Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2198: Chương 2198: Địch thủ thảm bại.




Nhưng mà kế tiếp không chỉ đau đớn đơn giản như vậy.

Lăng Tiếu nhanh chóng giải quyết gấp nguy cơ trước mặt, một quyền này mang theo tất cả lực lượng của hắn, quyền ý cũng tăng lên tận cùng, mỗi một quyền đều mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, thế phải đánh bại lang nhân trước mặt này.

Bang bang!

Lang nhân này cũng vận chuyển phòng ngự lên cao nhất, nhưng mà gặp phải đối thủ cùng giai công kích vẫn đánh đầu sói của nó biến hình.

Hắn cầm Lang Nha bổng phản kích lần cuối, đánh qua bốn phía.

Lăng Tiếu bứt ra phía sau, một đạo chỉ mang trong nháy mắt đánh thẳng vào lang nhân.

NGAO ô!

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một chỉ này xuyên qua mắt của hắn, hắn đau tới mức che mắt gào lên.

Hắn đã sợ tới tan hồn táng đảm, lập tức giống như con ruồi không đầu bay loạn!

Lăng Tiếu không muốn lãng phí thời gian truy kích hắn, chân thân bên kia đã bị ép thảm rồi.

Trong tay đối phương là một quang minh thần trượng bán Cổ Thần khí, hơn nữa tốc độ không chậm hơn hắn, sắp đánh nát thân thể của hắn.

- Ha ha, Kim tộc người bất quá như thế mà thôi, ngoan ngoãn cho ta nhận lấy cái chết!

Kiệt Đặc lúc này lăng nhục Lăng Tiếu thì cười như điên!

Trong nháy mắt thần hồn phân thân của Lăng Tiếu oanh kích thì Kiệt Đặc đối diện chấn động.

Trong nháy mắt Kiệt Đặc bị đánh phát mộng!

Hắn lúc trước dùng thiên thần chi quang chiếu nguyên hình thần hồn phân thân của Lăng Tiếu, thời điểm này hắn đắc ý quên hình thì quên đi đối phương còn một phân thân!

- Hỗn đản đáng chết, thiên thần chi quang!

Kiệt Đặc lúc này phản ứng nhanh chóng, đôi cánh của hắn mở ra và bay lên cao, sau đó mắng một tiếng, lại dùng thần quang chiếu gọi thần hồn phân thân của Lăng Tiếu.

Nhưng mà Lăng Tiếu bây giờ bày ra thân hình thì dùng thực lực thần hồn phân thân đấu chính diện cũng không sợ điểu nhân này.

Lăng Tiếu cũng không có dùng hai đánh một, mà là cho phân thân tiếp tục đấu với điểu nhân này, chân thân củ hắn cầm cung tên ra.

- Ta sẽ cho các ngươi cảm thấy thế nào là tuyệt vọng!

Lăng Tiếu lại ăn thần đan, lại cài tên lên dây cung!

Khí tức của hắn tỏa định Kiệt Mẫu đang đối chiến với thập tam thái tử, ngay sau đó mũi tên rời cung.

Mũi tên như lưu tinh phá tan không trung, bắn thẳng vào điểu nhân này.

Điểu nhân này đang toàn lực ứng phó thập tam thái tử, chờ hắn phát hiện bị bắn thì không kịp trở tay.

- Không! Cút cho ta!

Kiệt Mẫu quát một tiếng, hắn huy động thần khí của mình ngăn cản mũi tên.

Oanh long!

Lực lượng thần vũ tiễn vang vọng.

Thần khí của điểu nhân này bị bắn nát, nhưng hắn có thể trốn qua một kiếp, chỉ bị bắn nổ tung nửa người, thụ thương rất nặng, nhưng mà vẫn còn khôi phục được.

Thiên thần chi quang -- Hồi Thiên Chi Thuật!

Điểu nhân này sinh mệnh lực rất kinh người, trong nháy mắt ngâm một tiếng, lúc này một đạo hào quang bao phủ quanh người, thân thẻ bị hủy hoại cũng khôi phục, nửa thân thể bị nổ nát đang khôi phục với tốc độ mắt thường nhìn thấy được.

Lăng Tiếu nhìn thấy cảnh này thì kinh hô lên.

- Khôi phục nhanh như vậy?

Dực nhân tộc từng là túc địch của ma hổ tộc, là cổ tộc số một số hai của Thiên Vực, không có một chút át chủ bài lại sao có thể cao ngạo được?

Nhưng mà hắn quên trước mặt hắn là chân long đang gào thét.

Thân thể của hắn đang khôi phục, tuy nói tốc độ khôi phục không chậm hơn Kim tộc Cổ Hoàng Thần Công, thậm chí còn nhanh hơn vài phần, nhưng hắn không trốn được vận mệnh bị thập tam thái tử nuốt sống.

Giải quyết một điểu nhân, Lăng Tiếu tiếp tục gọi mũi tên quay về.

Hắn nhìn qua thập tam thái tử hô:

- Thập tam đi trợ những người khác, diệt sát lang nhân bên kia.

