không có nhàn rỗi, trực tiếp trảo lên hai cánh của Thanh Phong hạc.

Thanh Phong hạc kêu to Xi..Xiiii.. một tiếng, thân thể càng không ngừng lay động, thiếu nữ cùng Lăng Tiếu trên lưng lắc qua lắc lại như sắp rơi xuống, khá tốt Lăng Tiếu một tay kịp thời bắt lấy lông vũ của Thanh Phong hạc, một tay nắm lấy thân thể mềm mại của thiếu nữ kia.

Mà Thiểm Điện Điêu nhìn thấy thiếu nữ cùng Lăng Tiếu vùng vẫy giãy chết thì dường như càng thêm đắc ý, nó tiếp tục mổ vào cổ của Thanh Phong hạc, một khối huyết nhục bị mổ ra.

Thanh Phong hạc lay động vài cái, từ trên cao bay thẳng xuống dưới.

Thiếu nữ cùng Lăng Tiếu trên người của nó kinh hô lên, khăn che mặt của thiếu nữ bị gió mạnh cuốn đi.

Một gương mặt tuyệt diễm hiện ra trước mặt Lăng Tiếu, gần trong gang tấc.

Trên gương mặt bóng loáng trắng nõn như ngọc chính là đôi mắt dễ thương như thu thủy, ai nhìn thấy cũng phải thương hoa tiếc ngọc, đôi mi lá liễu của nàng nhíu một cái càng làm cho nam nhân xiêu lòng, đôi môi thơm như hoa lan, ngũ quan phối hợp hoàn mỹ vô khuyết, trên người tỏa ra tiên khí khiến người ta không thể sinh lòng khinh nhờn, lại phối hợp với tơ lụa mỏng trên người của nàng, tay áo bồng bềnh giống như không ăn khói lửa nhân gian, như tiên nữ thiên giới hạ phàm, đẹp tới mức khiến người ta hoa mắt.

- Đẹp quá!

Lăng Tiếu ngơ ngác nhìn qua thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi, kìm lòng không được tán thưởng một câu. Trong lòng của hắn đột nhiên nhảy mạnh, một cảm xúc trước nay chưa từng có xuất hiện.

Cô gái kia có chút nhíu mày, cũng không quan tâm tới Lăng Tiếu, mà là đang tự hỏi tự cứu mình thế nào.

- Ôi!!!!

Thiểm Điện Điêu thấy hai người không có té ra khỏi lưng Thanh Phong hạc thì kêu to một tiếng, một đạo phong nhận đánh vào người Thanh Phong hạc.

XÍU...UU!!

Thanh Phong hạc bị phong nhận cắt thành hai nửa, mà thiếu nữ cùng Lăng Tiếu trên lưng của nó kêu to lên, từ trên lưng hạc té xuống

- Súc sinh đáng chết, lão tử cho dù chết cũng kéo ngươi đệm lưng!

Lăng Tiếu tự biết lần này không có vận khí tốt như vậy, lúc này một tay ôm thiếu nữ trong ngực, thấp giọng nói với thiếu nữ.

- Ôm chặt thân thể của ta!

Sau đó hắn buông thiếu nữ ra, một tay vỗ lên tay áo.

XÍU...UU!!

Một mũi tên bắn lén từ trong tay áo của Lăng Tiếu bắn ra ngoài.

- Ôi!!!

Thiểm Điện Điêu do không kịp đề phòng bị tên bắn lén đánh trúng vào bụng dưới, phát ra tiếng kêu xé lòng.

Thiểm Điện Điêu cũng không có chết đi như vậy, ngược lại càng kích thích hung tính của nó, đôi cánh lớn vỗ một cái, hai đạo lôi điện chi lực nện vào Lăng Tiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.