Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2660: Chương 2660: Giao dịch thành công. (2)




May mắn Lăng Tiếu có Long Phượng Thần Cô ngăn cản được, hắn miễn bị tổn thương.

- Thất Hồn Yêu Hoa có cổ quái!

Lăng Tiếu nhíu mày, ngay sau đó hắn chấn động, thiên hỏa hiện ra. 1664: Đây cũng ưa thích của bổn cung

Lăng Tiếu chính là Chí Tôn dược thần, hắn muốn luyện hóa một cây thần thảo vô cùng dễ dàng.

Nhưng mà Thất Hồn Yêu Hoa có thiên tính kỵ cái nóng, vừa dính nóng sẽ héo rũ ngay, cho nên thần dịch tiết ra.

Anh anh!

Gốc Thất Hồn Yêu Hoa này phát ra tiếng thút thít nỉ non giống như trẻ con, giống như đang cầu xin tha thứ, lúc này hồn lực chấn động vô hình hiện ra.

Hồn lực này tuyệt đối không phải là do Thất Hồn Yêu Hoa.

Người khác có lẽ cảm ứng không ra hồn lực tồn tại, nhưng mà đối với Lăng Tiếu mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

- Quả nhiên có cổ quái!

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thiên hỏa thiêu đốt, hồn lực này muốn tán đi.

Sau khi thiêu đốt sạch hồn lực này, Lăng Tiếu không chút suy nghĩ hấp thu vào bụng, luyện hóa Thất Hồn Yêu Hoa này.

Lăng Tiếu ngồi xuống, bắt đầu toàn lực luyện hóa Thất Hồn Yêu Hoa và khôi phục hồn lực.

Trong một sơn mạch của Lưu Kim không gian có một động phủ, một người mang mặt nạ lẩm bẩm:

- Rõ ràng diệt hồn lực của ta, tiểu tử này quả nhiên có chút cổ quái! Nhưng mà gốc Mặc Liên Tiên Hà này đúng là đồ tốt, có lẽ có thể giúp ta bước ra một bước sau cùng, đồng thời rửa dơ bẩn trong thần hồn của ta.

Hắn dừng một chút, cảm khái nói:

- Bao nhiêu vạn năm qua, ta rốt cục có thể trở về đi báo thù, tộc nhân bị diệt năm đó, chờ ta báo thù a!

Dứt lời người gỡ mặt nạ xuống, chỉ thấy một gương mặt dữ tợn hiện ra, có thể dọa người nhát gan kinh hồn táng đảm đấy.

Thật sự không phải người này khó nhìn, mà là vết kiếm trên má trái quá đáng sợ, nó giống như con rết vậy, vết thương dữ tợn dọa người.

Nếu không phải có vết kiếm này, ngũ quan của hắn phối hợp là một mỹ nam tử a.

Ai lại biết rõ đây chính là gương mặt thật cua Diệt Hồn lão quỷ cơ chứ?

Trong phòng bế quan, thần hồn của Lăng Tiếu giống như phi thăng vậy, hồn lực khôi phục nhanh chóng, một đoàn tinh thần dịch nhanh chóng lấp đầy trong thức hải, lại nhanh chóng chuyển hóa thành thần lực, làm cho thần hồn được tẩy rửa, một loại cảm giác thoải mái mỹ diệu tới cực điểm.

Hấp thu rất nhiều hồn lực, thần hồn lực lượng không ngừng tăng lên.

Cùng lúc đó từng sợi lực lượng huyết khí tăng lên nhanh chóng, ngưng tụ trên thần hồn của hắn.

Hư ảnh thần hồn không ngừng ngưng tụ lại, rất nhiều huyết khí bao bộc thần hồn của hắn, thần hồn nhanh chóng ngưng tự máu thịt.

Thần hồn của Lăng Tiếu hấp thu rất nhiều tinh thần dịch, hồn lực cùng với huyết khí bao vây cho nên tiến hành khôi phục bước cuối cùng.

Cùng lúc đó một chút hỗn độn chi khí trong thế giới hỗn độn bay ra ngoài, rót vào trong thần hồn của Lăng Tiếu, một chút hỗn độn chi khí bị thần hồn của hắn hấp thu đi, khiến cho lực lượng thần hồn của hắn có cảm xúc tang thương cổ xưa.

Lăng Tiếu say mê trong quá trình khôi phục này, hoàn toàn không biết thời gian trôi qua bao lâu.

Thời gian nửa năm qua đi, những tên Chí Tôn đánh chủ ý Lăng Tiếu cũng sớm mất đi tính nhẫn nại và rời đi.

Bởi vì bọn họ biết rõ chắc chắn là bế quan hấp thu Thất Hồn Yêu Hoa rồi, chờ đợi thêm nữa cũng chẳng được gì, bọn họ cũng không có nhiều thời gian như vậy chờ ở đây.

Trong phòng bế quan, Lăng Tiếu tỉnh lại.

Lúc này có hai thân ảnh Lăng Tiếu từ trong phòng bế quan ra ngoài, ai nhìn từ bên ngoài cũng không phát hiện được đâu là chân thân, đâu là phân thân.