Ở hướng bên kia, chỉ có gã lang nhân đang áp đám người Lăng Cương, Tà Đế, Cuồng Tăng không thở nổi.

Nếu như thập tam thái tử gia nhập thì khác liền.

Mục tiêu của Lăng Tiếu chỉ còn lại điểu nhân cuối cùng, hắn muốn chơi chết tên điểu nhân này.

Nhưng mà tên điểu nhân này phát hiện khí tức của đồng bạn biến mất, thần sắc trở nên ngưng trọng đã có ý muốn trốn.

- Tên Kim tộc này cầm cung thần gì, chẳng lẽ là bồ đề cung thần hoặc là xạ nhật thần cung trong truyền thuyết sao?

Kiệt Đặc lo lắng nói thầm trong lòng.

Trong tay hắn cầm bán Cổ Thần khí cũng chỉ có thể đánh ngang tay với phân thân của Lăng Tiếu, nếu đối thủ lại bắn tên hắn không tránh được.

Quả nhiên thần lực của Lăng Tiếu rót vào mũi tên, giương lên lần nữa.

Kiệt Đặc sợ hãi mất vía, hắn toàn lực đánh bay thần hồn phân thân của Lăng Tiếu, trong miệng kinh hô:

- Dám giết thiên thần tộc của chúng ta, dù ngươi là người Kim tộc cũng chết không yên lành.

Nói xong hắn mở cánh ra, hắn nhanh chóng xuyên qua hư không chạy đi.

Ai biết rõ hắn vừa mới chạy trốn thì khí thế chân thân của Lăng Tiếu đã yếu đi, toàn thân hư thoát, thần hồn phân thân của hắn cũng tiêu hao không ít, cả hai vội vã hợp nhất.

Lăng Tiếu móc thần đan ra ăn vào, bắn liền hai mũi tên khiến Lăng Tiếu không chịu nổi, mỗi một mũi tên đều hao hết thần lực của hắn.

Lăng Tiếu biết rõ muốn liên tục dùng bồ đề thần cung, ít nhất phải đạt tới chính Chí Tôn chính thức, khi đó mới không sợ tiêu hao thần lực.

Bởi vì bồ đề thần cung chính là Cổ Thần khí, Thần Vương có thể kéo cung hai lần đã là quá tốt rồi.

Sau đó tên lang nhân còn lại khi thập tam thái tử gia nhập đã hợp lực làm thịt tên này.

Đám thánh thú còn lại cũng bị diệt sát hoàn toàn không thừa lại.

Đối phương chỉ có một lang nhân một điểu nhân chạy thoát, mặt khác hoàn toàn chết hết, mà Lăng Tiếu bên này chết hai mươi hai người, chỉ còn lại có tám người cùng với thập tam thái tử cùng bại gia tử

Về phần Vân Mộng Kỳ cùng Ngọc Nhu Phỉ thì được Tà Đế cùng Cuồng Tăng tận lực bảo vệ nên trọng thương.

May mắn chỉ bị thương thân thể, hoàn toàn có thể phục hồi, nếu bị thương đầu thì lớn rồi.

Lăng Tiếu nhìn qua những đồng bạn chết đi, nhìn qua nữ nhân của mình trọng thương, hắn bị lửa giận thiêu đốt!

- U Ảnh tông, thú nhân tộc, dực nhân tộc, chờ sau khi ta đột phá Chí Tôn, tuyệt đối sẽ diệt đám tạp chủng các ngươi trước tiên!

Lăng Tiếu hạ quyết tâm trong lòng!

Nếu như không phải U Ảnh tộc truyền tin tức hứn có Long Phượng Thần Cô cho chủng tộc khác, Lăng Tiếu không có hận bọn chúng như vậy, những cổ tộc bình thường vẫn ẩn thế cũng không xuất hiện.

Cho nên Lăng Tiếu không thể không mang tất cả ân oán ném lên đầu của U Ảnh tộc.

Lúc này Lăng Cương mang theo thân thể bị thương tới bên cạnh Lăng Tiếu nói:

- Tiếu thúc, việc này... Kim tộc chúng ta không thể tính toán như vậy a!

Kim tộc bọn họ hoành hành tại Thiên Long địa vực rất ít khi gặp chuyện bị tập kích chết nhiều người như thế.

Hôm nay chết nhiều tộc nhân như vậy, tuy nói có không ít là chi thứ nhưng bọn họ chính là mặt mũi của Kim tộc, chuyện này đã tổn thương mặt mũi Kim tộc, phải làm ra hành động, bằng không về sau Kim tộc không còn chút uy tín nào nữa.

- Yên tâm, bọn chúng đã dám nhảy ra thì phải thừa nhận lửa giận của ta!

Lăng Tiếu trịnh trọng nói ra.

Lăng Tiếu ngoài miệng nói thế, nhưng mà hắn quyết định không dính dáng tới trong tộc, chuyện Hồn tộc không nên bộc lộ ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.