Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2737: Chương 2737: Đừng trách ta trở mặt không lưu tình. (2)




Hắn không nghĩ tới gặp đối thủ như vậy, nhưng mà trước mặt hắn, đối thủ như vậy hiện tại không còn áp lực gì cả.

Thần hồn của hắn rút đi, Hỗn Độn Lôi Long đã liên tục gào thét lao qua tên nam tử áo tím này.

Nó bỏ qua con thánh thú mà táp thẳng vào tên nam tử áo tím này.

Nam tử áo tím hoảng hốt, tranh thủ thời gian né ra phía sau, nhưng mà Hỗn Độn Lôi Long lại đuổi theo không bỏ.

Lập tức nam tử áo tím sắp bị Hỗn Độn Lôi Long thôn phệ thì ba tên Chí Tôn đỉnh phong ở bên kia quát to một tiếng, đang lao tới bên này cực nhanh, muốn nhanh chóng cứu viện.

Khô Mộc Phùng Xuân! Tinh Diệu Tứ Hải! Hải Nạp Bách Xuyên!

Ba lực lượng đỉnh cấp khác nhau đánh thẳng vào Hỗn Độn Lôi Long.

Ba đạo lực lượng này không ngừng đánh thẳng xuống, đánh vào Hỗn Độn Lôi Long, bọn họ tuyệt đối không hy vọng nam tử áo tím xảy ra chuyện gì.

Hỗn Độn Lôi Long gào thét liên tục, long thân dao động, long trảo phá không đánh tới, đánh nát công kích liên tục, long thân trực tiếp áp ná công kích, vô số hỗn độn thiên lôi giáng xuống, hình thành một lôi hải.

Nam tử áo tím thì được ba đồng bạn tương trợ, hắn tạm thời thoát ly hiểm cảnh, nhưng mà bộ dáng thập phần chật vật, trên mặt không cam lòng.

- Lôi huynh không bằng chúng ta cùng hợp lực đi, chỉ dựa vào ngươi không làm gì được Hỗn Độn Lôi Long đâu!

Một gã lão giả áo xanh nói ra.

Có người khác phụ họa.

- Đúng vậy, Hỗn Độn Lôi Long này còn chưa bày lực lượng long châu ra, chỉ sợ chúng ta đơn đả độc đấu không phải đối thủ của nó đâu.

- Cũng không phải, một đầu Hỗn Độn Lôi Long có thể ngăn cản bốn người chúng ta, nhưng mà đối phó nhiều người chúng ta như vậy còn chưa đủ nhìn.

- Được, hôm nay lão phu không bắt được Hỗn Độn Lôi Long cùng tiểu tử này lại, thật sự là khó tiết cơn tức này!

Nam tử áo tím hét lên.

Bốn gã Chí Tôn đỉnh phong phân ra bốn hướng, muốn đồng loạt vây giết Lăng Tiếu cùng Hỗn Độn Lôi Long.

Nhưng mà lúc này nam tử tóc vàng nằm trên Kim Lân Xà mở miệng nói:

- Các ngươi đều lui ra đi, các ngươi dù có hợp lực cũng không phải đối thủ của người ta đâu.

- Minh chủ lão đại, ngươi quá đề cao bọn chúng rồi, mấy lão bất tử chúng ta dù bất tài, nhưng mà hợp lực bắt bọn chúng cũng không phải vấn đề!

Lão giả áo xanh tự tin đáp.

- Hỗn Độn Lôi Long cùng giai nội vô địch, nếu nó kích hoạt long châu, bốn người các ngươi hẳn phải thua không nghi ngờ, huống chi người ta còn có tồn tại đỉnh phong tàng hình đấy.

Nam tử tóc vàng cười nhạt, hắn lại nói:

- Không bằng ta chiếu cố vị tiểu hữu này a, mặc kệ thắng thua, ta sẽ thả các ngươi rời đi.

- Minh chủ, ngươi quá đề cao tiểu tử này rồi!

Lão giả áo xanh kinh ngạc nói.

Nam tử áo tím nói:

- Lão đại, ngươi cần gì ra tay, chúng ta đủ hành hạ hắn rồi.

Tóc vàng nam tử khoát khoát tay nói:

- Không, vẻn vẹn Hỗn Độn Lôi Long cũng đủ khiến ta coi trọng rồi, huống chi tiểu hữu này không đơn giản như các ngươi thấy đâu.

Dứt lời hắn cưỡi Kim Lân Xà bay qua, sau đó nhìn Lăng Tiếu lại nói:

- Tiểu hữu chúng ta đánh mấy chiêu, chẳng phân biệt sinh tử, điểm tới là ngừng, được chứ?

- Ta không có nhiều thời gian như vậy!

Lăng Tiếu nhíu mày nói.

Hắn mặc dù cảm giác được nam tử tóc vàng này cho hắn cảm giác cổ quái, nhưng mà hắn không muốn ở đây lâu, thầm nghĩ mau chóng chạy đi.

Nếu như đối phương còn dây dưa không ngớt, hắn sẽ không hạ thủ lưu tình,sẽ dùng thế lôi đình vạn quân tiêu diệt bọn họ.