Bởi vì hai thân thể là hai thân thể huyết nhục, là thật sự tồn tại, cũng không phải hư ảnh ngưng tụ thành.

Qua hồi lâu một thân thể đã tiến vào trong người của Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu lúc này vô cùng thoải mái nói ra:

- Ha ha, Chí Tôn đỉnh phong, Thất Hồn Yêu Hoa quả nhiên đủ thần kỳ, khó trách có rất nhiều người động tâm như vậy, Mặc Liên Tiên Hà đúng là đáng giá đổi đi.

Hôm nay Lăng Tiếu được hồn lực của Thất Hồn Yêu Hoa trợ giúp, không chỉ khôi phục hồn lực, còn ngưng tụ huyết nhục phân thân, càng khiến cho thần hồn tăng thêm một bước, một lần hành động đạt tới Chí Tôn đỉnh phong.

Giờ khắc này hắn có thể nương tựa vào thần hồn phân thân đối chiến đám người chờ ở ngoại vực rồi.

Hắn khôi phục tươi cười tự tin ngày xưa, hắn có thể cảm giác được thần hồn cường đại, thực lực của chân thân ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá.

Cảm ứng này không quá rõ ràng nhưng nó thật sự tồn tại.

Tin tưởng không qua bao lâu hắn liền có thể đột phá bước vào Chí Tôn cao giai.

- Lần này đi tới không gian lôi điện có nắm chắc một chút.

Lăng Tiếu nói một câu sau đó đi ra khỏi phòng.

Vũ Bất Phàm đã sớm chờ ở bên ngoài.

Hắn nhìn qua Lăng Tiếu đang tươi cười thì nói:

- Xem ra lần này ngươi thu hoạch không ít!

- Là có một chút, nhưng mà ta thấy Vũ huynh dường như cách đột phá bước tiếp theo thật gần, quả nhiên đáng mừng!

Lăng Tiếu cười đáp.

- Chúng ta đừng khiêm nhường nữa, đi thôi, nên ra đi!

Vũ Bất Phàm nói.

- Ân, nhưng mà trước khi đi chúng ta phải nói với người của Lưu Kim Bang một tiếng!

Lăng Tiếu đáp.

Sau đó bọn họ nhờ người Lưu Kim Bang cáo từ Lưu Sa Đồ, liền rời khỏi Lưu Kim không gian.

Nhưng mà lúc bọn họ rời đi, tin tức bọn họ ra ngoài cũng truyền ra ngoài.

Lúc Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm vừa mới ra khỏi Lưu Kim không gian, bọn họ cảm ứng được mười khí tức đáng sợ bao phủ bọn họ.

- Xem ra có ít người còn rất kiên nhẫn, chờ hơn nửa năm không buông bỏ.

Vũ Bất Phàm cười lạnh nói.

- Do bọn chúng cứ tới, ta đang ngứa tay, vừa vặn cầm bọn chúng giải buồn.

Lăng Tiếu cười nói.

Chỉ thấy một nam tử trung niên hiện ra trước mặt Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm.

Nam tử nay chính là phó cung chủ Thiên Thủy Cung Thủy Vô Sinh trên đấu giá hội ngày đó.

Hắn mặc một bộ áo trắng, tóc bay múa, tay cầm bạch phiến, hiển thị rõ phong thái không bị trói buộc.

- Không biết chư vị ngăn đường đi của hai chúng ta là muốn làm gì?

Lăng Tiếu mở miệng hỏi.

- Các ngươi đừng có che lấp diện mạo nữa, các ngươi chính là Lăng Tiếu dược thần và một tên đòng bạn bị Ma Hổ tộc truy nã!

Thủy Vô Sinh giọng nói ẻo lả chỉ vào Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm.

Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm nhìn nhau, cũng tháo đấu bồng xuống.

- Nếu các hạ đã biết rõ là chúng ta, chẳng lẽ là muốn thay Ma Hổ tộc bắt chúng ta sao?

Lăng Tiếu hỏi.

- Đúng là có tâm tư này, nhưng mà thân phận Lăng dược thần xuất hiện ở đây, Ma Hổ tộc cho ra thù lao cũng rất mê ngươi đấy.

Thủy Vô Sinh trả lời, hắn lại mở quạt ra phê phẩy.

- Nhưng mà ta không có hứng thú với phần thưởng này, chủ yếu là ta hứng thú với Lăng dược thần mà thôi, nếu như ngươi nguyện ý gia nhập Thiên Thủy Cung của chúng ta, chúng ta nhất định sẽ phi thường hoan nghênh, hơn nữa ngày sau Ma Hổ tộc biết rõ ngươi ở Thiên Thủy Cung, bọn chúng cũng không dám thế nào.

- Hảo ý của các hạ ta tâm lĩnh, ta là người Kim tộc, không thể nào gia nhập Thiên Thủy Cung của các ngươi, kết giao bằng hữu thì không sao.

Lăng Tiếu từ chối nhã nhặn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.