- Ân, ta hiểu tâm tình của tiểu hữu, ta sẽ không làm lỡ thời gian của ngươi quá lâu, chúng ta ấy ba chiêu làm hạn định như thế nào? Sau ba chiêu mặc kệ thắng bại ngươi cứ rời đi.

Tóc vàng nam tử nói ra.

Khí chất của hắn lười biếng, hai đầu lông mày lại mang theo khí phách khó tả, cho người ta có cảm giác không nói nên lời.

- Tốt, ta tiếp ngươi ba chiêu!

Lăng Tiếu do dự trầm giọng nói ra.

Hắn cũng cảm ứng nam tử này nói thật, ba chiêu qua rất nhanh, có lẽ không làm lỡ bao nhiêu thời gian.

- Vậy do tiểu hữu ngươi xuất thủ trước đi.

Nam tử tóc vàng nói, trong lúc mơ hồ khí chất tôn quý hội tụ lại, hội tụ thành hư ảnh giống như rắn mà cũng giống như rồng.

Thời điểm cảm nhận khí chất của nam tử tóc vàng này, Lăng Tiếu không hiểu cảm thấy cảm giác được quen thuộc nồng đậm.

- Hy vọng như ta cảm giác như vậy!

Lăng Tiếu nghĩ thầm trong lòng, khí tức của hắn bắt đầu tăng lên.

Thời điểm hắn chuẩn bị ra tay, nam tử tóc vàng kia lại nói:

- Ngươi không có ý định lợi dụng phân thân cường hãn kia sao? Dùng thực lực chân thân của ngươi cũng không phải đối thủ của ta.

Trong lòng Lăng Tiếu chấn động, hắn không nghĩ tới đối phương đã phát hiện ra thần hồn phân thân của hắn.

- Có phải đối thủ của ngươi hay không phải thử mới biết.

Lăng Tiếu quát một tiếng, thân thể hóa thành một mặt trời rực rỡ bay thẳng tới trước, Cửu Dương Phần Thiên Quyền đánh thẳng vào nam tử này.

Hỏa khắc Kim!

Lăng Tiếu chính là lợi dụng nguyên lý tương khắc áp chế lực lượng của đối thủ.

Thực lực đối phương tuy đạt tới đỉnh phong đại viên mãn, nhưng mà chân thân của hắn vẫn không sợ.

- Hỏa thuộc tính?

Nam tử tóc vàng cả kinh, giống như cảm thấy Lăng Tiếu dùng hỏa thuộc tính công kích ngoài ý muốn!

Lăng Tiếu hóa thành mặt trời, hồng quang gia trì lên người, chín mặt trời chín màu sắc khác nhau chiếm cứ không gian, hình thành khí tràng vô cùng đáng sợ bao phủ xuống.

Diệu Nhật Lâm Thế, quyền ý ngập trời!

Cách đó không xa nam tử áo tím nhíu mày, nói:

- Thực lực của tiểu tử này không kém, nhưng tại sao lại là hỏa thuộc tính, hơn nữa hắn dùng chính là Thánh Dương Quyền, chẳng lẽ là người của Nhật Tông? Nhưng mà như thế thì sao hắn đạt được Hỗn Độn Lôi Long tán thành đây? Chẳng lẽ hắn là hỏa lôi thể?

- Dùng lực lượng bên ngoài gia trì thực lực bản thân, có thể phát huy lực lượng đỉnh phong tiểu viên mãn, trên người tiểu tử này có bí điển tăng thực lực ah, nhưng mà minh chủ đã đạt tới viên mãn nhất thì chưa đủ nhìn!

Lão giả áo xanh vô cùng tự tin về thực lực của nam tử tóc vàng.

Tên còn lại phụ họa.

- Đúng vậy a, minh chủ có thể dùng sức một người đồng thời chiến đấu với mấy người chúng ta, hắn ra tay tới bây giờ ta chưa thấy hắn thất bại bao giờ!

Quả nhiên nam tử tóc vàng đối mặt một kích của Lăng Tiếu cũng chẳng bối rối, hắn mang theo một bàn tay màu vàng, một đạo khí tức sắc bén bắn ra bốn phía..

Chưởng ấn màu vàng này hiện rõ trước mặt chín mặt trời, tùy ý cho chín mặt trời thiêu đốt, dù thêu đốt thế nào cũng khói làm cho nó nóng chảy.

- Đi cho ta!

Nam tử tóc vàng quát lên một tiếng, bàn tay của hắn đẩy nhẹ về phía trước.

Một chưởng này phá không xuyên qua chín mặt trời đánh thẳng vào vị trí của Lăng Tiếu.

Kim khí của nó óng ánh, tràn ngập sát khí nồng đậm, sức nặng của nó có thể so sánh với mấy trăm ngọn núi, làm cho Lăng Tiếu cảm giác bị áp bách.

Đối phương chỉ tùy ý một kích lại khiến hắn sinh ra cảm giác không ngăn cản nổi, hắn biết rõ đối thủ là người đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.